Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

TÚI MÁU THỨC TỈNH - CHƯƠNG 8

Cập nhật lúc: 2025-06-05 08:57:16
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Tiếu lén véo mẹ tôi một cái.

Mẹ tôi đảo mắt một vòng, cố gắng nặn ra vài giọt nước mắt.

"Tao với bố mày ăn dè hà tiện, mãi mới dành dụm đủ tiền cho mày đi học, thế mà mày lại làm ra cái chuyện mất mặt, đê tiện này! Biết trước cho mày đi học là để học mấy cái trò mèo này, thì tiền đó tao thà ném cho chó ăn chứ không cho mày đi học!"

Tô Tiếu vỗ vai mẹ tôi an ủi, vành mắt đỏ hoe, đau lòng nhìn tôi: "Nhan Nhan, sao em lại làm ra chuyện này? Em làm vậy có xứng với bố mẹ không? Chị biết em không thích chị, nhưng em cũng không thể vì chị mà làm ra chuyện này, khiến bố mẹ mất mặt chứ."

"Sao mọi người lại tụ tập trước cửa nhà tôi thế này? Có chuyện gì vậy?" Một người phụ nữ mặc sườn xám chen ra từ đám đông hỗn loạn, nhíu mày nhìn người đang ngồi bệt dưới đất.

"Bà An, cuối cùng bà cũng về rồi! Bà mau đuổi việc cô học sinh này đi."

"Có chuyện gì vậy?"

"Bà An ơi bà không biết đâu, gia sư bà mời về cặp kè với ông nhà rồi, bây giờ bị mẹ cô ta phát hiện, đang dạy dỗ tại trận kia kìa."

"Không thể nào." Bà An phản bác ngay không cần suy nghĩ.

"Bà là vợ của người đàn ông này à? Thật xin lỗi, con tôi làm ra chuyện này tôi cũng không ngờ tới. Bà yên tâm, bà muốn xử lý nó thế nào cũng được! Báo cảnh sát tống nó vào tù cũng là số của nó!"

Nghe vậy, khoé môi tôi nhếch lên một nụ cười chế giễu.

Mẹ tôi thật kiên trì bền bỉ trong việc hủy hoại cuộc đời tôi. Một lần không được thì hai lần, hai lần không được thì ba lần.

"Bà đang nói linh tinh gì vậy?" Bà An nhíu mày nhìn người đột nhiên túm lấy vạt váy mình, rồi chợt hiểu ra: "Bà là mẹ của Tô Nhan?"

Mẹ tôi sững người trước thái độ của bà An, theo phản xạ nhìn sang Tô Tiếu.

Tô Tiếu cũng nhận ra thái độ của bà An không ổn, đầu óc căng như dây đàn, liền nháy mắt ra hiệu cho mẹ tôi.

"Bà chính là người mẹ đó của Tô Nhan, người mà vì muốn cho con gái lớn đi học đã bắt Tô Nhan nghỉ học để kiếm tiền học phí cho chị gái?" Bà An khoanh tay trước ngực, ánh mắt dò xét lướt qua mẹ tôi rồi dừng lại trên người Tô Tiếu.

"Còn cô chính là cô con gái lớn đã khiến gia đình tiêu sạch tiền tiết kiệm, sau đó bắt em gái nghỉ học để bù vào khoản thiếu hụt, rồi lại còn đạo văn của em gái suýt nữa thì đoạt giải?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/tui-mau-thuc-tinh/chuong-8.html.]

Lời nói của bà An khiến sắc mặt mẹ tôi tối sầm lại, còn mặt Tô Tiếu thì đỏ bừng lên trong nháy mắt.

Mẹ tôi bật dậy khỏi mặt đất, hung hăng trừng mắt nhìn bà An: "Bà nói bậy bạ gì đó? Bà có biết đây là tội phỉ báng không? Tôi có thể kiện bà đấy!

"Miệng lưỡi không biết giữ mồm giữ miệng, thảo nào không giữ được chồng!

"Bà cũng giống như con ranh Tô Nhan kia, chẳng phải thứ tốt đẹp gì!"

Bà An cười lạnh một tiếng: "Cả đời tôi đây là lần đầu tiên nghe nói có cha mẹ bắt con cái đi làm nuôi cả nhà. Tô Nhan có người mẹ như bà đúng là đổ tám đời huyết xui."

"Bà nói láo! Chuyện nhà tôi liên quan gì đến bà!"

Bà An hừ lạnh một tiếng, ánh mắt rơi xuống người Tô Tiếu.

Tô Tiếu cảm thấy toàn thân như bị lửa đốt, má nóng bừng, lén kéo kéo tay áo mẹ tôi: "Mẹ..."

Mẹ tôi bị Tô Tiếu gọi thì hoàn toàn tỉnh táo lại, quay đầu nhìn tôi, ánh mắt như tẩm độc.

Giây tiếp theo, mẹ tôi hất tay Tô Tiếu ra, bước nhanh tới túm lấy tôi: "Mày c.h.ế.t rồi à? Không thấy người ta đang bắt nạt chị mày với tao hả? Đồ không có mắt nhìn, giữ mày lại làm gì?

"Mày cố tình phải không? Muốn xem tao với chị mày xấu mặt chứ gì? Đồ sao chổi, từ lúc đẻ mày ra nhà này không có lấy một chuyện tốt lành! Sao mày không c.h.ế.t đi hả?"

Tôi né đòn tấn công của mẹ, cụp mắt xuống, khinh miệt nói: "Mẹ, mẹ vừa đến đã nói con là con giáp thứ mười ba phá hoại hôn nhân của ông bà An, không hề nghĩ đến danh dự của con, chỉ hận không thể khắc cái tên 'tiểu tam' vào xương sống con, để cái mác đó dính chặt lấy con.

"Mẹ, lúc mẹ hủy hoại danh dự của con, mẹ có từng nghĩ không? Nếu con là tiểu tam, vậy chị con là gì? Chị gái của tiểu tam à?"

"Mày sao có thể so với chị mày? Chuyện mày làm sao có thể làm vấy bẩn chị mày được?"

Sắc mặt Tô Tiếu biến đổi, vội vàng kéo mẹ tôi lại, gượng cười: "Nhan Nhan, em hiểu lầm rồi, mẹ lo cho em thôi mà. Dạo này em cứ đi suốt, tối lại về muộn như vậy, mẹ lo lắng cho em."

"Lo cho tôi? Lo không gán được cái mác tiểu tam lên người tôi, hay lo tôi không thể như bà ấy mong muốn, vào nhà máy làm công nhân rồi đưa hết tiền trợ cấp cho chị?"

 

Loading...