Tố Uyển đứng trước gương phòng tắm, ánh đèn trắng hắt xuống chiếu rõ khuôn mặt hơi mệt mỏi. Trên tay cô là một cây kim tiêm nhỏ và lọ thuốc. Hàng đêm, đây là nghi thức lặp lại. Mũi tiêm đầu tiên luôn khiến cô hơi rùng mình, nhưng rồi cô quen dần. Cảm giác kim lướt qua da thịt, đẩy chất lỏng vào cơ thể. Khóe môi cô mím lại. "Vì con." Cô nghĩ.
Thuốc kích trứng mang lại đủ loại cảm giác khó chịu. Bụng cô căng trướng, nặng nề. Đôi khi là cơn buồn nôn thoáng qua, những lúc khác lại là sự mệt mỏi rã rời như chưa từng được ngủ. Cảm xúc cũng thất thường như thời tiết tháng tư. Có lúc cô tràn đầy hy vọng, nhìn vào tương lai với nụ cười. Lại có lúc, sự cô đơn và áp lực đè nặng, cô chỉ muốn cuộn tròn trên giường và khóc.
Những lần đến bệnh viện siêu âm và xét nghiệm m.á.u là một phần không thể thiếu trong lịch trình. Phòng chờ đông đúc, đầy rẫy những cặp vợ chồng. Họ nắm tay nhau, thì thầm an ủi. Tố Uyển ngồi một mình, lật giở tạp chí y khoa. Cô cảm thấy mình lạc lõng giữa sự gắn kết của họ, nhưng rồi lại tự nhủ: "Mình không cần ai cả. Mình đủ mạnh mẽ rồi." Cô nhìn vào ánh mắt đầy lo lắng nhưng cũng ngập tràn hy vọng của họ, và nhận ra mình cũng vậy. Cô không đơn độc trong cuộc chiến này, chỉ là cô đơn trong hành trình riêng.
Ngày chọc hút trứng đến. Tố Uyển bước vào phòng thủ thuật với tâm trạng hồi hộp đến thắt thở. Nằm trên bàn, cô nhắm mắt lại, cố gắng thư giãn. Cảm giác đau nhẹ, rồi mọi thứ trôi đi trong cơn mơ màng của thuốc mê. Khi tỉnh dậy, cô cảm thấy đau tức ở bụng dưới.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
- Chúc mừng cô, số lượng trứng thu được khá tốt. Chúng tôi sẽ tiến hành thụ tinh và nuôi cấy.
Lời nói của bác sĩ như liều thuốc an thần. Tố Uyển cảm thấy nhẹ nhõm một chút, nhưng sự lo lắng lại chuyển sang giai đoạn tiếp theo: Phôi.
Những ngày chờ đợi kết quả phôi dài như cả thế kỷ. Mỗi lần điện thoại reo, tim cô lại đập loạn xạ. Cuối cùng, cuộc gọi cũng đến.
- Cô Tố Uyển, chúng tôi đã nuôi cấy phôi xong. Có... ba phôi chất lượng tốt, đủ điều kiện chuyển.
Ba phôi. Không nhiều, nhưng là hy vọng. Tố Uyển hít sâu. "Ba cơ hội."
- Cảm ơn bác sĩ. Tôi... tôi muốn chuyển một phôi.
Quyết định được đưa ra nhanh chóng. Cô muốn giảm thiểu rủi ro cho bản thân và tập trung mọi hy vọng vào một lần chuyển.
Giai đoạn chuẩn bị cho chuyển phôi cũng tỉ mỉ không kém. Thuốc hỗ trợ, nghỉ ngơi đầy đủ. Tố Uyển cố gắng giữ cho tâm trạng thật thoải mái, xem những bộ phim hài, nghe nhạc nhẹ. "Không được căng thẳng. Phải tạo môi trường tốt nhất cho con."
Ngày chuyển phôi, cô đến bệnh viện với cảm giác thiêng liêng. Phòng chuyển phôi nhỏ, yên tĩnh. Bác sĩ chỉ cho cô nhìn qua màn hình hiển vi. Một chấm nhỏ bé, đó là phôi thai của cô. Sinh linh bé bỏng được tạo ra bằng khoa học, bằng ý chí và tình yêu của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/tuong-ba-day-hien-ma-gion-mat/chuong-4.html.]
Quá trình chuyển phôi diễn ra nhanh chóng. Bác sĩ đưa ống thông nhỏ qua cổ tử cung, đặt phôi vào tử cung của cô. Mọi thứ kết thúc trong vài phút. Tố Uyển nằm yên trên giường, cảm giác như có một điều kỳ diệu vừa xảy ra.
- Cô nghỉ ngơi tại đây khoảng một tiếng rồi có thể về. Nhớ làm theo đúng hướng dẫn về nghỉ ngơi và thuốc men trong hai tuần tới.
Hai tuần chờ đợi. Đây mới là quãng thời gian căng thẳng nhất. Mỗi cơn co thắt nhẹ, mỗi cảm giác bất thường trong cơ thể đều khiến Tố Uyển giật mình. Cô lên mạng tìm kiếm, đọc những câu chuyện thành công, những câu chuyện thất bại. Thông tin chồng chéo càng làm cô thêm rối bời.
"Không được nghĩ nhiều." Cô tự nhủ. "Cứ để mọi thứ tự nhiên."
Cô cố gắng phân tán sự chú ý bằng cách đọc sách, tập thể dục nhẹ nhàng. Nhưng dù làm gì đi nữa, sự chờ đợi vẫn lơ lửng như đám mây đen trên đầu. Đã có lúc cô muốn thử que thử thai sớm, nhưng lại kìm lại. Phải chờ đúng ngày.
Cuối cùng, ngày xét nghiệm m.á.u HCG cũng đến. Tố Uyển bước vào bệnh viện với đôi chân run rẩy. Lấy m.á.u xong, cô ra về, lòng nóng như lửa đốt. Kết quả sẽ có vào chiều nay.
Buổi chiều trôi qua thật chậm. Cô ngồi nhà, nhìn chằm chằm vào điện thoại, như thể nhìn xuyên qua màn hình để thấy kết quả. Mỗi tiếng chuông tin nhắn hay cuộc gọi đều khiến tim cô nhảy dựng lên.
Cuối cùng, điện thoại reo. Số từ bệnh viện. Tố Uyển hít một hơi thật sâu, chậm rãi nhấc máy.
- Chào cô Tố Uyển, đây là Bệnh viện Phụ sản X. Chúng tôi gọi để thông báo kết quả xét nghiệm HCG của cô.
Tim Tố Uyển đập thình thịch trong lồng ngực. Cô nín thở lắng nghe.
- Kết quả của cô... dương tính rồi ạ. Nồng độ HCG của cô... rất tốt. Chúc mừng cô, cô đã có thai!
Lời nói của y tá vang vọng trong tai Tố Uyển, như một bản hòa tấu kỳ diệu. Cô... cô có thai rồi?
Chiếc que thử thai đặt trên bàn phòng tắm, nơi cô đã chuẩn bị sẵn sàng cho buổi sáng mai. Giờ thì không cần nữa rồi. Nước mắt Tố Uyển trào ra, không phải vì buồn bã hay đau khổ, mà vì hạnh phúc vỡ òa. Cảm giác nhẹ nhõm như trút được gánh nặng ngàn cân, và niềm vui sướng ngập tràn, lan tỏa khắp cơ thể. Sinh linh bé bỏng... con của cô... đang ở trong này.