Viên Kính - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-11-09 05:57:58
Lượt xem: 68

Khi tìm đến Tạ Tri Lẫm, hắn đã tiến cung làm thái giám.

Thư sinh thanh cao từng múa bút viết thơ lại trở thành nô ̀i lúc nào cũng khom lưng, nở nụ cười nịnh nọt.

Hắn đạp vỡ miếng ngọc bội ́nh ước khi xưa, còn mắng một trận, bảo tránh xa hắn .

đó, người lén chăm sóc khi bị bệnh là hắn.

Khi bị bắt nạt, người lén giúp trả thù cũng là hắn.

Người nói, Tạ Tri Lẫm phải là nam nhân cho nên thể lấy .

Vì vậy, sửa lại ngọc bội, nửa đêm vào phòng hắn, khẽ hỏi hắn: "Nếu chàng thể cưới , vậy đổi lại cưới chàng được ?"

*

Tiếng lạch cạch vang lên.

Ngọc bội uyên ương ngọc xanh bị hất , rơi xuống gạch, vỡ thành mấy mảnh đất.

Tạ Tri Lẫm cụp mắt, thèm nhìn mảnh vỡ một cái, thậm chí còn dùng khăn tay lau tay giống như ném thứ gì bẩn thỉu ngoài.

"Nếu phải hôm nay cô nương nhắc đến, cũng đã quên mất rồi, còn mang theo thứ đồ phiền phức như vậy."

Nam nhân tuấn mỹ, da dẻ tái nhợt, đút tay túi. Lời của hắn lạnh lùng tựa lưỡi d.a.o sắc bén, đ.â.m xuyên thấu tim .

"Trước hòa nhã với cô nương thì thấy nhà cô nương có thể nâng đỡ con đường công danh của . Nếu , một nha đầu ngốc nghếch như cô nương, giỏi quản gia, có gì đặc biệt, ai lại chịu ́nh ước với cô nương?"

"Giờ một con đường khác, cần rộng lượng giữ thể diện cho cô nương nữa. Nếu cô nương điều, thì hãy cút xa khỏi đây, đừng để thấy, nếu ..."

Ta tức giận trợn tròn mắt: "Nếu thì !"

Tạ Tri Lẫm thêm. 

Nam nhân mặc y phục thái giám màu xanh đậm liếc một cái, đó chút do dự rời .

"Tạ Tri Lẫm!"

Ta đuổi theo hai bước.

Đúng lúc tay nắm lấy vạt áo thì phía xa vang lên tiếng bước chân người khiêng kiệu cho quý nhân.

Ta bất đắc dĩ đành buông tay, cúi đầu vụng về quỳ xuống hành lễ, tránh phạm điều cấm kỵ của quý nhân trong cung.

Chiếc kiệu chậm rãi qua, một lúc lâu mới xa. Khi dậy, Tạ Tri Lẫm lên một bước, thấy bóng dáng.

Chỉ còn quỳ bên cạnh mảnh vỡ của ngọc bội, tức giận giống như cá mè hoa.

Đáng ghét.

Đáng ghét, đáng ghét, đáng ghét.

Tạ Tri Lẫm là một tên khốn xấu xa!

Ta ấm ức kìm nước mắt, nhặt từng mảnh ngọc bội vỡ, gói trong khăn tay.

tìm thế nào cũng tìm được đồng tâm kết mà thắt để cố ̣nh ngọc bội cho chàng khi còn bé.

Đồng tâm kết đó rất xấu, thắt nút vặn vẹo, là lúc xưa bỏ nửa tháng mới thắt được một sợi có thể xem được.

Thứ mà chính bản còn chê, Tạ Tri Lẫm lại xụ mặt, cẩn thận tháo sợi dây cũ buộc ngọc bội bằng sợi dây đó.

lại tìm ?

Ta nhìn quanh khu vực đó, lại lùi tìm kiếm nhưng vẫn tìm .

Cuối cùng chỉ có thể đoán rằng có lẽ khi đoàn cung nhân của quý nhân ngang qua đã giẫm lên dính vào đế giày rồi.

Tìm thấy thì thôi.

Ta ấm ức nắm chặt mảnh vỡ ngọc bội trong tay.

Dù hắn đã muốn cưới , vậy thứ đồ xấu xí còn giữ làm gì.

*

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/vien-kinh/chuong-1.html.]

Tạ Tri Lẫm là vị hôn phu đã ́nh ước thông gia từ bé.

Nhà hắn là thư hương hàn môn, nhà là phú thương ̣a chủ.

Cha vì muốn gia ̀nh hưng thịnh có người bảo vệ , của Tạ Tri Lẫm vì muốn có tiền ăn cơm đọc sách.

Hai người vừa ý , nên kết nhân duyên cho và Tạ Tri Lẫm.

Tạ Tri Lẫm có dung mạo tuấn tú, thông minh từ nhỏ.

Rất nhiều người trêu chọc , nói rằng mệnh tốt, có miếng bánh từ trời rơi xuống tự chạy vào miệng .

Ta hiểu ý bọn họ, đầu qua hỏi Tạ Tri Lẫm.

"Bọn họ cười ?"

Tạ Tri Lẫm giúp vuốt búi tóc ́n loạn, nghiêm mặt nói: "Đừng quan tâm những người đó."

Ta ngẩng mặt lên: "Vậy chàng khen một câu ?"

Tạ Tri Lẫm im lặng một lúc, ngượng ngùng ho khan mấy tiếng.

Hắn ngượng ngùng khẽ nói bên tai : "Khương Chiếu Huỳnh là cô nương tốt nhất."

Chỉ mấy câu nói đã xua tan tâm trạng tồi tệ của .

Ta rất thích Tạ Tri Lẫm.

Ngoại trừ cha mẹ, hắn là người che chở nhất, chấp nhận người khác nói ngốc.

Khi đó, còn giơ ngón tay tính toán, còn bao lâu mới có thể gả cho hắn.

Mẹ trêu chọc biết xấu hổ, nhưng vẫn sốt ruột.

Lúc đến nhà người khác uống rượu mừng, lén hỉ phòng nhìn tân nương tử.

Tân nương tử được che khăn hỉ trông rất đẹp.

Khi phu quân nhấc khăn hỉ của tân nương tử lên, trong mắt như ngập tràn dòng suối, ấm áp lại vui vẻ.

Ta cũng muốn xinh đẹp như vậy, để khi Tạ Tri Lẫm nhắc đến sẽ còn giữ gương mặt nghiêm túc đó, sẽ cười nhiều hơn.

Chỉ là Tạ Tri Lẫm còn phải học, ̣m thời ̉nh thành .

Hắn thi đỗ vào thư viện rất tốt.

Thư viện cách nơi này rất xa, cha mẹ và tỷ tỷ của hắn yên lòng, cả nhà cùn chăm sóc hắn.

Lúc đưa tiễn, đưa sợi đồng tâm kết, Tạ Tri Lẫm cẩn thận thắt ở bên hông.

Hắn khấu đầu với cha rất nhiều.

Hắn lại nói với , chờ khi yết bảng, hắn sẽ cưỡi tuấn mã đến cưới , bảo chờ hắn.

Ta chờ chờ, đợi đợi.

Chờ đợi hai năm, lại chờ được tin tức Tạ gia bị thổ phỉ giết cả nhà, thấy tung tích của Tạ Tri Lẫm.

Ta kịp cầu cha mẹ điều tra chuyện Tạ gia, tung tích của Tạ Tri Lẫm.

Ngày hôm lại nhận được tin tức.

Giặc cỏ loạn, triều đình rung chuyển.

Quan viên đổi.

Tài sản trong nhà bị tham ô, cha mẹ tức đến nổi bệnh dậy được, buông tay khỏi nhân gian.

Ta còn nhà.

Ta còn kịp oán hận, quan lão gia hại nhà đã bị giết.

Ta cầm bạc dự phòng mà cha mẹ để lại, đứng trước cửa nhà đã đổi chủ, khóc thành tiếng.

 

Ta phải ? Ta còn được?

Loading...