Thường Quân biết cô không nên giấu Bình Nguyên chuyện này, nhưng nếu nói cho anh biết thì lại thất hứa với người đã khuất. Với cả dù sao cô cũng muốn biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với Bạch Phi, tại sao nhất định phải chọn cô làm cô dâu của hắn. Cô chỉ dám nói quá với Ngọc Lan vì nếu có chuyện gì không may xảy ra, ít nhất còn có người bạn này biết nguyên nhân từ đâu. Cô đang ngồi ngơ ngẩn nhìn bầu trời mù mịt mưa gió, thì một bàn tay khẽ đặt lên vai cô:
- Nghĩ gì mà ngẩn ngơ thế?
Cô giật mình, thì ra là Bình Nguyên. Anh ngồi xuống cạnh cô. Bây giờ là 10 giờ sáng nhưng trời vẫn mưa không ngớt. Cảnh sát vẫn chưa tiếp cận được căn biệt thự. Những người khác đang chuẩn bị lễ tang cho Đình Tuấn, dẫu biết trước sau gì xác c.h.ế.t cũng bị mang đi khám nghiệm nhưng thủ tục với người c.h.ế.t thì vẫn phải làm.
- Không có gì. Chỉ là đang nghĩ hung thủ vẫn đang quanh đây. Có chạy cũng không biết chạy đằng nào?- Cô trả lời
- Từ hồi gặp em đến giờ, đúng là anh cũng bị gặp toàn chuyện c.h.ế.t chóc.- Anh cười cợt.- Không biết kiếp nạn này có vượt qua được hay không?
- Tại sao anh lại ở đây? Rõ ràng anh đã không cho em đến nơi này cơ mà. Bắt người ta phải đi học kì hè cơ mà.
- Thường Quân, nếu anh nói chuyện này, em nhất định phải tin anh.
- Bây giờ anh có nói anh biết trước hết mọi chuyện này em cũng sẽ tin không chút nghi ngờ.- Thường Quân nhìn anh với ánh mắt kiên định.
- Thực ra sau khi em đi, anh cảm thấy có gì đó không ổn nên đã xem một quẻ. Là một quẻ hung, sắp tới em sẽ gặp một kiếp nạn, liên quan đến cái chết. Vì vậy anh mới vội vã đến đây.
- Có qua được không?- Thường Quân nhìn anh đầy tò mò
- Quẻ nói qua được, nhưng, anh làm sao biết được chính xác nó sẽ xảy ra những việc kinh khủng như thế nào. Với cả mệnh em cần phải có quý nhân để vượt qua các kiếp nạn.
- Và anh là quý nhân của em phải không?- Cô nhìn anh cười.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/ao-cuoi-do-tham/chuong-8.html.]
- Tạm cho là vậy đi. Sau tìm được quý nhân mới xin đừng quên người con trai này.
Anh nhận ra cô có gì đó đang giấu mình, nhưng anh không gặng hỏi nữa, có lẽ cô có lý lẽ của mình. Việc của anh là cố gắng bảo vệ cô, có lẽ Ngọc Lan sẽ biết được chút gì đó.
Anh vốn từng là đệ tử của một thầy pháp có pháp lực vô cùng cao siêu. Nhưng vì muốn anh có cuộc sống bình thường như những đứa trẻ khác nên đến năm 12 tuổi, ông gửi anh vào trại trẻ mồ côi. Sau khi tốt nghiệp cấp 3, anh có quay lại tìm người thầy pháp năm xưa, lúc này ông nhận ra anh đã đủ trưởng thành và chín chắn, cũng là người ông có thể tin tưởng trân truyền nên mỗi khi nghỉ hè, anh sẽ về đây tầm một tháng để học pháp. Đáng lẽ ra, đợt này anh lại về chỗ sư phụ nhưng vì vụ việc của Thường Quân nên đành hẹn ông muộn hơn so với kế hoạch.
Hôm qua anh đã gọi cho sư phụ của mình, kể lại những việc đang xảy ra. Sư phụ trầm ngâm một lúc rồi xin địa chỉ của biệt thự. Sau đó dặn anh phải cẩn thận, nếu có gì ông sẽ gọi lại sau.
Mùi khó hương phảng phất khắp biệt thự. Hạc Thành và lái xe Lý được phân công túc trực ở phòng thờ, nơi đang để xác của Đình Phong. Đã 12 giờ đêm, mưa vẫn không ngớt, Thường Quân cầm ô đi bộ ra vườn. Sáng nay cậu bé Đình Phong đã nói với cô bà bác Hai muốn gặp cô tại xích đu trong vườn, chỉ một mình cô được đến.
Cô đứng cạnh xích đu, từ đây có thể nhìn thấy ánh sáng từ phòng thờ hắt ra, đủ để cô yên tâm rằng có người đang thức ở trong kia. Chiếc xích đu bỗng đu đưa nhẹ nhàng từng nhịp, “cót két, cót két”. Cô giật mình lùi lại mấy bước, trên xích đu đang là một người đàn ông ngồi nhìn cô, khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt thâm quầng, môi tái nhợt. Thường Quân cố gắng bình tĩnh.
- Anh là ai?- Mặc dù hỏi là như vậy nhưng cô thừa biết đây là hồn ma của Bạch Phi.
- Bạch Phi. Người đã chết.- Câu trả lời như được vọng lại từ âm ti địa phủ.
- Anh muốn gì?
- Muốn báo thù?
- Liên quan gì đến tôi.
- Vì cô là người được chọn. Còn 3 ngày nữa, cô hãy tìm ra hung thủ giúp tôi, còn không thì sau 3 ngày, cô sẽ là cô dâu của tôi.