Trên xe ngựa, Triệu Hành Giản nheo mắt: "Vị Tề Vương , đối với quả nhiên chút khác biệt."
"Dừng !" Ta che mặt, "Ta nghĩ gì, nhưng thật sự ý gì với ."
"Vậy ý với ai, thích ai?"
"Ta sắp phát điên , còn hỏi."
"Nói , để xem kẻ xui xẻo nào thích ."
Triệu Hành Giản , đưa tay nắm lấy cổ tay , híp mắt .
"Thích , thích , cái tên xui xẻo !"
Ta bực buồn , thuận tay vớ lấy cái gối mềm, ném Triệu Hành Giản.
Một trận đùa nghịch vui vẻ.
Trong thành sớm dựng sân khấu kịch, buổi tối khi chúng đến, kịch bắt đầu hát .
Có dẫn chúng đến quán đối diện .
Thì cả khu đều Vương Dực Xuyên bao trọn, xem kịch ở quán , tầm là nhất.
Xem kịch một lúc, hậu viện đồ.
Trở thì thấy hậu viện quán dọn trống.
Trăng sáng giữa trời, chỉ Vương Dực Xuyên cầm đèn hoa đăng, ở đó.
Thôi , điều gì đến cũng sẽ đến.
Cứng rắn qua, khóe môi Vương Dực Xuyên cong lên , đưa đèn hoa đăng đến mặt .
"Trăng tròn hoa nhân ngày đoàn viên, vật là do bổn vương , tặng cho nữ lang."
Đèn hoa đăng tổng thể chia hai tầng, bên ngoài khắc đủ loại hoa văn.
Ánh sáng từ bên trong lọt , liền chiếu những hình ảnh sống động như thật.
Thiếu nữ cưỡi ngựa, tuổi xuân tươi , tự do đáng yêu.
Nữ lang vung gậy, động tác nhanh nhẹn, hoạt bát sôi nổi.
Từng bức hình, đều là hình ảnh của trong lòng .
Tim đập nhanh hơn, chỉ cảm thấy mặt đỏ bừng.
Lời từ chối, cân nhắc .
"Thần nữ đa tạ Vương gia, chỉ là sư của thần nữ tặng một chiếc đèn cá.
Thiên Thanh
"Không… cầm thêm nữa."
Ý từ chối rõ ràng như , Vương Dực Xuyên như hề .
"Không , cho đưa đến phủ."
À?
Ta lo lắng đến mức lòng bàn tay toát mồ hôi, thẳng là tình ý, sợ chọc giận hoàng quốc thích, phiền phức.
Trong lúc đang do dự, Vương Dực Xuyên chỉ tay về phía trăng sáng.
"Dục tương minh nguyệt ký tương tư, hựu khủng tương tư sử nhân ưu." (gửi gắm tương tư trăng sáng, sợ tương tư sầu). Giọng nhẹ nhàng "Vì giai nhân trong lòng ở mắt, cũng lo sợ."
Ta…
Ta nắm chặt tay, cúi đầu dám đối mặt.
"Vương gia…"
"Đừng sợ, bổn vương chỉ thổ lộ tâm sự, nữ lang cần trả lời."
Lúc mới ơn : "Đa tạ Vương gia.
"Vương gia phận cao quý, ngọc thụ chi lan, nhất định nữ tử hơn xứng đôi. Thần nữ thấp kém, chỉ đáng ngưỡng vọng Vương gia."
Vương Dực Xuyên khẳng định cũng phủ định, đưa đèn cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/troi-ban-luong-duyen/chuong-22.html.]
"Đã đến lúc về , chúng vẫn là bạn chứ?"
"Đương nhiên, bạn của Vương gia, là may mắn của A Tư."
Cuối cùng Vương Dực Xuyên cũng lộ nụ mãn nguyện: "Ta tên chữ là Tử Kính, thể gọi là Tử Kính."
Đối diện với ánh mắt mong đợi của , cộng thêm nãy mới từ chối .
Ta đành lắp bắp gọi: "Tử Kính."
Đối phương càng tươi.
Hai vai kề vai trở về.
Xem xong kịch, thả đèn sông.
Vạn ngàn đèn hoa sen trôi theo dòng nước, rực rỡ sáng chói, khiến lóa mắt.
Cầu nguyện xong, Vương Dực Xuyên đề nghị đưa về nhà.
"Không phiền Vương gia, xe ngựa của phủ ngay gần đây, đưa A Tư về là ."
Triệu Hành Giản trả lời, đưa đèn cá cho , thì cầm đèn hoa đăng Vương Dực Xuyên tặng.
Thấy , Vương Dực Xuyên tiện thêm gì, tiễn chúng rời .
Triệu Hành Giản trực tiếp đưa lên xe, : "Muội đó, chắc chắn chơi đủ."
Quả hổ là sư của , hiểu đủ rõ.
Có vương ở bên cạnh, đương nhiên cảm thấy gò bó.
Thế là và Triệu Hành Giản cứ như hai tên trộm nhỏ, ẩn , chạy sang con phố khác chơi đùa.
Pháo hoa, tạp kỹ, đồ ăn vặt, chợ đêm náo nhiệt vô cùng.
Hai chúng mỗi một xâu kẹo hồ lô, thoáng thấy phía đang đố đèn.
Lập tức nổi hứng chơi, chen đám đông.
Triệu Hành Giản chỉ chiếc đèn lồng treo cao.
"Ơ, đây cũng một chiếc đèn cá."
Ta ngẩng đầu , quả nhiên, vòm mái của cửa hàng cũng treo một chiếc đèn cá rực rỡ.
Lại khá giống với chiếc đèn Triệu Hành Giản tặng.
Nếu nó, sẽ một cặp đèn cá!
"Muội thích ?"
Triệu Hành Giản hỏi.
Ta gật đầu, câu đố treo đèn.
"Tứ thời như ý."
Nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, manh mối nào.
Ông chủ ha hả: "Vật chỉ tình nhân mới , nữ lang đoán , chi bằng vị lang quân thử xem."
Những xung quanh cũng , đều lắc đầu.
Triệu Hành Giản bảo cầm bút, gần, khẽ nắm tay .
"Bốn mươi tức là bốn mùa, một năm mười hai tháng." Dưới sự dẫn dắt của , chữ "Thanh" lên tờ giấy trắng.
"Như ý, thuận tâm ."
Nói xong, thêm bộ tâm cạnh chữ Thanh.
Thì , đáp án là "tình".
Ông chủ nheo mắt , gỡ đèn cá xuống tặng .
Ta vui mừng đầu Triệu Hành Giản, bất chợt pháo hoa nở rộ, ánh sáng ngập trời.
Hắn cũng .
Nói, "Ta mong A Tư, bốn mùa như ý."