TRƯỞNG CÔNG CHÚA - CHƯƠNG 1
Cập nhật lúc: 2025-09-19 13:08:16
Lượt xem: 271
Ta xuyên sách thành Trường Công chúa hoang răm vô độ.
Khi chọn vệ sĩ ngầm, liếc mắt thấy một tên “căn” phản diện bởi chuôi kiếm vô tình lộ trong tay .
Ta ám chỉ với : "Người thoạt yếu đuối, ai lớp áo giấu thứ vũ khí sắc bén vô cùng, thể lấy mạng ."
Vị đại thông minh tỏ ý hiểu.
Tối đó, đại phản diện trói thành cục xúc xích đưa lên giường của .
Ta: 【WTF?】
1.
Ta xuyên thành một Trường Công chúa hoang răm vô độ.
Nguyên vì một rơi xuống nước chếc đuối, đó biến thành .
Để thích ứng với nhân vật, tiêu hóa ký ức, ẩn trong phủ công chúa nửa tháng.
Cuối cùng ruột của chịu nổi nữa, gọi ngoài.
Ta một sân đầy những nam nhân cường tráng, cảm thấy sự việc hề đơn giản.
Thành Vương Tống Ngọc chỉ bọn họ :
"Tỷ đây ngã xuống nước, là vì bên cạnh hữu dụng, đặc biệt tìm cho tỷ những hộ vệ võ nghệ cao cường , Hoàng tỷ cứ chọn vài , mang theo bên rời."
Ta một đám soái ca hình tam giác ngược, kìm lau nước nước mắt cảm động nơi… khóe môi liên tục.
Đang định chọn kỹ thì bỗng nhiên một thu hút ánh mắt .
Người ở góc hàng đầu tiên, cả đều ẩn trong bóng tối.
Dựa theo kinh nghiệm nhiều năm tiểu thuyết của , thực sự bản lĩnh, luôn là bắt mắt nhất lúc mới bắt đầu.
Ta tùy tiện chỉ : "Ngươi, ngẩng đầu lên."
Người khựng , ngẩng đầu, ánh mắt u ám giống như lưỡi rắn, khoảnh khắc tới, lập tức nổi da gà.
Thần sắc lạnh lùng, mắt phượng, khóe mắt một nốt ruồi lệ.
Trời ơi, đây chẳng là đại phản diện trong sách, Yến Thù ?
Ta giả vờ như việc gì mà dời mắt , lúc thấy một mẩu chuôi kiếm nhỏ vô tình lộ trong tay .
Ôi thần linh ơi…
Thấy tay cầm chén run rẩy.
Tống Ngọc nhíu mày: "Hoàng tỷ ?"
Ta: "Nước nóng."
Tống Ngọc: " đây là lạnh."
Ta: 【……】
Thấy gì, Tống Ngọc tỏ vẻ hiểu, Yến Thù một cái, : "Xem Hoàng tỷ hài lòng, , tỷ cứ xem khác , để cho ."
Ta suýt phun cả ngụm ngoài.
Ngươi để thì chếc ?
Ta sức nháy mắt với Tống Ngọc, nhưng một mực hiểu ý .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/truong-cong-chua-tvsr/chuong-1.html.]
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Không còn cách nào, hắng giọng đành hạ giọng : "Khụ, thoạt yếu đuối, ai lớp áo giấu thứ "vũ khí" sắc bén vô cùng, thể lấy mạng thì ."
Như rõ ràng ? Đủ rõ ràng ?????
ngoài dự đoán của , khi câu , những thị vệ, nha ở gần đều chút ngượng ngùng cúi đầu.
Tống Ngọc thì đầy ẩn ý.
Ta chút nghi ngờ: "...Ngươi thật sự hiểu ý chứ?"
Tống Ngọc cho một biểu cảm tự tin.
Trước khi về phủ công chúa, Tống Ngọc đưa đến cửa.
Hắn do dự lâu, vẫn nhịn mà lên tiếng: "Hoàng tỷ, những chuyện thế , tỷ thể riêng với ."
Ta thể tin : "Không kịp nữa mà!"
Tống Ngọc càng thể tin : "Gấp như cơ ?"
Chuyện sinh tử, chẳng lẽ gấp ?
Ta mơ hồ cảm thấy gì đó đúng, hết đến khác xác nhận: "Ngươi thật sự hiểu ý chứ?"
Tống Ngọc thì vỗ vai : "Yên tâm, trói ."
Ta mà.
Đường đường là vương.
Sao thể là kẻ ngốc chứ?
Buổi tối về phòng nghỉ ngơi, vén chăn lên thì hết hồn chim én khi thấy Yến Thù trói thành cục xúc xích một đống giường.
……
Hắn chỉ mặc độc y, mặt đỏ bừng, đang tức giận trừng mắt .
Ta đột nhiên đắp chăn lên.
Mắt hoa, khéo nhầm, chắc, xem.
Ta vén chăn lên.
Yến Thù khẽ thở gấp, trong miệng nhét giẻ.
Ng///ực phập phồng lên xuống vì tức giận, làn da ẩn ẩn hiện hiện trắng nõn mà mạnh mẽ…
Ta lặng lẽ ngẩng đầu trời miệng niệm “Nam mô a di Đà Phật”.
Yến Thù là hoàng tử lưu lạc của nước địch, từ nhỏ lang thang, chịu đủ tủi nh//ục.
Hắn hiện tại còn phận của , nhưng hai năm sẽ nước địch tìm về.
Giếc giếc cha, dẫn binh quân Yên quốc đạp lên bờ cõi nước Tống .
Nghĩ đến những miêu tả trong sách về sự báo thù của Yến Thù, chỉ là kẻ tùy tiện ném đá thôi cũng kết cục l/ột da m//oi tim.
Còn bây giờ……
Tống Ngọc ngươi đúng là đại thông minh.
Người thì đúng là trói , ngươi còn dùng lụa hồng thắt cho một cái nơ bướm.
Đù mé!!!!
Có thù oán gì, oan tình gì mà ngươi hại như hẻ!!!!!!