Vô tình kiếm được anh chàng cứu hỏa đã đẹp trai còn dịu dàng - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-08-07 14:10:38
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
4.
Ngày hôm , đúng như dự đoán, tin tức "Một cô gái kẹt đầu tay vịn, tuyến tàu điện ngầm 3 ngừng chạy 1 tiếng, cuối cùng lính cứu hỏa giải cứu thành công" xuất hiện điện thoại —Douyin, Weibo, và cả các tài khoản tin tức địa phương.
Video tin tức ngắn trọn vẹn cảnh ngã lòng Bác Bác, phần bình luận thì vô khen trai, “đáng”.
Nói “đáng” hả? Các thử tự trải nghiệm cảnh đó xem hổ đến “chết xã hội” luôn !
giả vờ một cư dân mạng chính nghĩa trong phần bình luận, lượt khuyên đừng ghép đôi lung tung.
Vừa… lặng lẽ lưu video tin tức đó…
Vì đó là liên kết cuối cùng, mong manh và yếu ớt nhất giữa và Bác Bác.
Đến ngày thứ mười khi mất liên lạc với Bác Bác, một bạn khác của cũng thất tình—tình trạng lây hả trời?
Cô gọi điện cho , uống cho say bí tỉ, chỉ uống mà còn quán bar, còn là kiểu bar nhạc “bùm bùm” chát chúa nữa cơ.
Cô uống rượu, cản.
Cô nhảy nhót, giữ túi.
Cô khác đến bắt chuyện, lập tức đuổi .
Tối hôm đó, y như sinh viên xuất sắc nghiệp từ Học viện Nữ Đức , một lòng cứu vớt chị em sa ngã, mắt rời cô lấy một giây, đến tận 5 giờ sáng.
Trên đường lê lết về nhà, tóc tai bù xù, phấn mắt trôi xuống má thành má hồng luôn .
Ngay lúc đó, tiếng hô to từ góc đường phía khiến chú ý:
“1, 2… 1, 2… 1, 2, 3, 4!”
Thì là các chú lính cứu hỏa từ trạm gần nhà đang chạy bộ buổi sáng.
Không liệu Bác Bác chạy lúc nhỉ?
Khoan… trong hàng quen quen?
Không chứ… càng càng giống…
Chết !
Chính là !
lập tức giơ tay che mặt!
Bởi vì diện mạo hiện tại của —chính còn thấy ghê nữa là khác!
bịt mặt, men theo mép tường chuồn , nhưng tiếng ai đó bên phía Bác Bác :
“Ơ, là cô gái kẹt đầu ?”
Không thể nào! che mặt kỹ thế mà cũng nhận ?
“Không chứ?”
Giọng trầm trầm, chút từ tính đó—là Bác Bác!
“ là cô mà! Ốp lưng điện thoại bốn chữ to đùng ‘Phú bà nhân gian’, cái váy kẻ đó cũng giống lắm!”
Ôi trời má ơi! Anh trai chắc từng luyện công trong lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân quá!
lập tức thu tay, vội vàng nhét điện thoại túi — kết quả là... lộ mặt .
Xong đời! Cả bọn họ đều thấy !!!
Anh thấy mặt liền tỉnh ngộ:
“Ồ, nhận nhầm , cô .”
… Bác Bác vẫn nhận .
Thậm chí còn gật đầu chào nhẹ nhàng.
Bác Bác vẫn trai đến nao lòng như ngày nào.
Còn vẫn hổ mà xuất hiện như cũ.
5.
Sau một tuần chăm chỉ đắp mặt nạ, biến làn da của thành trắng trẻo, mịn màng, căng bóng như nước.
Rồi tô mắt, đánh son, tạo khối, đánh highlight — tất cả đều chỉ để thiện “vũ khí sắc ”.
mặc váy ngắn, cầm theo lá cờ tuyên dương mà đặc biệt chuẩn , hăm hở đến trạm cứu hỏa của Bác Bác.
tin là thể dùng nhan sắc để giành lấy cơ hội tiến thêm một bước gần !
Trong trạm cứu hỏa, khi Bác Bác thấy , ánh mắt thoáng ngạc nhiên đến một giây lập tức... lắc đầu.
???
Son lệch ? Hay lông mi giả rơi? Váy cũng dính vết dầu nào mà!
Không thể nào!
Không cả, cứ cho là mấy trai thẳng cách biểu đạt cảm xúc.
Rồi lấy lá cờ tuyên dương mà chuẩn riêng cho — đúng như dự đoán, chỉ Bác Bác, bộ lính cứu hỏa trong trạm đều c.h.ế.t sững.
Trong một rừng cờ đỏ rực rỡ với những dòng chữ như “Cứu dân vì dân”, “Vì nhân dân phục vụ”, “Dũng cảm xông pha, cứu hộ kịp thời”, lá cờ của sáng chói một cách khác biệt.
Bốn chữ lớn cờ:
“Cứu mạng chóa của .”
“cưa đổ” bằng nhan sắc , nhưng chắc chắn sẽ trở thành một kỷ niệm khó phai suốt đời của Bác Bác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vo-tinh-kiem-duoc-anh-chang-cuu-hoa-da-dep-trai-con-diu-dang/chuong-2.html.]
Sau khi chụp ảnh xong, Bác Bác tiễn cửa.
Và cuối cùng…
add WeChat của .
6.
là một họa sĩ truyện tranh nhỏ ở một công ty quảng cáo.
Mỗi ngày đối mặt với đủ loại yêu cầu sửa bài của các “bố đời bên A”.
Khiến cho trong một tháng, đến hai mươi mấy ngày tăng ca đến tận hai giờ sáng.
mở to đôi mắt thâm quầng như gấu trúc của , thở dài đăng một dòng trạng thái lên vòng bạn bè:
“Lại hẹn gặp lúc 4 giờ sáng đây.”
Tại nhà ăn của đội cứu hỏa.
Bác Bác ăn cơm, lướt điện thoại xem vòng bạn bè, sắc mặt dần dần trở nên nghiêm trọng.
Các đồng đội vội vàng hỏi chuyện gì , nhưng gì, chỉ lặng lẽ gõ một bình luận bài của :
“Không thể tìm một công việc ban ngày ?”
đau lòng—đúng mà! rõ ràng ứng tuyển một công việc hành chính ban ngày, thành “ca ngày cộng ca đêm” thế ?
Sau đó.
Bác Bác một nữa nghiêm mặt, bình luận vòng bạn bè thứ hai của .
Lần đăng là: “Khách hàng lắm chiêu quá, sắp tra tấn đến c.h.ế.t .”
Bình luận của là: “Không thể từ chối họ ?”
trả lời: “Họ là cha cơm áo của mà.”
Anh đáp tiếp: “Tốt nhất nên sớm đổi việc .”
Lần thứ ba.
Sắc mặt Bác Bác chỉ là nghiêm trọng nữa, mà bắt đầu lau điện thoại một cách giận dữ.
Lần đăng: “Cái thời tiết , khô đến tỉnh dậy.”
Vì gần đây trời quá hanh khô, sáng sớm ho khan mãi dứt, ho đến mức tỉnh giấc luôn.
Bác Bác để bình luận: “Em…”
?
?
“Em ‘khô’ nữa ?”
trả lời xong, thì Bác Bác… nhắn nữa.
7.
Tại quán ăn đêm, một đồng đội của Bác Bác rót cho một ly Coca, bắt đầu an ủi — lúc đó, đang nhíu mày chằm chằm điện thoại.
Anh đồng đội :
“Bác Bác , em … nhưng thì nên khác bằng con mắt định kiến.”
“Biết cô gái đó cũng là bất đắc dĩ mới nghề đó chứ?”
“Hơn nữa nghề đó cũng chắc là , xem… nào là Trần Viên Viên, Lý Sư Sư, Tiểu Phượng Tiên…” ( là danh kỹ nổi tiếng thời xưa)
Bác Bác những lời vẫn nguôi , lẩm bẩm:
“Lúc thấy cô nồng nặc mùi rượu, tàu điện ngầm muộn như , còn trang điểm lem nhem lúc nửa đêm mới về nhà... Lúc đó cũng chắc chắn.”
“ khi thấy vòng bạn bè của cô , mới thật sự xác nhận—thì cô nghề đó. Con gái thể sa ngã đến mức !”
“Tuy tiền thể kiếm ít hơn chút, nhưng ít thì…”
“Không ! thấy đội đang thiếu một nhân viên hành chính, hôm nào hỏi thử cô . Tuy lương nhiều, nhưng ít cũng là công việc đàng hoàng. Đã quen thì giúp chút nào chút đó.”
Nói xong, Bác Bác mặt đầy chính khí.
Người đồng đội gật đầu tán thưởng.
Hôm , ngang qua trạm cứu hỏa thì vị đội trưởng từng cầm cưa điện cắt tay vịn giải cứu gọi .
Sắc mặt ông nghiêm túc, kéo tiệm sữa bên cạnh.
bắt đầu hoảng — chẳng lẽ cái lá cờ tuyên dương “Cứu mạng chóa của ” của quá dị, phạm thuần phong mỹ tục ?
Ai ngờ đội trưởng lấy một tờ lịch phân ca trực của đội, chỉ thẳng lịch việc của Bác Bác và :
“Bác Bác là cũ trong đội , từ khi nghiệp lính cứu hỏa đến giờ vẫn quyền . Giờ cũng gần ba mươi , mà vẫn lập gia đình.”
“ thấy nó quan tâm đến cô lắm đó. Nếu cô bạn bè nào còn độc , nhớ giới thiệu cho nó nhé.”
“Thằng bé ngốc thật, cũng chẳng mấy câu ngôn tình cho hồn, nhưng mà cái… trai ?”
Đội trưởng thao thao bất tuyệt khen Bác Bác, y như đang mai cho chính .
Đây mà là bảo giới thiệu bạn gái cho á? Rõ ràng là ghép đôi với Bác Bác còn gì!
Đội trưởng đúng là cực phẩm đội trưởng!
ôm lòng đầy hy vọng, vui vẻ tiếp nhận “sứ mệnh đặc biệt” .
Giải quyết chuyện đời sống tình cảm cho các chiến sĩ cứu hỏa —
Là nhiệm vụ mà , với tư cách một công dân ưu tú, nhất định thể thoái thác!