Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên không hai lần, vẫn kết hôn cùng anh - Chương 13

Cập nhật lúc: 2025-06-18 09:22:27
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiết Cố Ngôn ngồi trên sofa ở quán bar, ngửa đầu uống một ly Whisky, sau đó vừa lòng nhìn đám nam sinh đứng xếp hàng trước mặt mình. 

 

Hình dáng nào cũng có, có sinh viên thể dục da ngăm khỏe khoắn, nam sinh trắng trẻo lạnh lùng, còn có người nhiệt tình nóng bỏng. 

 

Cậu vẫy tay với nam sinh nhiệt tình kia, cậu bé lập tức ngồi bên người cậu, ngọt ngào gọi: “Anh.” 

 

Tiết Cố Ngôn hài lòng gật đầu. 

 

Đang định nói chuyện, điện thoại của cậu đột nhiên rung lên, cậu quên không khóa bình luận, mở vòng bạn bè. 

 

Chỉ thấy thông báo trên cùng là — [Hoắc Tư Thần đã like bài viết của bạn.]

 

19

 

Tiết Cố Ngôn sợ tới mức run rẩy, thiếu chút làm rớt rượu trên người cậu thanh niên nhiệt tình bên cạnh. 

 

Vừa rồi cậu quá phấn kích nên đã chụp ảnh với hai mươi MB, sau đó up thẳng lên vòng bạn bè.

 

Kết quả cậu không nhớ mình và Hoắc Tư Thần đã kết bạn, còn quên không chặn anh ta. 

 

“Ôn Tử Chiêu!” Tiết Cố Ngôn ném điện thoại như củ khoai lang nóng bỏng tay vào n.g.ự.c bạn thân: “Nếu lát nữa Hoắc Tư Thần tìm đến, cậu nhớ nói đám người này là do cậu gọi tới đấy!” 

 

Ôn Tử Chiêu đang uống rượu: “Đại thiếu gia, chính cậu bảo tôi đón cậu ra, bây giờ còn bắt tôi đội nồi! Hơn nữa tôi là thẳng nam, gọi hai mươi cậu trai bao đến cho mình được chắc? Lại nói, Hoắc Tư Thần không phải là người tu hành sao, chắc sẽ không đến quán bar đâu nhỉ?”

 

Tiết Cố Ngôn lắc đầu: “Cậu không hiểu anh ta rồi.” 

 

Đời trước cậu cũng từng khờ dại nghĩ như vậy, nhưng Hoắc Tư Thần chẳng phải vẫn thong dong tiêu sái đi vào quán bar đấy à? 

 

Anh ta chỉ là không thích đến, chứ không phải không thể đến. 

 

Ôn Tử Chiêu cảm thấy buồn cười: “Cậu sợ anh ta sao? Lúc đầu cậu đào hôn, sau lại muốn hủy hôn, dù sao cậu cũng đã hạ quyết tâm không gả cho anh ta, vậy thì sợ cái gì?”

 

Tiết Cố Ngôn run lên, đột nhiên cảm thấy rất có đạo lí. 

 

Đúng vậy, cậu sợ cái gì chứ? Cậu vẫn độc thân cơ mà! 

 

“Cậu nói đúng!” Tảng đá trong lòng Tiết Cố Ngôn được bỏ xuống, vẻ mặt thoải mái không ít, nâng ly rượu bên cạnh, khẽ cụng ly với chàng trai bên cạnh: “Nào, cạn!” 

 

Chàng trai nói vâng, ngoan ngoãn uống sạch. 

 

Tuy Tiết Cố Ngôn chắc chắn sẽ không yêu đương với những người này, nhưng cậu cảm thấy, tìm bạn trai phải tìm người thế này. 

 

Đẹp trai, nhiệt tình, hoặc là nghe lời, hoặc là phải đặt cậu lên hàng đầu. 

 

Mà không giống Hoắc Tư Thần, cổ hủ, lạnh lùng, không hề thú vị. 

 

Sao lại đột nhiên nghĩ tới anh ta chứ? 

Nhàn cư vi bất thiện

 

Tiết Cố Ngôn lắc đầu, cảm thấy nhất định là uống ít quá, thế là lại tự rót một li đầy áp. 

 

Chàng trai dựa vào cậu, nghiêng đầu hỏi: “Anh có chuyện phiền lòng sao? Không bằng cứ nói cho em, em thay anh nghĩ cách?” 

 

Tiết Cố Ngôn thở dài, nói với Ôn Tử Chiêu: “Tôi cảm thấy việc này cứ kéo dài cũng không phải cách. Có vẻ Hoắc Tư Thần tuyệt đối sẽ không huỷ hôn. Nếu còn như vậy, cha tôi chắc chắn sẽ trói tôi lại bắt tôi cử hành hôn lễ với anh ta.” 

 

Ôn Tử Chiêu bật cười, “Ai bảo cậu chọc vào ai không chọc, lại đi chọc vào Hoắc Tư Thần?” 

 

Tiết Cố Ngôn nghĩ thầm: Tôi nói không phải tôi cố tình, cậu có tin không? 

 

Rõ ràng là cậu của một năm trước chọc vào Hoắc Tư Thần, nhưng cậu của hiện tại chưa làm gì mà. 

 

Tiết Cố Ngôn nheo mắt: “Nói thật, tôi không hề có chút kí ức nào của hôm ấy. Tôi thật sự hiếu kì, cảm giác ngủ với Hoắc Tư Thần là thế nào. Nếu có thể một lần nữa… Không biết ba ngàn một đêm có đủ không?” 

 

“Khụ khụ!” Sắc mặt Ôn Tử Chiêu đại biến, đột nhiên cố ý ho khẽ hai tiếng.

 

Tình bạn nhiều năm khiến Tiết Cố Ngôn nháy mắt cảm thấy nguy hiểm tới, cậu lập tức buông chàng trai ra, nâng cốc uống cạn, đứng lên muốn đi: “Ờm, tôi chợt nhớ còn có chút việc, đi trước đây.” 

 

Nhưng còn chưa kịp cất bước đi, một đôi tay lạnh như băng túm lấy cổ tay cậu. 

 

Ngay sau đó, giọng nói lạnh lẽo của Hoắc Tư Thần vang lên: “Phải đi sao? Vậy cùng trở về đi.” 

 

Đúng là âm hồn bất tán mà! 

 

Tiết Cố Ngôn còn chưa nói gì, chàng trai nhiệt tình bên cạnh đột nhiên đứng dậy, giữ c.h.ặ.t t.a.y Hoắc Tư Thần, “Vị tiên sinh này, không nên nha. Cho dù anh muốn ở cùng anh ấy thì cũng phải xếp hàng đã, anh xem này, chúng tôi đều đang chờ anh ấy đó.” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/xuyen-khong-hai-lan-van-ket-hon-cung-anh/chuong-13.html.]

 

Cậu ta chỉ về một loạt những nam sinh ngồi phía sau. 

 

Cậu ta nghĩ Hoắc Tư Thần cũng là phục vụ trong quán bar. 

 

Tiết Cố Ngôn nhịn không được, quay đầu nhìn Hoắc Tư Thần, quả nhiên anh ta sắc mặt âm trầm, trực tiếp cười thành tiếng. 

 

Ôn Tử Chiêu lập tức nhích m.ô.n.g né ra xa. 

 

Cậu không ăn nhậu gì trong cuộc tình này, thật sự không liên quan gì. 

 

Tiết Cố Ngôn vỗ vỗ bả vai Hoắc Tư Thần, “Làm sao bây giờ, nếu anh muốn ở cùng tôi thì trước tiên phải hạ gục bọn họ đã… Lại nói, anh đúng là có chút giống, da trắng, lạnh lùng, chỉ là khí tràng hơi mạnh.”

 

Hoắc Tư Thần lạnh mặt, không nói lời nào. 

 

“Cứ vậy nhé —” Tiết Cố Ngôn cố gắng nhịn cười, “Nếu anh hạ gục được bọn họ, tôi liền theo anh, thế nào?” 

 

20 

 

Sắc mặt Hoắc Tư Thần hoàn toàn đen thui. 

 

Tiết Cố Ngôn cảm thấy cực kì vô vị, thật ra cậu rất hi vọng thấy biểu tình khác trên mặt anh ta. 

 

Vì thế, cậu đột nhiên nổi lên ý xấu. Ngay thời điểm mọi người còn đang trầm mặc, đột nhiên thò móng vuốt khẽ sờ cơ bụng Hoắc Tư Thần, đồng thời ngả cả thân trên dựa vào người anh ta, khoé miệng khẽ cong: “Đánh bại bọn họ, tôi thưởng cho anh một đêm năm ngàn, giá này cao hơn bọn họ nhiều.” 

 

Mấy nam sinh kia không hẹn mà cùng lộ ra vẻ hâm mộ, thầm nghĩ gương mặt người kia cũng thật đáng giá. 

 

Chẳng lẽ bây giờ mọi người đều thích như vậy?

 

Có mấy người còn lén lạnh mặt thử, nhưng lại sợ như vậy sẽ chọc giận kim chủ, không những chẳng kiếm được tiền còn bị đuổi ra ngoài.

 

“Tiết Cố Ngôn.” Hoắc Tư Thần rốt cục tức giận: “Cậu cảm thấy chơi như vậy vui lắm sao?” 

 

Tiết Cố Ngôn tiếc nuối rút tay lại: “Nếu anh đã không muốn, vậy tôi cũng chẳng có cách nào.” 

 

Cậu ngồi lại sofa, lại ôm chàng trai nồng nhiệt kia. “Đêm nay cậu chơi với anh nhé?” 

 

Chàng trai nồng nhiệt kia đương nhiên vui vẻ, vội vã gật đầu: “Vâng, em nghe anh hết.” 

 

“Anh nhìn người ta xem.” Tiết Cố Ngôn giương mắt liếc nhìn Hoắc Tư Thần, “Biết nói chuyện như vậy mới khiến người ta thích được.” 

 

Triệu Trì đứng sau Hoắc Tư Thần đã sớm không nhịn được. 

 

Cậu ta rất khó tưởng tượng được dáng vẻ tức giận của ông chủ nhà mình. 

Một người trong đám người thấy Hoắc Tư Thần không nói lời nào, khẽ huých anh ta, đè thấp giọng nói: “Tôi nói này người anh em, năm ngàn thật sự không ít đâu, cậu đã làm nghề này thì cũng đừng bướng bỉnh nữa. Nếu cậu đồng ý, kiểu gì anh ấy cũng cho cậu mà.” 

 

Triệu Trì nhịn không nổi nữa: “Tổng Giám đốc, nếu không chúng ta đi trước đi.” 

 

Hai mươi nam sinh hai mắt nhìn nhau: “Một Tổng Giám đốc mà còn phải làm cái nghề này, tình hình kinh tế khi nào thì rơi rớt thảm hại như vậy rồi?” 

 

Tiết Cố Ngôn không hành động gì, chỉ ngồi xem náo nhiệt. 

 

Kì thật cậu cũng thấy bản thân có chút quá phận, nhưng ai bảo Hoắc Tư Thần chạy tới đây quản chuyện của cậu chứ. 

 

“Đúng vậy đó Tổng Giám đốc Hoắc, nói không chừng tiêu đề ngày mai chính là [Người cầm quyền tập đoàn Hoắc thị đi làm trai bao] đấy.” Tiết Cố Ngôn cố ý khiêu khích anh ta, còn hơi nâng ly rượu lên. 

 

Những lời này vừa nói ra, những người khác lập tức không bình tĩnh nổi. 

 

Người cầm quyền tập đoàn Hoắc thị? 

 

Xong rồi xong rồi, bọn họ vừa nói cái gì vậy? Liệu ngày mai có lập tức bị phong sát hay không? 

 

Nhất là người vừa “khuyên bảo” Hoắc Tư Thần kia, sợ tới mức run lên. 

 

Thái độ bọn họ như vậy khiến Tiết Cố Ngôn rất không vừa lòng, một chút chuyên nghiệp cũng không có, thế mà lại sợ Hoắc Tư Thần. 

 

Hừ, cậu còn chưa sợ đây này. 

 

Đột nhiên cảm thấy vô vị, cậu ném ra một tập tiền lên bàn: “Cầm tiền rồi đi đi.” 

 

Mấy bọn họ tôi nhìn anh anh nhìn tôi, thẳng cho đến có người đầu tiên hành động, những người khác cũng không còn do dự nữa. 

 

Chỉ có chàng trai bên cạnh Tiết Cố Ngôn là không hề nhúc nhích. 

 

Loading...