Yêu em đến nghiện - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-12-23 04:48:49
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phiên livestream kết thúc với con doanh thu kỷ lục, nhưng tâm trí Tô Diệp chẳng đặt ở đó. Cô vội vã tháo tai , tẩy lớp son đỏ rực rỡ, chỉ biến mất khi Giáo sư Thẩm kịp thêm câu nào về "vòng eo" "hồi cấp ba".
"Chị Diệp, Thẩm đang đợi chị ở bãi xe. Anh tài liệu chuyên môn quan trọng cần bàn giao trực tiếp cho chị, gửi qua mail ." – Trợ lý nhỏ cô với ánh mắt đầy ẩn ý.
Tô Diệp nghiến răng: "Cái gì mà gửi mail ? Anh dùng bưu điện thời tiền sử ?"
Dưới hầm gửi xe vắng lặng, Thẩm Triết tựa lưng chiếc xe sedan đen tuyền, sơ mi trắng tháo hai cúc cùng, tay áo xắn lên để lộ đôi cẳng tay săn chắc với những đường gân nam tính. Hình ảnh so với vị giáo sư đạo mạo bục giảng là hai thái cực.
"Giáo sư Thẩm, tài liệu ?" – Tô Diệp khoanh tay, cách hai mét.
Thẩm Triết đưa giấy tờ gì, chỉ thản nhiên mở cửa xe: "Tài liệu đang ở... một quán mì. đói , cô cũng ăn gì đúng ?"
" ăn tinh bột 8 giờ tối."
"Quán mì ở hẻm X. Chỗ cũ." – Anh xong, thẳng mắt cô.
Cái tên "hẻm X" như một công tắc mở toang ngăn kéo ký ức mà Tô Diệp cố khóa chặt. Đó là nơi năm xưa cô từng đạp xe theo mỗi chiều, là nơi từng giảng bài cho cô ánh đèn đường mờ ảo trong khi cô chỉ mải ngắm hàng lông mi dài của .
"Anh... vẫn nhớ chỗ đó?" – Giọng cô run.
" nhớ thứ liên quan đến những sai lầm của ." – Thẩm Triết bước tới, áp sát cô cửa xe, mùi gỗ tuyết tùng sạch sẽ bao vây lấy cô. "Lên xe, hoặc sẽ bế em lên mặt đám săn ảnh đang rình rập ở cổng."
Tô Diệp trợn mắt: "Anh... Thẩm giáo sư, tha hóa từ bao giờ ?"
"Từ lúc xem livestream của em đấy." – Anh nhếch môi, một nụ nửa miệng đầy tà khí mà một sinh viên nào của từng thấy.
Tại quán mì cũ trong hẻm nhỏ.
Quán vẫn , cũ kỹ và ám mùi khói bếp. Tô Diệp – giờ là một KOL mặc đồ hiệu, chiếc ghế nhựa thấp lè tè, cảm thấy thật lạc lõng. Thẩm Triết thì . Anh thản nhiên lau đũa cho cô, động tác dịu dàng như thể họ từng xa cách 10 năm.
"Đừng như . Ăn ." – Anh đẩy bát mì nghi ngút khói về phía cô.
Tô Diệp cầm đũa, gắp một sợi mì lên đặt xuống: "Thẩm Triết, rốt cuộc gì? Đừng là nối tình xưa nhé? Năm đó 'hào nhoáng, buồn nôn' chính là ."
Bàn tay đang cầm đũa của Thẩm Triết khựng . Ánh mắt tối sầm xuống, chiếc bút máy cũ đang cài ở túi n.g.ự.c – chiếc bút mà cô tặng năm 17 tuổi.
"Ngày đó, cha kỷ luật vì nhận phong bì của một phụ ." – Anh đột ngột lên tiếng, giọng trầm buồn. "Gia đình sụp đổ trong một đêm. thấy em bước xuống từ chiếc xe sang trọng, mặc chiếc váy bằng cả năm lương của cha . ... thấy thật hèn mọn."
Tô Diệp sững sờ. Đây là đầu tiên cô về lý do thực sự đằng sự tàn nhẫn của năm đó.
"Nên chọn cách tổn thương để giữ chút tự trọng đáng thương của ?" – Cô nhạt, nước mắt trực trào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/yeu-em-den-nghien/chuong-2.html.]
". Đó là phép toán sai lầm nhất đời ." – Thẩm Triết vươn tay, định chạm gò má cô nhưng cô tránh .
Để phá vỡ bầu khí ngột ngạt, Thẩm Triết đột ngột chuyển chủ đề bằng một tông giọng "chuyên môn" kỳ quặc: "Nhân tiện, xem phiên live hôm nay. Lúc em giới thiệu kem mắt, em nó thể xóa nếp nhăn trong 30 giây. Tô Diệp, đó là dối. Thành phần Polymer chỉ tạo màng căng giả tạo thôi."
Tô Diệp đang xúc động bỗng nghẹn lời, cô đập bàn: "Thẩm giáo sư! Anh thể để cho ăn yên ? Đó là hiệu ứng marketing!"
"Lừa dối tiêu dùng là . ..." – Anh nghiêng về phía , đôi mắt lớp kính gọng vàng lấp lánh sự tinh quái. "Nếu em xóa nếp nhăn thật sự, vì dùng kem, em nên ít với mấy gã đàn ông vây quanh em ở các buổi tiệc. Căng thẳng cơ mặt quá mức đấy."
"Anh... ghen đấy ?" – Tô Diệp bật , cảm giác đắc thắng trỗi dậy.
" ghen. chỉ đang phân tích dữ liệu dựa quan sát thực tế." – Anh thản nhiên gắp một miếng thịt cho cô. "Dữ liệu cho thấy, khi em ở cạnh , nhịp tim của em là 110 nhịp/phút. Lúc nãy ở bãi xe, khi chạm eo em, nó vọt lên 130. Em giải thích về con ?"
Tô Diệp đỏ bừng mặt, suýt chút nữa phun cả nước mì mặt vị giáo sư cao quý: "Đó là do ... tức giận! Anh là đồ biến thái, gắn máy đo nhịp tim lên ?"
"Không cần gắn máy. là nhà toán học, thể tính tần rung động của mạch m.á.u ở cổ em."
Sự hài hước xen lẫn sự chiếm hữu khiến Tô Diệp nên . Người đàn ông , 10 năm, vẫn là "khắc tinh" của cô. Chỉ khác là bây giờ còn đẩy cô , mà đang dùng trí tuệ đỉnh cao của để vây hãm cô.
2 giờ sáng, sảnh chung cư cao cấp của Tô Diệp.
"Cảm ơn vì bát mì. Tài liệu ?" – Cô chìa tay .
Thẩm Triết lấy một tờ giấy nhỏ, ép lòng bàn tay cô khép những ngón tay cô . Cảm giác ấm áp từ tay khiến lòng cô xao động.
"Về nhà hãy xem."
Khi cô bước thang máy, bóng dáng sơ mi trắng của khuất dần đèn đường, cô mới mở tờ giấy .
Không tài liệu khoa học, công thức hóa học. Trên đó là một dãy dài dằng dặc
Tô Diệp vốn học dốt toán, nhưng cô dùng Google. Cô gõ hàm đó máy tính. Kết quả hiện lên màn hình điện thoại là một hình trái tim hảo hệ trục tọa độ.
Phía dãy là dòng chữ tay rồng bay phượng múa:
Ngọc Đinh Đang
"Phương trình sai . Anh cũng . Cho một cơ hội để giải bài toán mang tên em ?"
Tô Diệp trong thang máy, bật thành tiếng, nhưng nước mắt rơi xuống nhòe cả dòng chữ.
Tên giáo sư "mặt dày" , quả nhiên là cao tay hơn cô !