TRUY THÊ - 2

Cập nhật lúc: 2025-10-02 14:20:52
Lượt xem: 303

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thôi , nếu cuối cùng gia tộc dung chứa nổi , sẽ lấy cái c.h.ế.t để giữ danh dự của Thôi thị.

 

Ta rút chiếc lụa xanh che mặt, buộc gọn hai ống tay áo vướng víu, nhanh chân bước tới phụ giúp lão y cứu .

 

4

 

“Lá trắc bách diệp phân nhiều nhánh, cành nhỏ dẹt, lá nhỏ mảnh như vảy, mọc đối xứng so le, khít sát cành. Màu thường là xanh đậm hoặc xanh ngả vàng, chất lá giòn non.”

 

Lão đại phu sức giải thích hình dạng lá trắc bách diệp dùng cầm m.á.u cho mấy vị hương lão, nhưng bọn họ sốt ruột mờ mịt.

 

Y quán thiêu hủy, lúc chỉ thể những động tác cứu trị đơn giản, nhưng t.h.u.ố.c cầm m.á.u thì nhất định mau chóng tìm , nếu nhiều thương binh sẽ mất m.á.u mà c.h.ế.t.

 

Hiện giờ lão đại phu thể phân , chỉ đành nhờ mấy vị hương lão tìm thuốc. 

 

Chỉ tiếc bọn họ xưa nay hiếm khi về các loại thảo dược, nhất thời tìm nổi.

 

“Đại phu, ngài xem lá trắc bách trông như thế ?” 

 

Ta đưa hình lá trắc bách vẽ tấm lụa xanh cho lão đại phu xem.

 

Lão đại phu cùng mấy vị hương lão đều sững sờ .

 

Ờ… lẽ kinh hãi.

 

Trong cảnh bút mực nghiên giấy, gấp rút như thế, chẳng quản đến cái gọi là “ thể phát phu, thụ chi phụ mẫu” nữa.

 

Cắn rách ngón tay, theo lời miêu tả của lão đại phu, cố gắng vẽ hình lá trắc bách.

 

Lão đại phu kinh ngạc đến lưỡi líu , liên tục gật đầu: 

 

, đúng, đúng… chính là hình dáng !”

 

Hạ Liên Trinh từng với khác rằng bất kỳ ai cũng thể là “Thôi Ngọc Ninh”, phục.

 

Ít nhất, về tài vẽ tranh, cho đến nay từng gặp nào vượt trội hơn .

 

“Đa tạ cô nương!” 

 

Mấy vị hương lão mắt ngấn lệ, thành kính cúi vái , vội mang bức họa thảo d.ư.ợ.c rời .

 

Ta khẽ ngẩn , trong lòng tựa hồ một dòng ấm áp dâng lên.

 

Các binh sĩ khác lục soát trong huyện tìm ít d.ư.ợ.c vật cùng lương thảo.

 

Bận rộn suốt hai ngày đêm, gần như ngã quỵ, bệt xuống bên cọc gỗ.

 

Không qua bao lâu, dường như thứ gì đó khẽ kéo tay áo

 

Ta mở to mắt, mặt là một khuôn mặt nhỏ nhem nhuốc, nhưng đôi mắt trong veo sáng ngời.

 

Là một bé trai tầm sáu bảy tuổi.

 

Cánh tay của nó phản quân chặt mất, sắc mặt tái nhợt khác thường.

 

“Tiên nữ tỷ tỷ, bọn họ tỷ thể tay biến những thứ thật kỳ diệu. Đệ gọi là Tiểu Chu, nhưng từng thấy ‘chiếc thuyền nhỏ’. Phụ mẫu vốn định dẫn thuyền, nhưng… tỷ thuyền nhỏ trông thế nào ?”

 

Phụ mẫu nó c.h.ế.t đ.a.o phản quân.

 

Ta nghẹn ngào gật đầu, nhặt cành trúc vẽ đất một con thuyền nhỏ.

 

“Wa…” 

 

Nó định vỗ tay, chỉ tiếc động một chút là đau đến run rẩy.

 

“Tỷ tỷ, gọi là Mẫu Đan, mẫu bảo mẫu đơn là loài hoa nhất thế gian.” 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/truy-the-vmhk/2.html.]

Một bé gái tròn trịa khác ghé đến.

 

Ta vẽ cho nàng một đóa mẫu đơn, gương mặt đầy thương tích mới gượng nở nụ .

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Càng lúc càng nhiều trẻ nhỏ kéo đến, năn nỉ vẽ tên cho bọn chúng.

 

Trong nơi đóng quân thê lương , mới thoáng hiện chút tiếng trong trẻo.

 

“Tô Tô cô nương…”

 

Lão đại phu đến, tay xách một cái giỏ, bên trong đặt bút mực nghiên giấy.

 

Ta dám xưng thật danh, chỉ báo họ của mẫu , nên đều gọi là “Tô Tô”.

 

“Tô Tô cô nương…” 

 

Lão đại phu siết chặt cái giỏ, chút khó xử, nhưng vẫn mở lời:

 

“Cô thông minh khéo tay, lão phu nhờ cô giúp vẽ thêm vài loại thảo d.ư.ợ.c nữa, ?”

 

Việc cứu trị thương binh còn cần nhiều thảo dược, mà hình vẽ thảo dược, về truyền dạy y thuật cũng ích lợi lớn.

 

Đối với , chẳng qua chỉ là chuyện nhấc tay, tất nhiên sẽ từ chối.

 

Lão đại phu nhờ quan binh tìm cho một gian phòng yên tĩnh, để chuyên tâm vẽ họa.

 

Ngày , khi thế gia công tử ca tụng bút pháp của “mỹ bút trong thiên hạ khó tìm”, trong lòng chẳng mấy gợn sóng.

 

nay, nó thể cứu , mới cảm thấy đề cao.

 

Lần đầu tiên, nhận cây “bút” trong tay, linh hồn.

 

5

 

“Không , phản quân về !”

 

Phản quân áp sát thành, đe dọa nếu giao nộp một mỹ nữ thì sẽ tàn sát cả thành.

 

Họ gọi “mỹ nữ” chính là .

 

Khi đó đoàn xe của qua ngoại ô huyện Hoành Dương, cảm thấy bất nên định vòng tránh. 

 

Không ngờ va đúng thủ lĩnh của đoàn phản quân ; trong lúc bỏ chạy, lộ mặt, nụ đê tiện của y rùng sợ hãi.

 

May mà quân Chu gia đến kịp cứu .

 

Không ngờ thủ lĩnh phản quân vẫn tham tâm bất tận, còn trở

 

đoán mục tiêu của y hẳn là thật sự vì .

 

Lương vương nổi dậy ở Lương Châu, lẽ binh đến tiếp viện, nhưng vì cướp bóc lấy tiền của mà định đ.á.n.h chiếm huyện Hoành Dương, lỡ thời cơ còn tổn thất sinh lực. 

 

Y lập chân vững ở bên Lương vương thì chiếm một huyện. 

 

Còn , chỉ là một món lễ vật mang tới để dỗ lòng .

 

Dân thành kịp thoát khỏi ác mộng, đến hai chữ “tàn thành” thì hoảng loạn, ánh mắt than vãn liền đổ dồn về phía .

 

“Tô Tô cô nương, nàng ơn cứu chúng , nếu giao nàng , chúng với thú vật khác gì?” 

 

Lão đại phu che chở cho

 

“Mà hy sinh một thể cứu muôn mạng. Nhà chỉ còn đứa cháu ba tuổi thôi…”

 

 

 

Loading...