Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch đăng duy nhất tại Monkey D, chép hình thức khi cho phép.
Phàn Trường Ngọc thói quen việc và nghỉ ngơi, đến giờ liền tỉnh .
Khi nàng bò lên dậy, phát hiện bản đang ngủ mặt đất, bên cạnh thấy Trường Ninh, giường cách chỗ vài bước nam nhân , nàng còn ngốc một lúc lâu.
Ngay đó, nàng nhớ tới hôm qua thành , liền nhẹ nhành thở .
Bên ngoài, trời mới tờ mờ sang, hỉ đuốc trong phòng chỉ còn thừa một chút, phía giá cắm nến, sáp loang lổ chồng lên .
Phàn Trường Ngọc nhẹ nhàng dậy, đêm qua nàng để nguyên áo ngủ, thật điều tránh mặc quần áo gây hổ cùng phiền toái. Nàng đem chăn nệm đất dọn xong liền mở cửa khỏi phòng.
Đêm qua gió tuyết ngừng, một đêm qua, sang nay, trong viện phủ bởi mootjj tầng tuyết dày, đầu tường cùng cành cây khô ngoài tường đều mang màu trắng.
Phàn Trường Ngọc lạnh đến mức chà hai lòng bàn tay , đến hiên cầm củi cho lò sưởi thiêu, đổ nước ấm vại đến tận miệng vại để lát nữa rửa mặt, cầm chổi quét hết tuyết đọng trong viện một góc.
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
Nghe tiếng của Trường Ninh truyền từ nhà kế bên, nàng vội đem bào ôm về.
Ngày thường, Trường Ninh lời, chỉ là từ khi phụ mẫu qua đời, khi Trường Ninh tỉnh nếu thấy Phàn Trường Ngọc sẽ một chút.
Phàn Trường Ngọc dỗ xong bào , đặt nàng ghế cầm lược chải đầu cho Trường Ninh.
Không do thể từ nhỏ, tóc Trường Ninh giống nàng hắc dày, ngược còn mỏng mềm nâu, hơn nữa tóc con nhiều, thắt hai b.í.m tóc nhỏ cũng khó.
Phadn Trường Ngọc quen tay, thế nên b.í.m tóc đầu Trường Ninh mỗi ngày một kiểu khác , ngày nào giống ngày nào.
Khi Phàn Trường Ngọc cột xong tóc cho , kêu nàng rửa mặt, Trường Ninh sờ sờ tóc bên trái của , sờ sờ tóc bên của , cảm thấy đúng chỗ nào, cầm khan đến bên chậu rửa mặt, bóng phản chiếu nước mới phát hiện tóc hôm nay vượt mức bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/truc-ngoc/chuong-9-4-bi-ep-cung-phong.html.]
Trường Ninh khảy khảy b.í.m tóc : “A tỷ, tóc thắt lệch.”
Phàn Trường Ngọc ho khan hai tiếng: “Chốc lát ăn cơm sang xong a tỷ còn huyện nha, thời gian chải cẩn thận cho , hôm nay tạm chấ nhận ?”
Tiểu Trường Ninh dễ dỗ, lập tức nhắc yêu cầu.
Khi Phàn Trường Ngọc lấy nước đưa phòng thêm một nữa, phát hiện trong phòng hình như tỉnh trong chốc lát, ăn mặc chỉnh tề ở đầu giường.
Nghĩ đến việc bản cùng bào chuyện lẽ hơn phân nửa cũng hết, mặt Phàn Trường Ngọc: 囧.
Nàng đem chậu rửa mặt đặt lên ghế tròn cạnh mép giường, đưa cho một cái sạch từ vải bông, lên việc hứa khi nhờ ở rể giả: “Lát nữa huyện nha sang tên nhà đất, thuận tiện thêm tên hộ tịch mời đại phu về khám cho .”
Nghe , Tạ Chinh : “Không cần mời đại phu, vết thương chỉ cần tĩnh dưỡng là .”
Vết thương bôi kim sang dược, chỉ cần tĩnh dưỡng chờ thịt ở miệng vết thương hình thành là .
Phàn Trường Ngọc gãi gãi đầu hỏi: “Vậy thiếu gì , mua?”
Đối phương vẫn lắc đầu, điều Phàn Trường Ngọc chút ngượng ngùng.
Bây giờ cùng lời hứa lúc giống hứa hẹn đây, cho việc ở rể giả nangf chiếm lợi ích lớn hơn.
Nàng nghĩ lát nữa huyện thành, xong việc chính ở nha môn ròi trở về mua cho chút đồ bổ để khỏe lên một chút.
Dùng cơm sáng cho xong, Phàn Trường Ngọc liền ngoài. Bởi vì hiện tại trong nhà chỉ mỗi bào , nàng cũng đưa Trường Ninh sang nhà Triệu đại nương mà chỉ dặn dò Trường Ninh nếu việc gì, thể sang nhà kế bên nhờ Triệu đại nương hỗ trợ.
Nàng bước chân rời khỏi, tên côn đồ theo dõi nàng ở ngõ nhỏ gần đấy liền chạy tới song bạc mật báo.
Khi tiếng phá cửa vang lên, Tạ Chinh đang tùy ý lấy một cuốn sách từ phòng giác, mấy hứng thú lật hai trang. Sự lười biếng giữa mày ẩn giấu vài phần nhàm chán cùn kiên nhẫn, tâm trạng thể xem là .