Vô tình kiếm được anh chàng cứu hỏa đã đẹp trai còn dịu dàng - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-08-07 14:11:13
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
8.
Sau khi tiếp nhận nhiệm vụ vinh quang , lập tức nhắn tin WeChat hẹn Bác Bác ăn.
“Chú lính cứu hỏa ơi~! Chiều thứ Bảy 4 giờ ăn cùng em ~?”
Nửa tiếng , Bác Bác mới trả lời.
“Hai ngàn đủ ?”
Trời ơi!
Đội trưởng còn bảo “ngốc”, ngốc chỗ nào chứ?!
Lần hẹn hò đầu tiên mà cũng hỏi kỹ càng nên mang theo bao nhiêu tiền, còn chủ động đề xuất một tiền lớn như !
Vừa tôn trọng đối phương, thể hiện thành ý!
Dù gì cũng chỉ là ăn một bữa, xem một bộ phim — thể tiêu hết tận hai ngàn ?
vội vàng nhắn :
“Đủ đủ ! Không cần nhiều !”
Trong ký túc xá của Bác Bác.
Anh nhíu mày điện thoại ngẩng đầu hỏi đồng đội:
“Cô hai ngàn nhiều quá.”
Đồng đội gãi đầu:
“Giá cả hiện giờ cũng rành, chắc là cô thấy cứu cô , nên giảm giá đó.”
Buổi hẹn hò hôm , chúng ăn lẩu, xem phim, uống sữa — một đồng cũng trả.
Ngay cả lúc tự mua ly sữa cũng Bác Bác ngăn :
“Chuyện thể để em trả tiền ?!”
— Bác Bác nghiêm túc, đầy khí phách.
Đây là kiểu giáo dục gia đình gì ? Nghiêm khắc đến mức khiến .
Không chỉ , về đến nhà còn nhận một bất ngờ.
mở xem — trời đất ơi!
Chuyển khoản: 1314 tệ!
Đây là... lời tỏ tình?!
Tình yêu đến nhanh như chớp ?
Chẳng lẽ... sang năm thể về nhà mang theo sổ hộ khẩu ?!
Trong ký túc xá của Bác Bác.
“Hôm nay chỉ tốn vài trăm, cô cũng bắt mua gì cả, nên chuyển hết phần còn trong hai ngàn cho cô .”
Bác Bác báo cáo với đồng đội.
Đồng đội hỏi: “Thế bảo cô nghỉ việc ?”
Bác Bác lắc đầu: “Chưa, thấy cô hôm nay vui vẻ lắm, nên nỡ .”
Bạn cùng phòng thở dài bất lực: “Vậy tốn thêm hai ngàn nữa đó.”
9.
Bác Bác mỗi tháng chỉ ngoài với tối đa hai , mỗi đều do trả tiền, phép móc một xu nào.
lạ ở chỗ, mối quan hệ của chúng tiến triển gì.
Không gọi “em yêu”, “chúc ngủ ngon”, “hun hun”, “yêu ” — vẫn cứ là cái kiểu bình thường như hai khác giới xa lạ.
Thần kỳ thật đấy, chẳng lẽ Bác Bác chỉ yêu cái cảm giác dắt dạo phố thôi ?
Không ! thể để tình yêu của c.h.ế.t yểu như !
chủ động tấn công!
buộc đưa lựa chọn!
một câu trả lời rõ ràng!
mở WeChat, gõ chữ, nhấn gửi:
“Anh thích em ?”
Xem trả lời đây, đồ ngốc.
“Ừm.”
Trời đất?!
Anh thừa nhận ???
mà chỉ mỗi chữ “ừm” là ?!
Thừa nhận thích khó khăn ??
hỏi tiếp:
“Vậy bây giờ chúng là mối quan hệ gì?”
“…………Bạn.”
“Anh chỉ coi em là bạn? Không là bạn gái?”
“Anh cũng .”
“Anh thích em, em cũng thích — thế chẳng là đang yêu ?”
Cái Bác Bác thế?
Chẳng lẽ ảnh hưởng bởi mấy câu thoại rác rưởi của mấy thằng tệ bạc ?
Kiểu như: “Anh thích em, nhưng sẽ cưới cô ”, là “Thích nghĩa là bên ”?!
“Anh vượt qua rào cản tâm lý, dù thể chấp nhận, bố chắc chắn sẽ dễ dàng.”
Gì cơ?????? đầy đầu dấu chấm hỏi.
Đây là phiên bản mới của lời thoại tra nam ???
cục đá , thành “rào cản tâm lý” trong lòng ?!
“Rào cản gì cơ?”
“Chuyện lớn thế … cho thêm chút thời gian ?”
“?”
Rồi… Bác Bác trả lời nữa.
10.
Sau gần một tuần phê bình và tự phê bình, giờ đây thể vô cùng chắc chắn rằng: là một cô gái xuất sắc ai sánh bằng.
Tên ngốc Bác Bác đó thì cứ để gió cuốn cho , cũng rảnh rỗi mà nghĩ xem cái “rào cản” trong lòng rốt cuộc là gì.
Sau đó, Bác Bác cứ thế yên trong danh sách bạn bè WeChat của , thi thoảng vẫn thấy đăng story, ngoài việc chia sẻ vài bài linh tinh thì còn chụp mấy thứ như hoa lá, mèo chó trong đội cứu hỏa.
Vài hôm , Tổng cục Phòng cháy chữa cháy tìm đến .
Hả?
Chuyện nhỏ mà kinh động đến cả tổng cục luôn á?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/vo-tinh-kiem-duoc-anh-chang-cuu-hoa-da-dep-trai-con-diu-dang/chuong-3.html.]
Kết quả là... nghĩ nhiều .
Hóa là do họ từng xem mấy bộ truyện tranh bốn khung về y bác sĩ mà đăng Weibo, nên mời vẽ một bộ truyện tranh chủ đề đời sống lính cứu hỏa.
Mấy lính cứu hỏa đúng là đối tác đáng yêu nhất thế giới , đến hỏi đang sống ở , để sắp xếp cho đến tham quan lấy tư liệu tại đơn vị gần nhất.
Khoan !!!
Gần nhất???
Chẳng chính là——???
Tại văn phòng tuyên truyền của đội cứu hỏa.
Bác Bác kinh ngạc :
“Sao em ở đây?”
lườm một cái.
“Kỳ lạ lắm ? Chưa từng thấy họa sĩ truyện tranh nhận job riêng ?”
Bác Bác gãi đầu:
“Họa sĩ truyện tranh?”
Há...
Người cán bộ tuyên truyền mời đến thấy biểu cảm của Bác Bác thì mặt mũi rối rắm.
“Bác Bác , cô là họa sĩ nổi tiếng Weibo đấy, Tổng cục đích danh chọn! Cậu phối hợp một chút !”
Bác Bác mặt đầy ngơ ngác:
“Họa sĩ nổi tiếng? Em đổi nghề sang họa sĩ từ khi nào thế?”
cạn lời. Cái thì liên quan gì ?
“Em nghề mười năm ! Học đại học là tới giờ, đổi nghề gì chứ!”
Người cán bộ tuyên truyền cũng Bác Bác đầy bất lực, lắc đầu kéo sang một bên:
“Cô đừng để ý nhé, mấy lính cứu hỏa huấn luyện nặng đô quá, não chắc thiếu oxy đó.”
nhạt: “ là thiếu oxy thật.”
Còn Bác Bác thì vẫn trưng cái bộ mặt ngơ như bò đội nón, cứ đó nghĩ ngợi cái gì .
Người cán bộ vội :
“Thôi kệ , cô chỉ cần từ xa là , dù là trai nhất đơn vị , truyền cảm hứng sáng tác cho cô. Để dẫn cô tham quan một vòng nhé!”
“Ừ, ạ.”
11.
Lúc chuẩn rời , Bác Bác thừa cơ kéo một góc.
“Công việc của em là họa sĩ truyện tranh thật hả?”
“Lúc nãy em còn gì?”
“Vậy em còn… còn nhận job riêng nào nữa ?”
“Tất nhiên là ! Không job riêng thì họa sĩ truyện tranh c.h.ế.t đói ?”
“Là những job gì?”
“Anh hỏi kỹ gì?”
“Mau !”
“Ờm, thiết kế nhân vật hoạt hình cho một thương hiệu tiêu dùng nhanh, vẽ một avatar đặt riêng, và một bộ poster nữa, hết .”
dứt lời, Bác Bác mở điện thoại , bật một giao diện đưa đến mặt .
“Vậy cái là ?”
Màn hình là một bài đăng vòng bạn bè của :
‘Lại gặp lúc bốn giờ sáng nữa .’
Gì cơ?
Thì nghĩa đen thôi mà!
“Em tăng ca, kịp vẽ xong nên dậy sớm đó!”
Sau đó mở một giao diện khác –
Là một bài vòng bạn bè khác của :
‘Khách hàng yêu cầu xoắn não quá, sắp hành c.h.ế.t .’
“Nhắc tới chuyện đó thì đúng là chuyện để kể luôn…”
Bác Bác tới đây, hít sâu một .
“Em thật, đừng nhắc đến cái khách đó nữa, phiền c.h.ế.t ! Anh yêu cầu một hình ảnh cô gái dễ thương cực kỳ, em vẽ mất hai ngày, dễ thương tưởng! Sau đó đòi n.g.ự.c khủng, m.ô.n.g cong, chân dài – cái đó mà dễ thương nữa?! Gọi cái là gì? Là mơ đó!”
Bác Bác cúi đầu xuống, mở tiếp một giao diện.
“Vậy còn cái ?”
Vẫn là wechat của .
Dòng đăng là:
‘Trời ơi, tỉnh dậy .’
???
khó hiểu!
“Cái thì ?”
“Em là ?”
“Thật mà!”
“Vậy ‘trời ơi’, ai em tỉnh dậy?!”
“Ai? Trời đó!”
“Đừng gọi trời, xem là ai?!”
“Trời thiệt mà!”
“Còn gọi nữa! Mau là ai!”
“Em còn gì – là trời đó mà!”
“Không đúng ?”
“Em mà………… Khoan … Trước hết để em chỉnh một chút, từ đó là ‘gàn’ (dấu 1) chứ ‘gàn’ (dấu 4) . Cái cách dâm quá!”
“Là dấu 1?”
“Ừm, nào, theo em một , thanh lọc tâm hồn nè – ‘Trời ơi, khô nóng quá em tỉnh.’”
“.....”
Bác Bác im lặng gì, nhét điện thoại túi, hai tay vò mặt trai của , gầm nhẹ một tiếng:
“Gàn!!”
Hả…
Ảnh thế nhỉ?
Chẳng lẽ là cách hai âm “干” ảnh bối rối quá?