Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

YẾT KIM MÔN - 4

Cập nhật lúc: 2025-06-22 01:47:22
Lượt xem: 1,992

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

07

Rượu và thức ăn được dọn lên từng đĩa, Thường Hỉ lại không hề động đũa. Hắn đang đợi câu trả lời từ ta. Ta tựa vào lan can, ngắm nhìn ánh tà dương nhuộm đỏ bầu trời kinh thành.

"Thường Hỉ, ta không biết ngươi đang nói gì."

Ta nhấp một ngụm rượu Lưu Hà, vẻ mặt dần trở nên bình tĩnh.

"Ta mời bà đỡ cho quý phi, đương nhiên chỉ là để cứu mạng phu quân của ta."

Thường Hỉ im lặng. Lúc lâu sau, hắn ngoan ngoãn gắp cho ta một miếng cá trắng muốt: "Là ta lỡ lời."

Bữa cơm kết thúc, trời cũng đã tối. Đêm nay ta còn hẹn Hoắc Lân găp mặt ở Ngọc Lâu Xuân, nếu lúc này không đi thì sẽ trễ mất. Thường Hỉ tiễn ta một đoạn đường, lúc chia tay, hắn đột nhiên chặn ta lại. Giọng nói nhẹ nhàng dường như vương tiếng thở dài.

"Tỷ tỷ, Hoắc Lân không biết tỷ tốt thế nào, thế nhưng ta biết."

Ta sững sờ.

Hắn nói: "Hiện tại ta có tiền xài không hết, cũng đọc rất nhiều sách. Chỉ cần là người hoặc vật ta muốn có, dùng hết mọi thủ đoạn cũng sẽ đạt được.”

"Hai bí mật, tỷ tỷ, tỷ có muốn nghe không?"

Hắn gần như áp sát vào vành tai ta.

"Thứ nhất, thật ra, ta không phải là hoạn quan."

Đêm đó trên đường Trường An, gió đông thổi ngàn hoa nở rộ.

Bí mật thứ hai của Thường Hỉ biến mắt trong tiếng pháo hoa nổ vang đùng đoàng. Tim ta đập quá nhanh. Suýt chút nữa quên né tránh bàn tay hắn đang giúp ta sửa lại trâm cài trên búi tóc.

Thon dài, trắng nõn lại dịu dàng.

08

Ta chạy về nhà. Thở không ra hơi. Khi ném trâm cài Thường Hỉ tặng vào trong hộp trang điểm, ta mới chợt nhớ ra, giờ Tuất đã qua, ta lỡ hẹn với Hoắc Lân rồi.

Hắn đã đợi sẵn trong viện, vừa vào phòng đã thấy ta cầm chiếc trâm cài xa lạ. Hộp trang điểm mở toang. Trong số đồ trang sức ít ỏi, phong thư ly hôn vẫn còn nguyên nét mực. Vẻ mặt tươi cười của Hoắc Lân sững sờ trong nháy mắt.

"Bốn năm rồi, tờ đơn ly hôn kia, nàng vẫn còn giữ."

Giọng điệu hắn bình thản nhưng trong mắt lại lộ vẻ cô đơn.

"Ừm." Ta gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/yet-kim-mon/4.html.]

Hoắc Lân không còn gì để nói. Ánh nến bị gió đêm thổi tắt. Hắn và ta đều ẩn mình trong bóng tối. Rất lâu sau, hắn lên tiếng xin lỗi.

"Đêm tân hôn là ta lỗ mãng. Nàng gả đến cũng không phải tự nguyện, lẽ ra ta nên thông cảm cho nỗi khó xử của nàng."

Hoắc Lân thở dài.

“Lúc ấy ta nói trong lòng đã có người khác. Kim Linh, thật ra bây giờ ta…”

Ngoài cửa sổ bỗng có tiếng cười cắt ngang. Hóa ra là Tuân Nhi và Trường Ca trèo lên mái nhà, đốt pháo hoa chúc mừng sinh nhật ta. Đêm khuya rực rỡ như mưa sao băng, sân viện nhỏ được chiếu sáng hệt như ban ngày.

“Tẩu tẩu, chúc tẩu sinh nhật vui vẻ, bình an hạnh phúc, cả đời không đau ốm bệnh tật!”

Chân của cha chồng không tốt, ông cầm đèn lồng chiếu sáng. Mắt mẹ chồng một nửa đã không nhìn thấy, bèn giúp bọn họ giữ thang. Cả hai người đều lau mồ hôi, cười híp mắt gật đầu với ta. Ta ngẩn người nhìn, vành mắt hơi ướt.

Thậm chí ngỡ ngàng không biết hôm nay là ngày nào. Bởi dù sao mỗi lần sinh nhật trong cung đều trải qua nỗi chua xót cùng cô quạnh. Có một gia đình thật tốt biết bao.

Khi ta nhìn ngắm pháo hoa, Hoắc Lân đang nhìn ta. Hắn không nhắc lại chuyện thư hòa ly thư nữa.

“Ở Ngọc Lâu Xuân đợi lâu không thấy nàng đến, ta mới mua pháo và rượu về nhà, cả nhà cùng nhau mừng sinh nhật nàng.”

“Cảm ơn ngươi. Tối nay ta thật sự rất vui.” Ta nói thật lòng.

Hoắc Lân cong môi cười.

“Vậy sau này mỗi lần sinh nhật của nàng, chúng ta đều trải qua như vậy, có được không?”

Giọng điệu của hắn mang theo dò hỏi nhưng lại cũng dịu dàng. Ta chỉ giả vờ như không nghe thấy.

Khóa hộp trang điểm lại. Quay người đi xa.

09

Hoắc Lân rất nhanh đã biết sự tồn tại của Thường Hỉ. Mặc dù ta đã khóa kỹ hộp trang điểm nhưng hắn trí của nhớ rất tốt, chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra trâm cài là kiểu dáng trong cung. Hỏi thăm thêm ở xung quanh cửa hàng, lập tức biết được ta và Thường Hỉ từng ôn lại chuyện cũ.

Thường Hỉ thân là hoạn quan thao túng triều chính, người đời vừa sợ lại vừa căm ghét. Không biết từ đâu mà có tin đồn, nói gần đây Thường Hỉ muốn cưới vợ, lại còn đặc biệt mua một tòa trạch viện vô cùng hoa lệ. Thái giám thành thân, hữu danh vô thực, trở thành trò cười cho đám đông bàn chuyện.

Không ai coi đó là thật. Ngoại trừ Hoắc Lân.

Hắn bắt đầu chú ý đến hành tung của ta. Ngày trước ta không ra sạp hàng mà đi dạo bên ngoài, hắn không đưa không đón cũng không thèm hỏi han. Bây giờ lại không rời nửa bước.

Hắn cũng bắt đầu để ý đến sở thích của ta. Trời nóng thì mang một bát mơ ướp lạnh ta thường ăn từ quán rượu về, trời mưa thì bẻ một đóa hoa nhài ướt đẫm mà ta yêu thích cắm vào bình. Ngoài ra, hắn còn luyện đao pháp trở lại. Chỉ có điều lần này bắt đầu từ minh địch nhẹ nhất, vô cùng cẩn thận.

 

Loading...