Ương Ương - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-12-31 15:15:27
Lượt xem: 723

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng hô đài càng lúc càng lớn, khiến cũng hoảng loạn, vội vàng quỳ về phía Định Châu xin , mới tạm thời xoa dịu cơn giận của .

 

Lúc , Lục T.ử Hành giơ tay, lắc chiếc chuông bàn.

 

Hội trường một nữa yên lặng.

 

Ai cũng , tiếng chuông vang lên nghĩa là: mua bức tranh , bất kể ai trả giá , cũng sẽ theo đến cùng.

 

Ngay đó, ông chủ vội vã bước lên đài.

 

"Xin , bức tranh bán nữa, chúng đóng cửa sớm."

 

Rồi ông vội vàng bước đến chỗ .

 

"Tiểu thư, quý nhân gặp."

 

10

 

Trong phòng, hương lan tỏa.

 

Nhìn mặt, chỉ thấy nực .

 

“Quý đại nhân quả nhiên vẫn như xưa, bản lĩnh ép so với còn lợi hại hơn. Hôm đến xin , là mang cho ch.ó ăn , một đằng một nẻo chính là chuẩn mực của đại nhân?”

 

Mắt đỏ đến đáng sợ.

 

“Ương Ương, đến nước , nàng còn phủ nhận ?”

 

“Thê t.ử của đại nhân c.h.ế.t, đại nhân lo đốt giấy tiền tế lễ, ngày ngày vây quanh . Ép thừa nhận là thê t.ử mất của ngươi. Như thì đại nhân thể tự an ủi rằng phụ lòng con gái trung thần, cũng thể thở phào nhẹ nhõm, đúng ?”

 

Hắn cứng .

 

“Sao nàng nghĩ như ?

 

“Ta chỉ vì…”

 

Hắn nghẹn giọng.

 

“Ương Ương, nàng , khi nàng c.h.ế.t, …”

 

“Đại nhân định rằng, thực ngài yêu Tô Ương? khi nàng còn sống, ngươi thờ ơ lạnh nhạt, c.h.ế.t mới tỏ thâm tình?”

 

“Không , Ương Ương…”

 

“Để cho ngươi .” Ta cắt lời .

Hồng Trần Vô Định

 

“Quý Trình Chi, ngươi từ đầu đến cuối từng thích Tô Ương. Nhà họ Quý là thế gia trăm năm, nhưng năm mươi năm từng tiên đế nghi kỵ. Cha ngươi cũng vì thế mà chịu tội, dù minh oan, rốt cuộc cũng sống bao lâu.

 

“Hoàng đế đương triều trọng dụng ngươi, nhưng vẫn đề phòng ngươi dị tâm, vì thế hôn sự của ngươi đặc biệt quan trọng. Trong cung ngươi kết với thế gia khác, sợ ngươi thế lực quá lớn. Vì cưới một cô nhi của tướng quân, gì trong tay, là thích hợp nhất.

 

“Đối với triều đình, đó là cách thử lòng trung của ngươi. Đối với ngươi, là cách để tỏ lòng trung thành với bệ hạ. 

 

“Cho nên ngươi cứ để mặc nàng, dù nàng cũng nơi nào để . Nàng thích ngươi, thậm chí ngươi còn cảm thấy phiền, vì ngươi chỉ xem nàng như một món đồ trưng bày trong nhà mà thôi, hơn kém.”

 

“Không !”

 

Hắn mắt đỏ hoe.

 

“Năm năm sớm tối, thể tình cảm với chính thê của . Chỉ là tự nhận , cũng phát hiện quá muộn, cho nên mới…”

 

“Cho nên mới là khi bức c.h.ế.t nàng, ngươi mới tỉnh ngộ ?”

 

Lục T.ử Hành nãy giờ im lặng, lúc bỗng lên tiếng.

 

“Quý Trình Chi, ghét nhất chính là loại ngụy quân t.ử như ngươi. Bình thê là do chính ngươi cầu. Chính thê là do ngươi ép c.h.ế.t. Xong còn bày bộ dạng thâm tình giả tạo, thật khiến buồn nôn.”

 

Quý Trình Chi trầm giọng.

 

“Lục T.ử Hành, chuyện liên quan đến ngươi.”

 

“Ương Ương là vị hôn thê của . Ngươi hết đến khác quấy rầy nàng, liên quan đến ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/uong-uong/chuong-10.html.]

 

“Ngươi coi – vị hôn phu – là c.h.ế.t ?”

 

Hắn bước tới.

 

“Có bản lĩnh thì xông . Đừng khó một tiểu cô nương.”

 

11

 

Lục T.ử Hành kéo ngoài cửa phòng.

 

Ta khẽ giọng : "Huynh và vốn chỉ là một cuộc giao dịch, chức vị cao hơn , cần vì mà đắc tội với ."

 

Hắn xoa đầu , : "Muội quên , giao dịch của chúng là gì? Muội đưa một vò rượu đào hoa, đem cả cái mạng đưa cho .”

 

Ta sững sờ.

 

Hắn dịu giọng: 

 

"Ương ương.

 

"Ta chỉ hỏi một câu thôi.

 

"Quý Trình Chi, ghét ?"

 

Ghét ?

 

Kẻ giẫm đạp cả tấm chân tình của chân, khi c.h.ế.t vẫn dây dưa dứt.

 

Sao ghét ?

 

"Ta ghét." Ta thấy chính , "Ghét đến c.h.ế.t."

 

Hắn : "Ta hiểu ."

 

Hắn xoay , trong phòng.

 

"Ầm!" Ta thấy tiếng nắm đ.ấ.m rơi xuống.

 

"Nữ nhân sống yên , ai để sẵn chén rượu độc bên giường?!"

 

"Ầm!"

 

"Nữ nhân sống , cớ chẳng thèm nhận phu quân ?!"

 

"Ầm!"

 

"Quý Trình Chi! Ngươi từng nghĩ, ngươi cho nàng sống những ngày tháng thế nào ?! Ngươi đáng c.h.ế.t! Lẽ sớm nên c.h.ế.t !"

 

Nắm đ.ấ.m như mưa trút xuống, lặng lẽ động tĩnh, thoáng chốc quên cả suy nghĩ.

 

Quý Trình Chi hề phản kháng.

 

"Ngươi luôn điều tra vì nàng c.h.ế.t ?" Lục T.ử Hành hai mắt đỏ ngầu, "Thật ngờ một Đại Lý Tự khanh như ngươi mà đến cả kẻ bên cạnh nuôi là ai cũng chẳng nhận !"

 

"Ngươi gì?" Quý Trình Chi lau m.á.u nơi khóe môi, vẻ mặt mờ mịt, "Ngươi Dư Ngâm Ngâm? Ta chỉ cho nàng một chốn dung , nàng thể..."

 

Nắm đ.ấ.m của Lục T.ử Hành khựng , bật lạnh.

 

"Chả trách nàng thà c.h.ế.t, cũng chịu trông mong ngươi sẽ chống lưng cho nàng.

 

"Ngươi ? Khi gã nam nhân trốn khỏi Quý phủ hôm đó gì, thực sự g.i.ế.c . g.i.ế.c. Ta đưa về kinh, chỉ để cho ngươi tận mắt xem, ngươi rốt cuộc chuyện gì."

 

"Bức họa mà Tô đại tướng quân tặng nàng, một kẻ phụ bạc nàng như ngươi, cũng xứng đoạt lấy ?!"

 

Quý Trình Chi ngây dại , mặc cho từng quyền từng quyền giáng xuống.

 

Còn đ.á.n.h nữa, e là sẽ mất mạng.

 

"Lục T.ử Hành!" Ta đẩy cửa bước , "Chúng thôi."

 

"Ương Ương!" 

Loading...