Thường Quân đang các kỉ vật của cô con gái Hứa Truy Phong, cố gắng tìm xem manh mối nào về tên bạn trai ? Có vẻ như Hứa Trang cho ai về mối quan hệ , thể đoán là một chuyện tình cảm hề môn đăng hộ đối, hoặc là một mà gia đình cô đồng ý. Có một quyển sổ ghi chú, chủ yếu ghi những thứ linh tinh nhưng một trang khiến cô bất chợi chú ý. Trên trang đó ghi hai chữ “Hứa” lồng với . Bất chợt kẹp trong một quyển sổ ghi chú là một mẩu báo, qua cũng thấy nó cắt gọn gàng ngăn ngắn từ một tờ báo, lẽ từ lâu . Tờ báo ố vàng, kiểu chữ hình ảnh in còn nhòe nhòe nhưng thể thấy cất giữ nó vô cùng trân quý. Trên đó tiêu đề in to đậm “Vụ họa hoản của thương gia họ Hứa”
Cô qua hồ bơi nơi Hứa Liên c.h.ế.t đuối, mưa gió thế đứa bé chạy ngoài hồ bơi gì, bất chợt cô nghĩ đến linh hồn của hai đứa bé , chẳng là hai đứa bé dụ thằng bé đây vì quả bóng của bọn chúng còn bòw, đó tay g.i.ế.c nó, hoặc g.i.ế.c nó. Còn nữu, Hứa Truy Thành thể nào tự trèo tường ngoài sơ ý đ.â.m c.h.ế.t, lẽ hung thủ cố gắng để biến nó thành một vụ t.a.i n.ạ.n tự tử nữa. Đã bốn c.h.ế.t, hung thủ còn tay nữa , cô chơi pháp với tên hung thủ , giờ cô chỉ thể cố gắng tìm manh mối để lật tẩy tên hung thủ thôi. Nghĩ cô cũng lo sợ, Bình Nguyên ở đây, nếu hung thủ mà giờ trò chơi bùa yểm cô thì cô cũng xoay xở thế nào.
Căn biệt thự giàu giờ lạnh lẽo, âm u đến đáng sợ, khuôn mặt ai cũng như nhuốm một màu xám tro. Nếu may mắn thì đến tối mai cảnh sát mới thể tới đây. Từ bây giờ đến lúc đó cô lo lắng hung thủ tiếp tục tay.
- Cháu gái, đây giữa trời mưa thế .- Tiếng gọi của Bảo vệ Trương khiến cô giật .
- À, cháu sợ trời mưa thế đường sạt lở cháu kịp trường học. Cháu sắp thi cuối kì .- Cô cố gắng nghĩ một lý do hợp lý.
- Chắc mai là đường thông thôi, dự báo thời tiết mưa đến trưa nay thôi.
- Chắc ạ? Cháu sợ mưa thế còn mưa mấy hôm nữa.
- Chắc chắn, thôi nhà nào, ngoài mưa lạnh
- Cảm ơn chú.
Đầu óc cô hoạt động nguyên một đêm nên cô quyết định về phòng nghỉ ngơi một lúc. Lúc cô lên giường là gần 4 giờ sáng, đặt lưng cô chìm giấc ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/buc-anh-ma-quai/chuong-7.html.]
Thường Quân đang một khu nhà rộng lớn vô cùng quen mắt. Một gia đình bốn đang thưởng trong vườn, phía xa một giúp việc đang bế một đứa bé còn bọc tã. Người giúp việc kẻ tấp nập, hai giúp việc đang chạy theo cô chủ chủ của họ chạy nhảy trong vườn, thưởng thức bánh tươi vẫy vẫy bảo từ từ thôi.
Chuyển cảnh sang buổi tối, bống một bóng đen chạy vụt qua mắt cô, lủi một căn phòng, một lúc lén lút chạy , căn phòng bất chợt bốc cháy. vì đang là buổi đêm nên ai phát hiện , Thường Quân cố gắng hét thật to nhưng âm thanh vẫn mắc kẹt trong cổ họng thể nào thoát . Cô đám cháy càng ngày càng lan rộng một cách bất lực. Khi đám cháy bừng bừng trong nhà mới phát hiện , kẻ hầu hạ kêu cháy, gào lên cứu ông bà chủ, cô chủ. Một v.ú ôm bọc tã từ đám cháy chạy . Sau đó còn ai cứu nữa.
Những mắt Thương Quân bắt đầu vặn vẹo, kéo dài như kẹo kéo, mặt méo mó hình thù bắt đầu quanh lấy cô cào xé, tiếng gào kêu cứu như đ.â.m xuyên lỗ tai, đầu cô nhức nhối, Cô thế giới của họ, nhưng thể nào trông đợi Bình Nguyên nữa, cô tìm cách khỏi đây. Cô cố gắng nhớ tất cả các cách ở đó, cô nhớ đến vẫn thường nếu đóng đè thì hãy niệm Phật. Giờ là bóng đè gì, vẻ như đó là cách duy nhất cô thể . Nam mô a di đà phật, umani padehum bắt đầu xuất hiện trong đầu cô, một lúc những bóng ma bắt đầu nhạt dần, ảo cảnh cũng kết thúc.
Lúc cô tỉnh dậy mồ hôi đầm đìa, hóa vụ hỏa hoạn năm đó là giở trò.
Nhìn đồng hồ mới 5 giờ sáng, bên ngoài vẫn còn tối om. Phòng bên cạnh cô thấy tiếng tụng kinh gõ mõ, lẽ là Hứa Hiên dậy sớm tụng kinh. Cô nên sang hỏi bà một vài chuyện , nhưng nghĩ nghĩ cô quyết định nên hỏi, dù cũng nên tọc mạch chuyện của khác.
Vụ cháy năm đó ngoài gia đình họ Hứa còn hai giúp việc thoát nạn nữa, như thể sẽ là 6 mất mạng. Bây giờ là bốn
Suy nghĩ một hồi xâu chuỗi các sự việc gần đây cô chợt nhận điều gì đó. Tiếng tụng kinh gõ mõ bên cạnh là im bặt, cô vội lao ngoài chạy sang phòng của Hứa Hiên. Cửa khóa, cô vội vã mở cửa , trong phòng trống , mõ và quyển kinh vẫn để bàn ngay ngắn.
Thường Quân sợ hãi vội chạy vội xuống phòng khách, hất nguyên khay cốc thủy tinh bàn xuống đất đến “xoảng” hét toáng lên:
- Trộm, trộm, trộm. Cứu trộm.