Xuân Dung - 6

Cập nhật lúc: 2025-07-30 12:32:57
Lượt xem: 2,240

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong sảnh im lặng một lúc.

 

Sau đó, tiếng ồn ào chói tai vang lên.

 

“Ngài dựa mà đốt khế ước của nàng?”

 

“Nàng là thông phòng mà mẫu chọn cho , còn của !”

 

“Ta vất vả lắm mới dạy dỗ một nha đầu ngoan ngoãn, dịu dàng như , Tạ Đông Lăng, sổ sách rối nát của Hộ bộ ngài tính xong ? Còn xen chuyện đốt khế ước bán của nha đầu nhà , ngài quản quá rộng đấy!”

 

Lưu Hằng tức đến đỏ bừng mặt, chỉ tay mũi Tạ đại nhân mà mắng.

 

Tạ Đông Lăng lạnh:

 

“Nếu Lưu đại thiếu gia thiếu thông phòng nha , ngày mai bản quan sẽ đưa năm qua, tiền lương hàng tháng Tạ gia sẽ trả, thế nào?”

 

Ta chịu hết nổi, lao chắn mặt Tạ đại nhân.

 

Ngài quá nhẫn nhịn, giữ lễ, nên chẳng thể cãi Lưu Hằng.

 

“Lưu thiếu gia, hôm đó ngươi đem đặt cược thua, đưa cho Tạ gia tiểu thiếu gia, cùng khế ước bán đều đưa tới Tạ gia. Từ lúc , khế ước giữa và Lưu gia các ngươi còn hiệu lực.” – chống nạnh, cất cao giọng – “Khế ước mà Tạ đại nhân đốt, là của và Tạ gia ký , Tạ đại nhân đốt đồ nhà , ngươi quản ?”

 

Ta đang dối .

 

Từ khi đến Tạ gia, Tạ đại nhân từng bắt ký khế ước bán .

 

lý lẽ thì sai.

 

Ngay từ khoảnh khắc Lưu Hằng đem cược thua, còn bán mạng vì nữa.

 

“Ta vẫn còn giấy nợ đây!”

 

Không từ khi nào, Tạ Duẫn trở về, tay cầm khế ước cá cược hôm ở thanh lâu, khi đều say:

 

“Lưu Hằng, ngươi tự đợi báo quan tố cáo ngươi tội cướp dân nữ?”

 

Trên đó còn dấu vân tay dùng son phấn của các cô nương điểm xuống.

 

10

 

Lưu Hằng về với vẻ mặt đầy bất cam.

 

“Xuân Dung, nếu hối hận, cứ đến Lưu gia tìm , vẫn sẽ nhận ngươi.” – Lưu Hằng nhét tay một miếng ngọc bội – “Rồi ngươi sẽ , của là phúc phận đến mức cả đời ngươi cũng dám mơ.”

 

“Nàng cần.” – Tạ Đông Lăng từ khi nào ở cửa – “Nàng sẽ chính thất phu nhân, bà lớn ban cáo mệnh.”

 

Sắc mặt Lưu Hằng u ám, nghiến răng bước lên xe ngựa.

 

“Đã phiền đại nhân .” – áy náy hành lễ với Tạ đại nhân – “Nếu nhờ đại nhân chịu lưu , e rằng sớm bắt về Lưu gia. Đại nhân là ân nhân của .”

 

Tạ đại nhân khẽ lắc đầu:

 

“Nàng mới là ân nhân của .”

 

Câu thật khiến hiểu nổi.

 

Tạ đại nhân chỉ cây hoa cửa:

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

“Cây sơn là do đại ca năm xưa tự tay trồng, cũng là vật duy nhất để . Thế nhưng từ khi qua đời, nó chẳng hoa cũng mọc lá. Ta thử nhiều cách, nhưng vẫn cứu nổi.”

 

“Nếu nhờ nàng, e rằng sẽ tiếc nuối cả đời.”

 

Ta im lặng một lát, vẫn gì.

 

Chẳng trách sống nổi.

 

Rõ ràng đây là cây quế hoa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuan-dung/6.html.]

 

Dùng cách chăm sơn mà nuôi, sống mới lạ.

 

Đợi khi nó nở hoa, e rằng Tạ đại nhân sẽ ngượng mất một thời gian.

 

“Chỉ là chuyện nhỏ thôi ?” – gãi đầu – “Đại nhân cứ tùy tiện tìm một vườn là mà…”

 

Hắn lắc đầu: “Tất nhiên là , nhưng khi đó nàng còn nhỏ, e là nhớ .”

 

Ta vắt óc suy nghĩ.

 

vẫn nghĩ .

 

vốn thích chui ngõ cụt.

 

Nghĩ thì thôi nghĩ nữa.

 

“Nếu công tử Lưu gia còn tới nữa, nhất định sẽ giải quyết thỏa!” – chắc nịch: “Không để đại nhân bận lòng.”

 

“Hắn sẽ đến nữa.” – Tạ đại nhân mỉm – “Hắn dám.”

 

Khi Tạ Đông Lăng câu , còn tưởng chỉ cho sướng miệng.

 

Mãi đến mấy ngày , mới hiểu ý nghĩa thật sự.

 

Nhà bên cạnh Tạ gia là Tống gia.

 

Chính là Tống gia đính hôn với Lưu gia.

 

Gia chủ Tống gia là Tống các lão nổi danh khắp nơi, mà đính hôn với Lưu Hằng chính là tiểu tôn nữ của ông.

 

Trước , mỗi khi Lưu Hằng gây họa, Lưu gia luôn tìm đủ cách để che đậy.

 

Chỉ một câu “trẻ non ” liền xóa sạch chuyện.

 

Nếu Tống tiểu thư gia tức giận, chỉ cần tặng mấy món quà, vài lời xin

 

Cuối cùng chuyện cũng khép bằng một câu: “Hủy hôn sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của cô nương.”

 

hôm đó, khi rời khỏi Tạ gia, Lưu Hằng ôm mối bất bình trong lòng, bước thanh lâu mua rượu giải sầu.

 

Qua một đêm say khướt, sáng sớm rời , đúng lúc đụng xe ngựa của Tống các lão đang đường triều.

 

Hôm , ngoài mua sắm, đầu liếc sang Tống gia một cái.

 

Vừa khéo trông thấy Lưu Hằng lão gia và phu nhân nhà áp giải đến Tống gia để xin .

 

Bên má trái của in rõ một dấu bàn tay đỏ ửng.

 

Hắn cúi gằm đầu, quỳ ngay cửa.

 

Phu thê Lưu gia ngừng khẩn cầu.

 

Đổi chỉ là tiếng mắng giận dữ của Tống các lão:

 

“Ai dám gả cháu gái cho cái thằng rùa đen đó thì cứ việc cùng Lưu gia cút !”

 

Ta ngay cửa, lớn tiếng dặn dò môn phòng nhà :

 

“Đã ? Tống các lão là ân sư của đại nhân chúng . Ý của Tống các lão cũng chính là ý của đại nhân .

 

“Từ nay về , nếu thấy Lưu gia, cứ việc đuổi thẳng, đừng để bẩn mắt Tam tiểu thư nhà họ Tống!”

 

Lưu phu nhân định xông lên mắng , nhưng Lưu lão gia kéo .

 

Nghe Tạ đại nhân nhà thăng chức.

 

Tuổi còn trẻ mà là tứ phẩm.

Loading...