Trở Lại Năm 1988: Từ Bỏ Tình Si, Trở Thành Lưỡi Dao Của Tổ Quốc - 16

Cập nhật lúc: 2025-12-29 10:59:21
Lượt xem: 229

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau bữa trưa, Bạch Thấm Dao tiễn Phó Hoài Xuyên khỏi căn cứ.

Băng qua khu rừng rậm, phía lối xe chờ sẵn.

Trước khi lên xe, Phó Hoài Xuyên đột ngột sang cô:

“Thấm Dao, thể ôm em cuối ?”

Bạch Thấm Dao ngẩn , dứt khoát đáp:

“Không cần thiết . còn việc, đây.”

Nói xong, cô xoay định bước , nhưng cánh tay bất ngờ Phó Hoài Xuyên kéo mạnh một cái.

Giây tiếp theo, cả ghì c.h.ặ.t lòng.

Bạch Thấm Dao nhíu c.h.ặ.t mày, định đẩy thì Phó Hoài Xuyên chủ động buông tay.

“Tạm biệt, Thấm Dao.”

Nói xong, dứt khoát bước lên xe.

Bạch Thấm Dao sững một nhịp, chiếc xe khuất dần mới ngược rừng sâu.

Trên xe, Phó Hoài Xuyên vẫn dõi theo bóng lưng của cô qua gương chiếu hậu, ánh mắt lóe lên vẻ kiên định: Thấm Dao, chúng chắc chắn sẽ gặp . Lúc đó, sẽ luôn canh giữ bên cạnh em, nữa cả. Cho dù em chấp nhận nữa cũng , chỉ cần ở gần em là đủ .

Bạch Thấm Dao hề tâm tư của Phó Hoài Xuyên, cũng đưa một quyết định như thế nào.

Sau khi về căn cứ, cô đến tìm Cố Trầm Dã:

“Nhiệm vụ thành, đến lúc chúng về căn cứ tổng . Sức khỏe thế nào?”

Cố Trầm Dã gật đầu:

“Được, lúc nào xuất phát cũng , vấn đề gì.”

“Hảo, nghỉ ngơi thêm đêm nay, sáng sớm mai chúng lên đường.”

Ngày hôm , khi Bạch Thấm Dao dẫn đội rời khỏi khu rừng biên giới, thì Phó Hoài Xuyên cũng về tới Quân khu Thành Đô.

Việc đầu tiên là tới gặp lãnh đạo để báo cáo bộ quá trình nhiệm vụ.

Vị lãnh đạo xong, vỗ vai khen ngợi:

“Đồng chí Hoài Xuyên, thành nhiệm vụ , cấp sẽ khen thưởng cho .”

Phó Hoài Xuyên :

“Lần thể thuận lợi thành là nhờ công lớn của đội đặc nhiệm Long Diễm.”

Lãnh đạo thấy thái độ của thì hỏi:

“Cậu gặp đồng chí Bạch Thấm Dao chứ?”

“Vâng.”

Phó Hoài Xuyên gật đầu, đó trịnh trọng nghiêm, dõng dạc :

“Báo cáo lãnh đạo, chính thức nộp đơn xin gia nhập đội đặc nhiệm Long Diễm, mong cấp phê duyệt!”

Chương 21.

Nghe , vị lãnh đạo ngẩn :

“Là vì đồng chí Bạch Thấm Dao ?”

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

Phó Hoài Xuyên cũng hề giấu giếm suy nghĩ thật sự của :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tro-lai-nam-1988-tu-bo-tinh-si-tro-thanh-luoi-dao-cua-to-quoc/16.html.]

“Cũng đúng mà cũng hẳn. Lần tận mắt chứng kiến thực lực của đơn vị đó, càng khát khao gia nhập. Trước đây luôn đội đặc nhiệm mạnh nhất , và bây giờ tâm nguyện đó vẫn đổi.”

“Tất nhiên, cạnh Thấm Dao, nhưng quan trọng hơn là sự sùng bái và kính trọng mà dành cho đội quân .”

Vị lãnh đạo chằm chằm một hồi lâu mới lên tiếng:

“Những Long Diễm đều là tinh trong những tinh . Nếu quyết tâm, thì đúng quy trình, vượt qua một loạt các bài kiểm tra gắt gao. Cuộc sát hạch sẽ còn khó khăn hơn nhiều so với kỳ thi của Bạch Thấm Dao năm đó, hãy chuẩn tâm lý cho kỹ.”

“Rõ! sẵn sàng, cảm ơn lãnh đạo!”

Bước khỏi văn phòng, tâm trạng Phó Hoài Xuyên .

Bất kể trả giá thế nào, nhất định tìm đường trở bên cạnh Bạch Thấm Dao.

Bên cạnh việc huấn luyện để đạt tiêu chuẩn của Long Diễm, Phó Hoài Xuyên còn một việc quan trọng khác .

Anh tìm thấy một nơi phong cảnh u nhã ngọn núi phía đại viện.

Sau đó, phố mua nhiều đồ dùng cho trẻ sơ sinh mang về.

Khi chuẩn lên núi, tình cờ chạm mặt Thẩm Nguyệt Như.

Hai năm , dù Phó Hoài Xuyên rõ ràng chuyện và bao giờ tìm gặp cô nữa, nhưng Thẩm Nguyệt Như vẫn luôn tìm cách bám lấy khiến vô cùng bực bội.

Để thoát khỏi sự đeo bám đó, suốt hai năm qua luôn tình nguyện nhận những nhiệm vụ ở xa.

Ngay cả biên giới đối phó với thế lực k.h.ủ.n.g b.ố vốn dĩ liên quan đến , nhưng chủ động xin .

Cũng may là , nếu chẳng thể gặp Thấm Dao.

Phó Hoài Xuyên giờ đây chán ghét Thẩm Nguyệt Như đến mức cứ thấy cô tránh xa.

Thấy định vòng qua , Thẩm Nguyệt Như rơm rớm nước mắt gọi giật :

“Hoài Xuyên, hai năm , vẫn tha thứ cho em ? Bảo bảo nhớ .”

Đứa trẻ hai tuổi bên cạnh cũng bập bẹ gọi theo:

“Bố... bố...”

Nghe thấy tiếng gọi đó, Phó Hoài Xuyên cảm thấy vô cùng nhức đầu:

“Thẩm Nguyệt Như, những gì cần rõ từ hai năm . Còn nữa, đừng để đứa trẻ gọi là bố, bố nó.”

Nói xong, Phó Hoài Xuyên chẳng buồn để tâm đến họ nữa, xách túi đồ tay bước tiếp.

Vừa một bước, thấy tiếng trẻ con thét từ phía , kèm theo đó là tiếng Thẩm Nguyệt Như mắng nhiếc thậm tệ:

“Đồ vô dụng! Có mỗi việc giữ bố mày cũng , tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày! Khóc, chỉ , tao sinh cái loại nghiệt súc như mày chứ!”

Nghe , Phó Hoài Xuyên cau mày đầu , chứng kiến cảnh Thẩm Nguyệt Như đang nghiến răng nghiến lợi nhéo mạnh tay đứa trẻ.

Chẳng mấy chốc, cánh tay trắng ngần xuất hiện một vết hằn đỏ ch.ót.

Phó Hoài Xuyên giận dữ quát lên:

“Thẩm Nguyệt Như, cô cái gì ? Đứa bé là con ruột của cô cơ mà, thể nhẫn tâm xuống tay như thế...”

Thấy Phó Hoài Xuyên , Thẩm Nguyệt Như lập tức thu vẻ hung dữ, đổi giọng nài nỉ:

“Hoài Xuyên, chỉ cần về bên con em, em sẽ lời hết, ?”

Phó Hoài Xuyên cảm thấy phụ nữ thật thể lý luận nổi:

“Thẩm Nguyệt Như, sẽ bao giờ với cô , cô dẹp ngay cái ý nghĩ đó . Nếu cô còn ngược đãi đứa trẻ, sẽ báo đưa nó chỗ khác. Cô tự lo liệu lấy !”

Dứt lời, thực sự bỏ thẳng.

 

Loading...