Mẫu thân ngẩng đầu: “Đương nhiên! Phụ thân mẫu thân con mà không tốt, sao sinh được tụi con?”
Bà ấy vừa dứt lời thì tẩu tẩu về. Mắt nàng đỏ hoe, quỳ xuống dập đầu mấy cái với phụ thân mẫu thân. Mẫu thân vội kéo nàng: “Có gì mà phải quỳ? Không làm quan thì thôi, ai ngờ quan kinh thành rảnh thế, còn quản người ta cưới tức phụ gì.”
Phụ thân cũng đỡ lời: “Đúng thế, đúng thế! Nhà mình vốn chỉ mong Đại Lang đỗ tú tài mở lớp. Giờ nó nổi tiếng ở phủ thành, mở lớp to đùng cũng được!”
Tẩu tẩu vẫn không đứng dậy, khóc: “Con biết nhưng con hiểu. Con biết thân phận mình sẽ khiến đường làm quan của chàng ấy gian khó. Vì thế con mới ép chàng ấy thi một mạch để lấy danh tiếng. Mẫu thân à, là con tham lam không muốn bỏ lỡ chàng ấy, mẫu thân trách con đi.”
Mẫu thân khẽ thở dài: “Con biết, chẳng phải Đại Lang cũng biết sao? Con cháu có phúc con cháu, nó tự chọn thì tự gánh. Mẫu thân không trách con.”
Tẩu tẩu ngẩng đầu: “Mẫu thân cam lòng nhưng con không cam tâm để tài năng của chàng ấy bị vùi lấp. Xin mẫu thân đồng ý cho con lên kinh tự biện bạch.”
16
Phụ thân và mẫu thân ta đồng ý. Ta lén hỏi tẩu tẩu nắm chắc mấy phần, nàng bảo nhà gã tệ hại kia đúng là dựa vào tể tướng nhưng Hoàng thượng thật sự coi trọng ca ca ta nên nàng có năm phần nắm chắc.
Nhưng maf cả nhà không ngờ, dân làng lại cho chúng ta chỗ dựa lớn hơn.
Ta tưởng mọi người biết chuyện tẩu tẩu sẽ tránh xa nhà ta, nàng cũng chuẩn bị để ta biến xưởng may thành tài sản làng, không ảnh hưởng đến đời sống thợ.
Nhưng mà ngày tẩu tẩu lên đường, Điền đồng sinh mang đến một bản thỉnh nguyện, chi chít chữ ký đủ kiểu, phần lớn viết còn chẳng ngay hàng như trẻ con, có người nhờ Điền đồng sinh viết tên rồi điểm chỉ.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Ông ấy bảo cả vùng tám trăm hai mươi ba hộ, không thiếu một nhà đều ký tên, cầu xin cho ca ca nàng, mong thiên hạ không mất một vị quan tốt.
Lần này tẩu tẩu không khóc, nàng nhận bản thỉnh nguyện dày cộp, nghiêm túc cảm tạ. Nàng nói phụ thân nàng cả đời làm quan hồ đồ, không tham nhũng nhưng chẳng hiểu dân tình, khiến dân chúng khổ sở. Vì thế nàng cố hết sức bù đắp nhưng cuối cùng, chính dân chúng cho nàng nhiều hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tuc-phu-ngan-vang/chuong-8.html.]
17
Ta cùng phụ thân mẫu thân đợi từ vụ thu đến tuyết đông, sang xuân năm sau mới nhận được thư. Chữ trong thư bay bổng, tẩu tẩu viết họ thắng rồi. Hoàng thượng đích thân giao việc cho ca ca ta: làm huyện lệnh ở Quỳnh Hải, một nơi nghèo nhất nhì cả nước.
Triều đình cho rằng đó là trừng phạt, không ai phản đối nữa. Chẳng ai biết đó chính là hoài bão của ca ca ta.
Thư còn bảo nơi ấy môi trường khắc nghiệt, bảo ta và phụ thân mẫu thân yên tâm ở nhà. Nhưng mà phụ thân mẫu thân ta là ai, hai người đâu chịu nghe họ.
Ta vừa soạn xong quy chế giao xưởng cho làng, phụ thân mẫu thân đã vội vã dẫn ta lên đường. Mẫu thân hừ hừ bảo chắc cháu nội đã trong bụng tẩu tẩu, không tin hai đứa chậm chạp chung phòng kia tự lo được.
Còn ta, từ lâu đã được tẩu tẩu nuôi dưỡng chẳng muốn chỉ ở khuê phòng. Đi ngàn dặm, phá vạn cuốn sách, đó mới là đời sống khoái lạc!
Đến nơi đúng lúc hoàng hôn, tẩu tẩu đứng giữa ráng đỏ đầy trời, giảng cho dân chúng trên bãi đất cách dệt vải. Họ hào hứng hỏi bằng thứ tiếng địa phương ta chẳng hiểu, còn tẩu tẩu đen đi nhiều, mở miệng cũng nói thứ tiếng ta không hiểu.
Nhưng mà chỉ trong khoảnh khắc đó, ta như thấy nơi đây sau này sẽ thành một thôn Hứa gia khác tràn đầy sức sống.
Ta không kìm được nhảy xuống xe, chạy tới, hét to như tuyên thệ: “Tẩu tẩu, ta đến giúp tẩu đây!”
- Hoàn -
💗💗 Bộ này cũng hay lắm ạ:
Ngày lễ Thượng Tị, ta cùng bằng hữu đi du xuân, nhưng xe ngựa lại bị kẹt trên quan đạo.
Ta chợt nghe thấy giọng nói của vị hôn phu vọng ra từ chiếc xe ngựa bên cạnh.
"Từ Giảo chẳng qua chỉ là một nữ tử tầm thường, sao có thể so sánh với dung mạo khuynh thành của Quận chúa?"
Bên trong xe, tiếng cười kiểu mị của một nữ tử vang lên, còn lòng ta thì chìm thẳng xuống đáy vực.
“Giảo Giảo Tự Nguyệt” trong nhà tui nhennn