Vườn Quỳ Xanh - Chương 9

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:57:26
Lượt xem: 789

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

34

Mẹ nuôi rời , đường cứ lóc om sòm, mắng vô lương tâm, bất hiếu.

Ông nội lo lắng, ông :

"Tiểu Quỳ, cháu là đứa trẻ ngoan, đừng để những đó ảnh hưởng đến tâm trạng, hãy chuẩn thi cử thật ."

gật đầu, ánh mắt đặt tường.

Mười năm .

Tờ giấy úa vàng, nét bút chì cũng mờ nhạt.

bài thơ , vẫn dán ở đây.

“Cỏ đay trong vườn xanh tươi, sương mai chờ nắng hé.

Xuân ấm ban ân đức, vạn vật rạng rỡ huy hoàng.

Chỉ sợ tiết thu sang, hoa lá úa vàng tàn úa.

Trăm sông đổ về đông, bao giờ về tây?

Trẻ chịu khó học hành, về già chỉ hối tiếc.”

lẩm bẩm , thầm siết chặt nắm đấm.

Bây giờ sẽ bất kỳ ai ảnh hưởng.

hứa với ông nội, ông học hành, tiến bộ, ngắm thế giới bên ngoài.

còn kiếm thật nhiều tiền, để ông nội ngẩng cao đầu, an tâm dưỡng già.

Ngày tháng của chúng còn tới, thể vì một bỏ rơi mà ảnh hưởng đến cuộc đời của chúng !

hít một thật sâu, vùi đầu sách vở.

35

Có một câu thế .

Nếu bạn sẽ , cả thế giới sẽ nhường đường cho bạn.

Câu là phản ánh trạng thái của lúc bấy giờ.

vượt chông gai đường, cuối cùng cũng đến kỳ thi đại học.

Khi thi đại học, nhiều học sinh phụ đưa thi.

thì khác, báo cho ông nội, bảo ông đến.

ông bước phòng thi, ngẩng cao đầu, thành ước hẹn của chúng .

Ông nội đến .

Ông mặc bộ quần áo nhất của , tóc chải gọn gàng một sợi lệch.

ông xa tít ngoài đám đông.

"Ông nội, ông xa thế?"

chạy nhanh đến bên ông.

"Đừng để bạn cháu thấy."

Ông nội gãi gãi tay vẻ ngượng nghịu.

Từ đến nay ông luôn thẳng thắn kiên cường, đối mặt với hỏa lực của địch, ông vẫn thể xông lên tuyến đầu.

Thế nhưng vì , ông lẩn tránh phía khác.

, ông lo lắng cái chân què của sẽ khiến trở thành trò cho khác.

khoác chặt lấy tay ông, vẫy tay chào các bạn: "Đây là ông nội của ."

"Chào ông ạ."

Các bạn học hì hì , sôi nổi bàn luận đáp án.

"Con bé ."

Ông nội trách yêu một cái, vành mắt đỏ hoe.

, khoác tay ông chặt hơn nữa.

Nghèo thì , què thì chứ.

thấy mất mặt một chút nào.

ông nội tuyệt vời nhất đời, lấy tự hào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vuon-quy-xanh/chuong-9.html.]

36

Sau khi thi đại học xong, đưa ông nội về nhà, còn thì ở huyện thêm.

Những năm ông nội quá vất vả , bây giờ năng lực và thời gian, cuối cùng cũng thể gánh vác bớt khó khăn cho ông.

tìm một nhà hàng nhân viên phục vụ, quán bao ăn bao ở, chỉ là công việc lặt vặt.

Rửa rau, bưng món, rửa bát, việc gì cũng .

thêm, chờ đợi kết quả.

Mỗi ngày đều dài như cả năm.

Mòn mỏi chờ đợi, cuối cùng ngày cũng đến.

mượn điện thoại của ông chủ, run rẩy gọi .

Sau một hồi chờ đợi dài đằng đẵng, đầu dây bên bắt đầu kết quả.

Ngữ văn: 138.

Toán: 139.

Tiếng Anh: 135.

Khoa học tự nhiên tổng hợp: 282.

Tổng điểm: 694.

Cả thế giới im lặng, chỉ còn giọng nữ máy móc và tiếng tim đập thình thịch.

thành công !

!

Đề thi năm đó khó, điểm chuẩn hệ đại học trọng điểm là 585.

Với điểm của , đại học 985 sẽ thành vấn đề.

kích động đến mức gần như cầm nổi điện thoại, ngón tay run rẩy bấm hai mới gọi .

37

Trong làng, nhà duy nhất điện thoại bàn là nhà trưởng thôn.

áp chặt điện thoại tai, mỗi giây của tiếng chuông đều dài đằng đẵng.

"Bác ơi, cháu là Lý Tiểu Quỳ."

Vừa máy, sốt ruột mở lời.

"Tiểu Quỳ , hôm nay kết quả , thi cử thế nào ?"

Giọng lớn của trưởng thôn vọng từ ống .

"Khá ạ, tổng điểm 694." cố nén niềm vui: "Bác ơi, bác cho ông nội cháu điện thoại với."

"Giỏi quá, thi nhiều điểm thế." Trưởng thôn ha hả : " ông cháu ở đây, lát nữa bác sẽ với ông."

Cả trái tim , đột nhiên thắt .

Ông nội hôm nay kết quả, với tính cách của ông, chắc chắn đợi sẵn ở nhà trưởng thôn .

Sao ... mặt...

"Bác ơi, bác thể giúp cháu tìm ông nội ?"

run như cầy sấy, từ lúc nào, giọng nghẹn ngào.

Trưởng thôn cũng cảm thấy , ông vội vàng an ủi vài câu, nhanh chóng cúp điện thoại.

Toàn cứng đờ, một nỗi sợ hãi từng , lan tỏa khắp tứ chi.

c.h.ế.t lặng chằm chằm điện thoại, màn hình từ sáng trưng, biến thành một mảng đen kịt.

Mỗi giây chờ đợi, đều dài đằng đẵng.

Dài đến mức thời gian dường như ngừng , mãi mãi trôi qua.

ngây chờ đợi, mười phút , điện thoại cuối cùng cũng reo lên.

lập tức nhấn nút .

"Bác ơi, ông nội cháu ?"

"Cháu gái, cháu về ." Trưởng thôn giọng khàn đặc : "Ông nội cháu, mất ."

Tim , đột nhiên nặng nề trĩu xuống.

 

Loading...