Xuân Dung - 5

Cập nhật lúc: 2025-07-30 12:32:46
Lượt xem: 2,133

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Dạo ngươi thế?” nàng hạ giọng hỏi : “Hai ngày thấy ngươi, thiếu gia tưởng ngươi bỏ nhà , lo phát điên lên.”

 

Ta bĩu môi: “Hắn gì mà lo, nhiều hầu hạ như , thiếu một như thì ?”

 

Thu Nguyệt nhướng mày:

 

“Hôm qua thiếu gia nhắc đến ngươi năm mươi bảy !”

 

“Phần nhiều là mắng .”

 

“Không hẳn .” nàng : “Ngay cả lúc ngủ ban đêm, thiếu gia cũng lẩm bẩm gọi tên ngươi, bảo ngươi mau về.”

 

Sao thể chứ.

 

Rõ ràng đây ngủ còn cho hầu bên giường.

 

Nói mùi khói dầu khiến ngủ .

 

Nếu để dính mùi đó, sẽ đồng môn chê , cô nương Mẫu Đan chán ghét.

 

“Giờ còn sớm, về phủ đây.” Thu Nguyệt xách đồ định : “Ngươi cũng về sớm , đừng để phu nhân , kẻo phạt!”

 

08

 

Dưới sự chỉ dẫn của tiểu thiếu gia nhà họ Tạ.

 

Ta thể hiểu sổ sách .

 

Những thứ thường dùng, cũng thể , dù chữ xiêu vẹo nghiêng ngả.

 

Tạ đại nhân thấy, chỉ khẽ một cái rời .

 

Ta hỏi tiểu thiếu gia:

 

“Tiểu thúc ngài nhạo ?”

 

“Bút tích của tiểu thúc nổi tiếng khắp kinh thành.” đầy tự hào : “Bị như tiểu thúc cũng chẳng mất mặt .”

 

Tiểu thiếu gia dạy tên .

 

Họ Tạ, đơn danh một chữ Dẫn.

 

Rồi dạy tên tiểu thúc – Tạ Đông Lăng.

 

Viết một lúc, Tạ Dẫn bỗng “A” một tiếng:

 

“Xuân Dung tỷ, tên của tỷ và tiểu thúc giống như một đôi !”

 

“Đừng bậy!” bịt miệng : “Ta thể đem so với Tạ đại nhân .”

 

vẫn cẩn thận ngắm hai cái tên .

 

Càng càng thấy thích.

 

Thổi khô mực đặt sang một bên, xắn tay áo tỉa tót hoa cỏ cửa.

 

Cái cây vốn nửa sống nửa c.h.ế.t giờ mọc cành lá mới.

 

Ta tưới thêm cho nó hai thùng nước.

 

Cũng Tạ đại nhân thế nào mà nuôi nó thành bộ dạng như .

 

“Ta chẳng qua chỉ đùa, ai cho nàng coi là thật? Dám trái lệnh , tiên quỳ ở từ đường một ngày!”

 

Giọng mà quen thuộc quá.

 

Ta gọi gác cổng: “Ai đang ở ngoài cổng ?”

 

Người gác cổng thở dài: “Là đại thiếu gia Lưu gia, khuyên thế nào cũng chịu , nhất định đòi gặp đại nhân nhà .”

 

“Gặp đại nhân gì?” nhíu mày : “Hắn chuyện gì đàng hoàng chắc?”

 

Người gác cổng liếc sắc mặt :

 

“Quản gia Xuân Dung, đừng trách nhiều lời, chứ thiếu gia Lưu gia tới đây, hoặc là để tìm tiểu thiếu gia chơi, hoặc là vì ngài thôi.”

 

“Ta .” phủi đất tay : “Ngươi cứ việc , đuổi .”

 

“Nàng ăn cơm Lưu gia lớn lên, là thông phòng mà mẫu chọn cho , thế mà chẳng một tiếng chạy sang nhà khác, là đạo lý gì?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuan-dung/5.html.]

Ta ở cổng, khéo thấy Lưu Hằng đang mắng Hà quản gia.

 

Hà quản gia khom lưng thật thấp, liên tục phụ họa.

 

“Ngươi cũng là đồ ăn cháo đá bát! Nàng bỏ bao nhiêu ngày, hôm nay nếu gặng hỏi, các ngươi định giấu mãi ?”

 

Lưu Hằng tức giận, đá Hà quản gia một cái:

 

“Về nhà, bổn thiếu gia sẽ lột một lớp da của ngươi , bẻ gãy chân con nha đầu đó!”

 

Ồ, oai phong quá nhỉ.

 

Ta tựa khung cửa .

 

Lưu Hằng mắng đủ , đầu sang.

 

Ta mỉm :

 

“Lưu thiếu gia, ngài tìm ai ?”

 

09

 

“Xuân Dung?” Hắn chút lắp bắp : “Ngươi… ngươi …”

 

Ánh mắt Lưu Hằng rơi xuống bộ váy dính đầy bùn đất của .

 

Hắn lập tức trợn tròn mắt:

 

“Bọn họ đối xử với ngươi thế ? Ở Lưu gia, nào từng bắt ngươi mấy việc bẩn thỉu nặng nhọc như !”

 

mỗi ngày mỉa mai, còn bẩn hơn cả xới đất tưới cây.

 

“Nói ngươi là nha đầu ngốc, ngươi đúng là ngốc thật, tính khí còn lớn hơn cả cóc.” Lưu Hằng kéo cổ tay , tức tối xông thẳng Tạ phủ : “Thật quá đáng, Tạ Duẫn đúng là gan to bằng trời, dám ngược đãi bên cạnh bổn thiếu gia!”

 

Ta kịp ngăn .

 

Ống tay áo kéo đến nhăn nhúm.

 

Hôm nay Tạ Duẫn đến thư viện sách.

 

Lưu Hằng tìm Tạ Duẫn.

 

Chỉ thấy Tạ Đông Lăng đang uống trong sảnh.

 

“Tạ đại nhân.” Lưu Hằng miễn cưỡng hành lễ : “Xuân Dung vốn là nha cận của , hôm nay đến để đưa nàng về, mong Tạ đại nhân thông cảm.”

 

Tạ Đông Lăng gì.

 

“Hoặc là, đại nhân cứ giá?” Lưu Hằng liếc A Minh một cái : “Dù đây là mở miệng tặng nàng cho Tạ thiếu gia, giờ nàng là của Tạ phủ, nay bỏ tiền chuộc , Tạ đại nhân cứ việc .”

 

A Minh dâng lên một tờ ngân phiếu.

 

Ta ngờ, trong mắt Lưu Hằng, đáng giá đến .

 

Giá mà đây chịu đưa bạc thì bao.

 

Tạ Đông Lăng vẫn biểu lộ cảm xúc.

 

Lưu Hằng bắt đầu mất kiên nhẫn.

 

Hắn vắt chéo chân, ngón tay gõ lên bàn:

 

“Tạ đại nhân, nếu phủ ngài thiếu trồng hoa trồng cỏ, ngày mai sẽ đưa năm đến cho ngài, tiền công do Lưu gia trả, chỉ là con nha đầu — hôm nay nhất định đưa .”

 

Lưu Hằng cầm lấy tờ ngân phiếu, đập mạnh xuống bàn:

 

“Bạc để đây, xin Tạ đại nhân trả khế ước bán của nàng về Lưu phủ. Xuân Dung, thôi!”

 

Ta vẫn yên nhúc nhích.

 

Tạ Đông Lăng nhàn nhạt hai chữ:

 

“Đốt .”

 

Lưu Hằng nhíu mày:

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

“Đốt gì?”

 

“Khế ước bán .” bổ sung: “Tạ đại nhân đốt khế ước bán của .”

 

……

Loading...