- Samson, đang định ? – Maris nheo mắt .
- mua thuốc cho Lucasta, con bé ho suốt mấy hôm , nếu để lâu quá thì con bé sẽ sưng phổi.
- ở bên ngoài..
- Đừng lo lắng, chỉ đến gặp Aurora và nhờ vả cô thôi, hôm nay là cuối tuần nên cô ở nhà. sẽ nhanh và về thật nhanh. Hãy chăm sóc Lucasta cho đến khi nhé.
- Được, cứ yên tâm. Nhớ cẩn thận.
Samson đưa tay chạm nhẹ vầng trán đang nóng ran của Lucasta nữa nhanh chóng rời .
Maris lo lắng theo bóng dáng đàn ông khuất dần trong màn mưa tuyết. Đã lâu , Samson chẳng đặt chân đến thành phố và giờ thì tới đó vì Lucasta.
Cả cô và đều thua xa Harvey về khoản kiểm soát tình cảm, lý trí và đó cũng chính là lý do cả hai họ dễ dàng đám thợ săn ma cà rồng phát hiện trong khi Harvey trụ thành phố gần hai ngàn năm mà chẳng hề hấn gì.
Cũng giống như trong rừng già, đường phố phủ đều một màu trắng xóa và lượng xe cộ lưu thông đường cũng giảm hẳn.
Tuy thì khi đặt chân đến địa hạt thành phố, Samson vẫn dám di chuyển quá nhanh mà chọn cách taxi đến con hẻm nhỏ.
Đã hai mươi năm kể từ ngày đưa Maris về rừng sâu, con hẻm nhỏ nơi gia đình Aurora sinh sống vẫn gì đổi.
Nơi đây ít ồn ào, vắng xe cộ qua và riêng tư. Tuy nhiên, giá đất và nhà trong những hẻm vắng như thế đắt đỏ.
Đến nơi, Samson nhanh chóng trả tiền cho tài xế leo xuống và bước dần sâu trong con hẻm mà từng quen thuộc.
Giây phút chạm chiếc chuông cửa, những kỷ niệm thuở xưa ùa về trong tâm trí .
- Ôi, Samson. – Aurora reo lên khi thoáng thấy gương mặt trai của ma cà rồng lấp ló những chấn song.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/anh-chang-ma-ca-rong-cua-toi/chuong-21-bi-mat-ve-em-gai-bi-bai-lo-1.html.]
Khoảnh khắc Samson bước , Aurora kiềm nén cảm xúc mà ôm chầm lấy . Đáp cô, cũng chạm tay tấm lưng gầy mà vỗ về an ủi.
Hai mươi năm đối với chỉ như gió thoảng mây bay nhưng đối với cô bé năm nào là gần cả nửa cuộc đời. Aurora đáng yêu nhỏ bé trưởng thành và trở thành một cô gái vô cùng xinh .
Nếu vẻ của Lucasta ví von với ánh mặt trời rực rỡ thì nhan sắc của Aurora dịu dàng đằm thắm như mặt biển xanh xa tít tắp.
- Hai mươi năm . Nơi đây vẫn gì đổi cả, chỉ Aurora là lớn lên thôi. – Samson mỉm và cất tiếng ngay khi cô buông .
- Sao hôm nay đến đây? Không là xảy chuyện gì chứ? - Aurora với vẻ hoài nghi và lo lắng.
Trong lúc cả hai cùng bước bên trong thì Samson đem chuyện của Lucasta kể cho Aurora và nhờ cô mua thuốc cho cô bé giúp . Anh cũng nhờ cô tư vấn thêm cho cách chăm sóc trẻ con ốm.
Aurora chẳng thể câu nào và chỉ lắng tai . Một ma cà rồng sống cùng một cô bé loài liệu ? Có thể khi cô bé còn nhỏ thì tất cả sẽ bình thường nhưng khi cô lớn lên thì khó mà điều gì.
Aurora cũng ngờ ngay cả khi trốn rừng sâu thì duyên phận giữa với con vẫn cứ hoài vương vấn, một trăm năm là Eirlys và bây giờ là một cô bé cái tên thật Lucasta.
- Samson, thấy thật khi để con bên cạnh. – Aurora , khẽ .
- Lucasta thể nhớ gì và giờ con bé xem như trai. Mọi thứ trong lâu đài đều bình thường. tin con bé sẽ sớm hồi phục trí nhớ và tới lúc đó, sẽ đưa con bé trả nơi thuộc về nó.
Dù Samson nhưng Aurora nhận giọng chùng xuống và gương mặt thoáng nét buồn. Qua lời kể của ba , cô hiểu là tình cảm.
Aurora chỉ sợ đến lúc Lucasta nhớ thì nỡ để cô bé rời và xảy những xung đột mong .
Chuyện tình bi kịch giữa Vincent và Maris là một ví dụ khi mà những ma cà rồng hề già và những cô bé loài sẽ lớn khôn theo từng ngày.
- Chúng sẽ mua thuốc và đó sẽ cùng đến lâu đài để xem tình hình của cô bé vì nếu các triệu chứng quá nặng thì cô bé cần nhập viện điều trị.
Aurora xong thì liền trong phòng và lát , cô trở với chiếc túi xách tay cùng Samson di chuyển đến tiệm thuốc tây gần đó.