Xuyên thành đạo cụ của Hoàng hậu phản diện!!! - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-09-09 07:19:59
Lượt xem: 66
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
7
Trăng thật tròn.
Tròn và đỏ.
Đỏ đến nỗi phát sáng rực rỡ.
Sau một hồi lâu, với phản ứng chậm rì của kẻ thiếu ngủ, mới hồn.
Đệt, cái trăng!
"Muốn c.h.ế.c hả? Nửa đêm ngủ mặt gì thế?"
Gương cúi đầu im lặng, loay hoay lôi từ lưng một hòn đá nhỏ đưa cho .
" suy nghĩ xong, cho em đây."
nhíu mày vật trong tay, chỉ là một hòn đá nhỏ bình thường chẳng gì đặc biệt.
"Đây là cái gì ?"
"Trái tim của ."
Tay run lên, suýt ném phăng .
"Hả?"
Anh gương với cái đầu vẫn còn đỏ hồng, trịnh trọng gật đầu với .
" suy nghĩ kỹ càng và quyết định trao trái tim cho em."
Má ơi vẻ như đang dính rắc rối to ...
8
Sáng hôm .
Sau một đêm thức trắng, ôm hòn đá, ngáp sái quai hàm.
Chị sách học xong "khóa học", vẻ mặt cực kỳ mãn nguyện chào : "Chào buổi sáng~"
liếc , , là "Sáu tư thế ngủ" phiên bản mới nhất.
"Chào nhé."
Chị tâm trạng phấn chấn, hẳn là vì nội dung khóa học quá đỉnh, nên hăng hái sấn tới, chỉ hòn đá trong tay hỏi:
"Em ôm cục đá rách nát đó gì ?"
"Xám xịt, tệ, vứt cho ."
Câu thốt , lập tức cảm nhận sát khí đằng đằng từ phía lưng gương.
Với giác quan nhạy bén, chị sách lập tức bắt tín hiệu nguy hiểm.
Chị phắt trừng mắt với gương: "Trừng cái gì mà trừng! Chỉ mỗi mắt thôi ? Bà đây cảnh cáo , đừng tưởng sủng ái một chút trời cao đất dày! Khi bà đây còn đang cưng chiều, còn chẳng ở xó xỉnh nào! Cứ chờ đấy, bà sớm muộn cũng sẽ nhớ đến !"
Rõ ràng hai mối thù đội trời chung .
Tiếng khóa cửa vang lên, cắt ngang cuộc chiến hồi kết của họ.
Hoàng hậu xách váy bước nhẹ nhàng thanh thoát.
Ngay khi bà xuất hiện, chị sách lập tức thu hết khí thế, mắt chớp, bà với ánh mắt tình tứ sâu đậm như biển. Cả quyển sách lập tức biến thành vẻ dịu dàng yêu kiều.
Anh gương hoàng hậu, ngược đảo mắt về phía với ánh phức tạp.
Điều khiến linh cảm chẳng lành.
Hòn đá trong tay càng lúc càng giống củ khoai nóng bỏng.
Trời ơi, thế tò mò hóng chuyện...
9
"Gương ngự ở tưởng, thế gian ai dường như ?"
Vẫn là câu hỏi quen thuộc.
gương mãi đáp lời.
Chị sách bên cạnh sốt ruột đến mức cao giọng: "Đồ gương thối! Mau là bà !"
Gương vẫn im thin thít, đầu liếc một cái.
Cảm giác bất an trong lòng càng lúc càng mạnh...
Hoàng hậu đợi đến sốt ruột, hỏi nữa: "Gương ngự ở tưởng, thế gian ai dường như ?"
Chỉ một lúc , mặt gương hiện lên một... quả táo to đùng.
Một quả táo với những mảng màu đỏ xanh xen kẽ.
Không ai khác, chính là đây.
Cả kho chứa rơi tình trạng im lặng đến rợn .
Hoàng hậu khó tin gương lâu: "Hỏi nữa, ai, là nhất?"
Quả táo gương vẫn tươi roi rói, thậm chí còn hiện rõ hơn.
Sau khi hỏi tới hỏi lui vài , bà đành kết luận:
"Gương hỏng , dùng nữa."
Bà mở cửa sổ, do dự một lúc với cái gương nạm đá quý, nhét gương hộp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-dao-cu-cua-hoang-hau-phan-dien/chuong-2.html.]
Sau đó, thèm đầu, bà chính xác vươn tay chộp lấy và ném mạnh cửa sổ.
"Ối chà, quả táo rơi nhỉ? Kỳ lạ thật, quả là quá bất cẩn."
Vừa đóng sập cửa sổ .
Khi gào thét bay vèo ngoài cửa sổ, thấy chị sách hét lên điên cuồng phía lưng:
"Táo ơi! Nhìn thấy ! Bà chẳng cần đầu mà vẫn chính xác em ở ! Bà yêu em đến thế cơ! Trời ạ! Bà thật quá tuyệt vời! Chị sắp đến ngất mất!"
10
nghĩ sẽ vỡ nát như bột.
trong lúc rơi, hòn đá trong tay bỗng nóng rực lên kỳ lạ, táo nhẹ bỗng, tốc độ rơi chậm hẳn .
Nhẹ nhàng bay xuống như một chiếc lông vũ.
Và rơi... đúng lên đầu Bạch Tuyết...
Công chúa chắc đói lả , cái gì cũng nhét miệng .
Vừa nhặt lên định cho mồm luôn.
Mới bay khỏi cửa sổ, còn mừng thầm, coi như thoát cốt truyện chính .
Ai ngờ chỉ một giây , vướng cái nút thắt "kết cục giống nhưng theo con đường khác"!
Cuộc đời , quả thật bất ngờ ở ngóc ngách.
May mà học bài học từ chị sách.
lập tức biến trở nên cứng như thép.
"Rắc."
... gãy răng công chúa.
Cô bé Bạch Tuyết ôm chiếc răng rụng, đến tối tăm mặt mũi.
cố an ủi: "Em đang ở tuổi răng mà, rụng sẽ mọc thôi."
Cô bé tin, càng dữ dội hơn.
Tiếng đầu như nổ tung.
vắt óc nghĩ cách chuyển hướng sự chú ý của cô bé.
"Này, cho chị hỏi em một câu nhé, em xem tại khi chị rơi xuống đập trúng đầu em?" Tiếng nhỏ dần.
"Ý chị là, tại táo chỉ rơi xuống phía mặt đất, mà các hướng khác?"
11
Hiển nhiên, câu hỏi chạm vùng mù kiến thức của công chúa.
Cô bé ôm chiếc răng gãy suy nghĩ suốt cả buổi chiều vẫn tìm câu trả lời.
nhiều gợi ý, nhưng đều từ chối thẳng thừng.
"Im , em tự nghĩ ."
Được thôi.
Công chúa nhà quả là đứa trẻ đ.ộc lập, tự chủ, ham học hỏi.
mà, trời gần tối .
Hoàng hậu, kế của em, sắp đến gọi em ăn cơm đấy.
Nếu bà thấy vẫn còn nguyên vẹn đây, dám tưởng tượng bà sẽ xúc động đến mức nào.
Nhìn trời ngẩn ngơ một lát, liếc sang công chúa vẫn đang cau mày suy nghĩ, chậm rãi lên tiếng: "Thực , là do bản chị rơi xuống."
Công chúa im lặng một lúc.
bổ sung thêm:
"Chẳng nguyên lý cao siêu nào , rơi xuống thì tự nhiên rơi, giống như lúc bụng em đói, ăn cơm . À mà đến ăn cơm, chị em là đứa trẻ thông minh nhất trong lâu đài, chắc chắn cần hoàng hậu đích gọi, em nhất định sẽ tự cất đồ chơi, đến bàn ăn, và rửa tay sạch sẽ đúng ..."
Công chúa đưa tay nhấc bổng lên ngang tầm mắt, cắt ngang lời thương tiếc.
Cô bé mím chặt môi, chăm chú.
"Vậy chị bay lên cho em xem ."
kịp phản ứng cô bé ném vút lên trời.
Thấy mặt đất xa dần, lúc mới hồn!
Đoè moè cả hai họ!
Hai con kiểu gì chứ!
Lúc nào cũng đánh úp bất ngờ!
Bị nghiện ném đồ từ cao ?!
Khi bắt đầu rơi xuống, thấy công chúa gào lên từ đất:
"Đừng rơi xuống! Bay lên trời !"
: "..."
Trẻ con bây giờ khó lừa quá.
Dù hòn đá của gương, cũng chỉ thể giảm tốc độ rơi, còn xa mới đạt đến mức bay lên .
Nên khi hoàng hậu chạy đến, bà kịp thấy đáp xuống trán Bạch Tuyết.