Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tưởng bà đây hiền mà giỡn mặt - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-05-06 13:14:59
Lượt xem: 778

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Điện thoại vẫn còn trong tay, Tố Uyển đứng sững sờ giữa phòng tắm, nước mắt giàn giụa. Y tá vừa nói gì? Dương tính? Thai... thai rồi? Tim cô đập thình thịch, mạnh đến mức cô tưởng chừng có thể nghe thấy tiếng nó vọng lại trong tai. Cảm giác nhẹ nhõm như một con sóng lớn ập vào, cuốn trôi đi bao nhiêu lo lắng, bao nhiêu áp lực tích tụ suốt thời gian qua. Rồi đến niềm vui sướng, vỡ òa, mãnh liệt hơn bất cứ cảm xúc nào cô từng trải qua.

- Cô Tố Uyển? Cô còn nghe máy không ạ?

Giọng y tá vang lên kéo cô trở về thực tại.

- Vâng... vâng, tôi nghe. Cảm ơn... cảm ơn cô rất nhiều!

Giọng Tố Uyển nghẹn ngào, lạc đi vì xúc động. Cô cúp máy, run rẩy ngồi xuống sàn nhà lạnh lẽo. Chiếc que thử thai còn nguyên trong hộp trên bồn rửa mặt bỗng trở nên vô nghĩa. Cô không cần nó nữa. Cô đã biết. Một phép màu. Đúng là phép màu.

Cô đưa tay run rẩy chạm vào bụng mình, nơi sinh linh bé bỏng đang lớn dần. Một cảm giác ấm áp, thiêng liêng lan tỏa. Con... con đã về với mẹ rồi. Đứa con mà cô đã khao khát, đã chiến đấu để có được, cuối cùng cũng đã đến. Vết thương lòng âm ỉ bao lâu nay dường như được lấp đầy ngay lập tức bởi tình yêu và hy vọng mới mẻ này.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Những ngày sau đó trôi qua trong niềm hạnh phúc ngập tràn. Tố Uyển đến bệnh viện khám thai lần đầu tiên, nghe tiếng tim thai đập, nhìn thấy hình ảnh chấm nhỏ bé trên màn hình siêu âm. Nước mắt cô lại rơi, lần này là nước mắt của sự trọn vẹn. Cô cẩn thận ghi chép lại những lời khuyên của bác sĩ, tuân thủ nghiêm ngặt chế độ dinh dưỡng và nghỉ ngơi. Cô mua sắm những cuốn sách về thai kỳ và chăm sóc trẻ sơ sinh, đọc ngấu nghiến như thể đó là những bài học quan trọng nhất trong đời.

Căn nhà của cô dần được lấp đầy bằng những món đồ nhỏ xinh: giày em bé, quần áo sơ sinh, cũi... Mỗi lần gấp một chiếc áo nhỏ xíu hay lau chùi cũi, Tố Uyển lại mỉm cười, tưởng tượng ra hình ảnh con mình sẽ nằm đây, sẽ cười đùa trong vòng tay cô.

Trong một buổi chiều đi mua sắm đồ dùng cho bé, Tố Uyển tình cờ gặp lại một người quen cũ, người từng sống gần nhà mẹ chồng cô ở quê. Hai người chào hỏi xã giao, và cuộc trò chuyện nhanh chóng chuyển sang chuyện đời tư.

- À, nghe nói Lã Bân nhà bác Sáu dạo này làm ăn khó khăn lắm nhỉ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/tuong-ba-day-hien-ma-gion-mat/chuong-5.html.]

Người quen nói, giọng đầy vẻ cảm thán.

Tố Uyển hơi khựng lại, dù cô đã dứt bỏ hoàn toàn khỏi cuộc sống đó, nhưng cái tên Lã Bân vẫn khiến cô chú ý.

- Khó khăn sao?

- Ừ đấy. Nghe đâu về quê làm mấy việc lặt vặt thôi. Cái cô Vi Vinh đi cùng ấy à, cứ than vãn suốt ngày về chuyện tiền bạc, cuộc sống dưới quê vất vả không quen. Mối quan hệ của hai người họ nghe đâu cũng lục đục suốt. Ngày xưa tưởng thế nào, giờ thì...

Người quen lắc đầu, vẻ mặt ái ngại.

Tố Uyển chỉ lắng nghe một cách bình thản. Cô không hỏi thêm. Thông tin đó, dù chỉ là lời kể phiếm, đã đủ cho cô biết. Họ đã về quê. Cuộc sống không sung túc, không thoải mái như họ mong đợi. Những rắc rối, những gánh nặng mà họ từng muốn trốn tránh hoặc đẩy sang cho cô, giờ đang đè nặng lên vai họ.

Tố Uyển cảm thấy gì ư? Không phải là sự hả hê, không phải là niềm vui trước nỗi khổ của người khác. Chỉ là một sự bình thản. Một sự xác nhận rằng những gì họ đang gánh chịu là hệ quả tất yếu cho những lựa chọn sai lầm của chính họ. Cô không còn hận thù hay căm ghét. Những cảm xúc tiêu cực đó đã không còn chỗ trong trái tim cô, nơi đang tràn ngập tình yêu dành cho sinh linh bé nhỏ đang lớn dần.

Trên đường về nhà, Tố Uyển khẽ vuốt ve bụng bầu.

- Con yêu à, con thấy không? Thế giới này công bằng lắm. Những kẻ làm việc xấu rồi sẽ nhận lấy hậu quả của mình. Mẹ đã thoát khỏi bóng tối rồi. Giờ mẹ chỉ có con thôi. Chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng một cuộc sống thật hạnh phúc nhé. Không có gì có thể làm mẹ gục ngã được nữa. Mẹ sẽ bảo vệ con.

Cô mỉm cười. Nụ cười trọn vẹn và bình yên nhất kể từ sau bi kịch ba năm trước. Vết thương lòng đã thực sự lành lại. Tình yêu dành cho đứa con sắp chào đời đã chữa lành tất cả. Cô nhìn về phía trước, nơi có ánh sáng, nơi có tương lai tươi đẹp đang chờ đón cô và con.

Loading...