VÌ CỨU CHÁU TÔI BỊ LIỆT, CHỊ DÂU LẠI BỎ RƠI TÔI Ở BỆNH VIỆN - 1
    Cập nhật lúc: 2025-11-02 15:29:46
    Lượt xem: 186 
Cả nhà hí hửng rủ biển xả .
Ai ngờ , thằng cháu trai – Diệu Diệu – sóng cuốn .
Không kịp nghĩ ngợi, nhảy ùm xuống nước cứu nó.
Vẫy vùng giữa dòng đến kiệt sức, cuối cùng chính đuối nước.
Nằm liệt giường, sống bằng c.h.ế.t – thành thực vật.
điều khiến c.h.ế.t thật sự là cơn sóng.
Mà là con .
Chị dâu những cho dùng tiền chạy chữa cho .
Mà còn dựng chuyện trắng trợn, giọng đanh như d.a.o cứa:
“Chữa cái gì mà chữa? Con bơi rành rẽ, rõ ràng là con nhỏ đó cố tình dìm nó xuống nước!
Nó là đồ g.i.ế.c , cứu gì!”
Sau đó, – mà từng coi là chỗ dựa duy nhất –
chẳng những phản đối, mà còn rút ống thở của ,
cướp trắng tiền đền bù đất ba để .
Bọn họ ôm tiền xây biệt thự, hưởng thụ xa hoa.
Còn lạnh lẽo trong viện, đến thở cuối cùng cũng họ bóp nghẹt.
Thế , khi mở mắt nữa —
là biển, là sóng, là tiếng Diệu Diệu kêu thất thanh giữa nước.
nó vùng vẫy.
Rồi thản nhiên , bơi thẳng bờ.
“Nhan Lam! Sao em cứu Diệu Diệu?” – tiếng chị dâu thét lên lưng.
ngẩng đầu, giọng nhẹ như gió thoảng:
“Ơ, chị dâu, chị một lên bờ thế?”
—-
Cảm giác ngộp thở, mặn chát của nước biển ập đến.
liều mạng vươn , cố hít lấy chút khí.
Và ngay khi nổi lên khỏi mặt nước — hiểu , trọng sinh.
“Cha ơi! Mẹ ơi! Cứu con với! Huhuhu!”
Tiếng lạc giọng của Diệu Diệu vọng .
siết chặt nắm tay, hít sâu một , đầu bơi thẳng bờ.
Không m.á.u lạnh.
Mà là quá rõ kết cục nếu cứu nó thêm nữa.
Kiếp , cũng thế — liều mạng cứu nó, sặc nước đến sắp tắt thở,
vẫn cố vươn tay cầu cứu chị dâu.
Chị , lạnh tanh hất tay , ôm con trai chạy lên bờ.
Còn – vớt lên, đưa cấp cứu –
thiếu oxy quá lâu, thành kẻ thực vật.
bất động suốt mấy tháng trời.
Chị ghé lấy một .
Đến khi năn nỉ mãi, chị mới chịu ló mặt,
bên giường, khoanh tay khẩy:
“Con trai suýt c.h.ế.t đuối, còn chăm nó.
Cô tự nguyện nhảy xuống cứu, ai biểu ?
Cứu cho cố hại con cảm, sốt cả tuần!
thật, thấy nó cố tình dìm con đấy!
Loại g.i.ế.c như nó, đừng hòng bỏ tiền chữa!”
Nghe những lời rắn rít đó, chỉ thấy buồn .
Cái từng lưng điện thoại khi con đang chới với,
dám dựng chuyện đổ hết tội cho .
Sau đó, cũng bặt tăm.
Chỉ để một giúp việc qua loa trông —
thấy thích gì,
liền lười biếng bỏ mặc, để dần dần… héo tàn.
Đến lúc chị thấy “tốn tiền vô ích”,
liền lạnh giọng bảo :
“Rút ống thở , cứu gì cho phí tiền.”
Và thế là – c.h.ế.t thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/vi-cuu-chau-toi-bi-liet-chi-dau-lai-bo-roi-toi-o-benh-vien/1.html.]
Đời , quyết lời chị :
Không xen chuyện khác nữa.
Lên bờ, mệt rã rời, thở ,
bệt xuống cát, để nước chảy khỏi tóc.
Phía xa, chị dâu hốt hoảng chạy ,
tay vẫn cầm điện thoại, mắt đảo lia lịa:
“Diệu Diệu ? Con ? Nhan Lam, em lên một ?”
ngẩng đầu chị –
da dẻ trắng trẻo, tóc uốn tỉa cầu kỳ,
trông vẫn quý phái, chỉ là lúc đang nháo nhào, mặt méo xệch.
giả vờ lúng túng, đảo mắt quanh:
“Ơ… chị dâu, chị lên một ?”
Chị sững , mắt lóe lên vẻ sợ, quát:
“Không em đang trông con chị ?
Nó nãy còn chơi với em!
Chị chỉ lên điện thoại chút xíu,
em gì mà để mất con hả?”
Sóng lớn cuốn ào xa,
còn đang nhốn nháo, hỗn loạn.
dậy, phủi cát, thẳng chị :
“Chị dâu, chị lên bờ khi nào ?
Em chị gì .”
Kiếp , cũng cảnh .
Chị nhận cuộc gọi liền hí hửng leo lên bờ,
để con vùng vẫy ngoài .
chau mày, nắm c.h.ặ.t t.a.y chị :
“Chị dâu, chị lên bờ điện thoại mà kéo con theo hả?!”
Chị hỏi dồn, vội đẩy , lắp bắp:
“Cãi gì, mau xuống tìm Diệu Diệu !
Đó là cháu em đó, em còn đây hả?”
bật nhạt:
“Nghe câu y chang kiếp , ha.”
Con cứu, còn lệnh khác cứu giúp,
đúng là kiểu mẫu!
“Chị dâu, em từ nước lên, thở còn xong.
Chị giỏi thì chị xuống mà cứu con chị !
Nhanh lên, là muộn đấy!”
Chị vẫn chần chừ, mắt đảo quanh, đẩy vai :
“Em bơi giỏi hơn mà, mau xuống chứ còn gì nữa!”
Chưa kịp , thấy chạy đến.
chỉ tay về phía , nhếch môi:
“Bảo chồng chị xuống .
Em bơi cũng là do dạy,
chẳng bơi giỏi nhất nhà ?”
Chị thì hốt hoảng, bám lấy tay ,
kịp để hỏi gì, tru tréo:
“Nhan Lam, em còn là ?
Con sống c.h.ế.t rõ, em xúi chồng xuống nước?
Em hại cả nhà c.h.ế.t để cướp tiền nhà hả?”
“ cho em , nghi em cố tình bỏ mặc con !
Nếu Diệu Diệu mệnh hệ gì, sẽ báo công an tống em tù!
Loại như em, đừng mơ chối tội!”
Giọng chị run run, nhưng ánh mắt thì lộ rõ sợ hãi.
nhạt.
Tất nhiên chị sợ gì.
Kiếp , và chị cướp luôn tiền đền bù –
thứ ba để , sổ đỏ tên .
Nếu giờ con chị xảy chuyện thật…
Thì xem thử, ai còn dám há miệng tranh tiền với nữa?