Trở Về Thập Niên 70: Làm Thanh Niên Tri Thức, Cùng Chồng Làm Giàu Nuôi Con - Chương 187: Ngoại truyện – Thăng trầm qua đi, trở về vẫn bình an!

Cập nhật lúc: 2025-09-26 03:52:26
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hàn Kiến Vũ :

 

“Thế chẳng thêm rắc rối cho con gái ? Lúc nó yêu đương, giúp nó sàng lọc , tuyệt đối thể để Niệm Niệm nhà chúng chịu chút ấm ức nào.”

 

Hoắc Thanh Thanh bóp cổ Hàn Kiến vũ:

 

“Vậy lỡ em ghen tị với con gái thì ?”

 

Hàn Kiến Vũ bật :

 

“Em là nó, ghen tị với con cái gì chứ?”

 

Hoắc Thanh Thanh:

 

“Ghen tị vì nó là con gái của , cũng là con gái của em. Em ước gì con gái của chính .”

 

Hàn Kiến Vũ ha hả, bế lên:

 

“Được, thì cho em đãi ngộ là con gái là vợ, thế nào?”

 

“Thế nào là thế nào? Anh chẳng chịu ở nhà trông con.”

 

Hàn Kiến Vũ:

 

“Anh dạo em mệt, dự án ở Thâm Thành xong là sẽ về thường trực ở thủ đô, khi hai đứa nhóc lên cấp ba sẽ công tác xa nữa.”

 

Hoắc Thanh Thanh ôm lấy cổ chồng:

 

“Đây là lời nhé?”

 

“Đương nhiên là lời .”

 

Cô giúp việc bưng bộ thì bắt gặp cảnh Hàn Kiến Vũ ôm Hoắc Thanh Thanh, liền “ôi” một tiếng, đầu giả vờ lẩm bẩm quên lấy cái gì.

 

Hoắc Thanh Thanh đập Hàn Kiến Vũ:

 

“Anh phiền c.h.ế.t , mau thả em xuống.”

 

Hàn Kiến Vũ:

 

“Chị Lan, mang , ~”

 

Chị Lan nhịn nữa, đỏ mặt bưng tới:

 

“Ông bà chủ tình cảm thật !” Bà từng cho nhiều nhà, nhưng vợ chồng là đôi trẻ nhất và cũng hề mấy chuyện rắc rối linh tinh như những nhà khác.

 

Hàn tổng giữ lời, khi bận rộn xong công việc ở Thâm Thành thì ở hẳn thủ đô việc, mỗi ngày đúng giờ , đúng giờ tan sở, hầu như tiệc tùng xã giao. Hoắc Thanh Thanh còn tưởng biến thành nhân viên văn phòng bình thường chỉ về nhà.

 

Niệm Niệm tuy nghịch ngợm nhưng đến lúc học vẫn lo học. Con trai thì khác, suốt ngày bày trò mới lạ. Hai vợ chồng Hàn tổng đều nhẫn nhịn, cho đến hai tháng kỳ thi, bất ngờ gom hết đồ chơi nhét thùng đưa cho , rằng chui phòng học. Kết quả, kỳ thi nghiệp cấp hai cả hai đều thi khá , đỗ trường trung học trọng điểm ở thủ đô, vẫn học cùng một trường.

 

Chuyện học hành coi như bọn trẻ tự giải quyết, cha chỉ cần lo hậu cần. đúng lúc đó, việc ăn của Hàn tổng gặp sự cố.

 

Hàn Kiến Vũ kinh doanh cho thuê cửa hàng, chính là kiểu “ông chủ nhà thứ hai” mà , lấy cửa hàng chính. Lúc , nhiều đơn vị phá sản, công nhân mất việc hàng loạt. Một phần lớn cửa hàng Hàn Kiến Vũ thuê là mặt bằng của các đơn vị, chủ yếu ở thủ đô. Giờ các đơn vị thu hồi mặt bằng để tự cho thuê hoặc bán .

 

Những mặt bằng đều do đơn vị cho Hàn Kiến Vũ thuê với giá thấp, sửa sang, cửa sắt, lắp khung sắt, cho thuê , kiếm chênh lệch. Hợp đồng thuê ít nhất ba năm, hộ thuê đến năm năm.

 

Hoắc Thanh Thanh chồng chất hồ sơ và hợp đồng trong tay:

 

“Thế ? Đợt thiệt hại bao nhiêu?”

 

Hàn Kiến Vũ:

 

“Nhiều thì vài triệu, ít nhất cũng một triệu.”

 

Hoắc Thanh Thanh như sét đánh ngang tai:

 

“Sao ? Phải chuyện với đơn vị chứ, thể để chịu hết, họ cũng gánh một phần.”

 

Hàn Kiến Vũ:

 

“Em kỹ hợp đồng . Từ lúc đơn vị cho thuê, họ còn trách nhiệm gì nữa. Tiền tự chịu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/tro-ve-thap-nien-70-lam-thanh-nien-tri-thuc-cung-chong-lam-giau-nuoi-con/chuong-187-ngoai-truyen-thang-tram-qua-di-tro-ve-van-binh-an.html.]

 

Hoắc Thanh Thanh:

 

“Dựa chứ? Đây là vấn đề chính sách, bàn với đơn vị. Chúng bồi thường cho khách thuê, còn họ cũng bồi thường cho .”

 

Hàn Kiến Vũ:

 

“Đã bàn nhiều vòng , vô ích thôi. Người ký hợp đồng khi phần lớn giờ đều mất việc, tìm kế sinh nhai. Người còn cũng chỉ là nhân viên giải quyết hậu sự, chẳng ai tiền mà lo. Nếu tiền thì chẳng nghĩ cách thu hồi . Đó là tình hình bên nhà máy.

 

Ngoài còn mặt bằng của quân đội, cơ quan, trường học, phần đó mới lớn.”

 

Hoắc Thanh Thanh:

 

“Vậy ? Chẳng lẽ công ty sắp sụp?”

 

Hàn Kiến Vũ , xoa đầu vợ:

 

“Bác sĩ Hoắc, em xem thường chồng em . Cùng lắm mất vài triệu thôi, đến mức khiến cả công ty phá sản. Đừng lo, vợ ạ, . Làm ăn mà, lãi lỗ, bình thường, chấp nhận.”

 

Hoắc Thanh Thanh chồng:

 

“Anh để an ủi em thực sự chấp nhận ?”

 

Hàn Kiến Vũ:

 

“Thật đó, chẳng chỉ vài triệu thôi ? Mất thì kiếm . Lùi một vạn bước, dù cả tập đoàn sụp, chẳng vẫn còn phòng khám nha khoa của em ?”

 

Hoắc Thanh Thanh đ.ấ.m một cái:

 

“Đến nước mà còn nhảm. Phòng khám nhỏ của em kiếm bao nhiêu , nha khoa gì chứ?”

 

Hàn Kiến Vũ ngửa sofa, tay gối đầu trần nhà:

 

“Việc từ đầu em đồng ý, là nhất quyết . Anh cũng ngờ biến cố thế . Anh bất cẩn, tình nguyện chịu hậu quả, cũng coi như trừng phạt.”

 

Hoắc Thanh Thanh:

 

“Thế chỗ khác gặp tình trạng tương tự ?”

 

Hàn Kiến Vũ:

 

“Mấy nơi khác đều là nhà mới xây, phố thương mại và tòa văn phòng.”

 

Lúc Hàn Kiến Vũ “ông chủ nhà thứ hai”, Hoắc Thanh Thanh từng nhắc, mấy năm đơn vị chắc chắn biến động lớn, khuyên đừng mạo hiểm. , một chuyến thể kiếm tiền nhanh. May mà phần lớn hợp đồng ký thời hạn ngắn, nên thiệt hại ít chút.

 

Sự việc khiến Hàn tổng thành lập bộ phận pháp vụ, mời vài luật sư nổi tiếng phụ trách pháp lý cho tập đoàn, để từ nay về hợp đồng đều chuyên gia xem xét.

 

Vấn đề mặt bằng mất hơn nửa năm mới giải quyết xong, Hàn Kiến Vũ tổng cộng bồi thường hơn ba triệu, gần bốn triệu. Tổn thất dĩ nhiên ảnh hưởng đến Hàn thị, vì lấy tiền thật từ tài khoản công ty để chi trả.

 

May mắn là ảnh hưởng đến vợ con và gia đình, nếu Hàn tổng chắc mất ngủ.

 

Kỳ nghỉ đông đầu tiên của hai đứa khi lên cấp ba, Hoắc Thanh Thanh đề nghị cả nhà nước ngoài du lịch, chủ yếu để Hàn Kiến Vũ thư giãn, vì cả năm nay luôn căng thẳng, ai mà lo cho tương lai công ty chứ.

 

Hàn tổng :

 

“Tất cả vợ. Đi , mấy ngày, tốn bao nhiêu, đưa bảng dự trù.”

 

Hỏi ý kiến hai đứa nhỏ, con gái Paris và Venice, con trai sang châu Âu xem bóng đá, thế là lịch trình dễ sắp xếp.

 

Hàn Kiến Vũ :

 

“Hay là đưa cả bố , hai giúp chăm con bao năm, vất vả cả đời, nên ngoài ngắm thế giới.”

 

Hoắc Thanh Thanh:

 

“Anh tưởng em ? Thật là để và bọn trẻ thư giãn. hộ chiếu của bố khó , thôi thì về nước sẽ đưa họ khắp non sông gấm vóc cũng .”

 

Hàn Kiến Vũ:

 

“Được thôi, phiền vợ yêu sắp xếp nhé!”

 

Sau đó, mỗi dịp nghỉ đông, nghỉ hè, gia đình bốn họ đều du lịch.

Loading...