Cả Nước Cầu Ta Sinh Nhãi Con Cho Hoàng Đế Bệnh Kiều - Chương 15: Cơ hội
Cập nhật lúc: 2025-08-27 03:52:35
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 15: Cơ hội
Tác giả: Mạch Hương Mang Chủng - 麦香芒种
Editor: Xuân Tàn Hoa Lạc
Tang Yên long nhan vui, nhưng cũng uốn gối tuân theo, mà chỉ đúng mực lạnh nhạt trả lời: "Hoàng thượng thích, chọn khác để , trong cung cấm trăm sắc nghìn hồng, luôn đúng theo ý của Hoàng thượng."
Nàng đang từ chối .
Hạ Doanh , sắc mặt thâm trầm, tức giận : "Ngươi còn chắc chắn hơn cả trẫm."
Nếu trong Hoàng cung thật sự , đến nỗi đến bây giờ vẫn một Hoàng tự nối dõi?
Tang Yên cảm thấy đề tài thích hợp để bàn , liền vòng vo chuyển chủ đề: "Hoàng thượng, hôm nay thần nữ đến đây còn mang theo lời nhắn nhủ của Tang phi nương nương, nhờ ơn Hoàng thượng che chở, bệnh tình nàng chuyển biến , buổi tối nay sẽ mở tiệc thiết đãi, kính mời Hoàng thượng giá lâm."
Hạ Doanh rõ mục đích phía yến tiệc, vốn dĩ định mặc kệ, nhưng nàng , trong lòng liền mất hứng.
Nàng đang giúp Tang phi tính kế .
Nàng đang đẩy về phía một nữ nhân khác.
Mà tất cả những điều chỉ thể lên một việc, nàng hề ý với .
Có lẽ trong lòng nàng vẫn nhớ đến tên nam nhânđã c.h.ế.t .
Thật nực !
Đường đường là Hoàng đế một nước, chẳng lẽ bằng một c.h.ế.t ?
“Tang phi lòng .”
Hắn đè nén cơn ghen tuông, nở nụ tự giễu: “Chỉ là, mới ngươi cũng , trẫm bận rộn chính vụ, yến tiệc thôi cần .”
Tang Yên tâm tư thật sự của Hoàng đế, liền khuyên nhủ: “Dẫu bận thế nào, Hoàng thượng cũng nên chú ý long thể, nghỉ ngơi là để việc hơn.”
“Nghe cũng chút đạo lý.”
“Hoàng thượng minh.”
“Ngươi nhiệt tình mời như thế, trẫm liền nể mặt ngươi, một chuyến .”
“. . .Thần nữ mặt Tang phi nương nương tạ ơn Hoàng thượng.”
Thấy mục đích đạt, Tang Yên dậy cáo lui: “Thần nữ xin cáo từ, về truyền tin mừng cho Tang phi nương nương.”
Hạ Doanh gật đầu, ánh mắt đuổi theo dáng uyển chuyển khuất dần của nàng.
Không lâu .
Bùi Mộ Dương bước : “Hoàng thượng. . .”
Hạ Doanh liếc : “Chuyện gì?”
Bùi Mộ Dương đáp: “Bên U Lan hiên phái tới, rằng Lan quý phi một bản vẽ của đại sư Tu Minh, mời ngài qua giám định.”
Tu Minh đại sư, nhà thư pháp danh chấn thiên hạ lúc bấy giờ.
Lão ham rượu như mạng, say , nên gọi là túy thư.
Nét bút trong túy thư, khi thì cuồng phóng như tuấn mã tung vó, khi thì mờ ảo như nước chảy mây trôi.
Trở thành trào lưu chốn kinh thành.
Hạ Doanh vốn ưa thích sưu tầm tác phẩm của lão.
Lan quý phi khéo léo lấy lòng, khiến cách nào từ chối.
Dĩ nhiên, lý do từ chối chủ yếu là vì xem thử vị Quý phi nương nương đang giấu thuốc gì trong hồ lô.
Tang Yên chân mới mòi dự yến, chân Lan quý phi mời thưởng họa.
Hừ.
Thú vị thật.
“Hoàng thượng, ạ?”
Thấy Hoàng đế yên lặng , Bùi Mộ Dương liền hỏi .
Hạ Doanh thế, gật đầu: “Thuận đường ghé ngang một chuyến.”
“Vâng.”
Bùi Mộ Dương xoay hạ lệnh chuẩn liễn giá.
*
Mặt trời lặn.
Bóng đêm dần hạ xuống.
U Lan Hiên thắp đèn sáng một góc trời.
Ánh sáng vàng nhạt, êm dịu, ấm áp.
Khi Hạ Doanh đến nơi, cung nhân đang bận rộn dâng rượu bày tiệc.
“Tham kiến Hoàng thượng!"
Bọn họ rối rít quỳ xuống hành ễ.
Hạ Doanh phất tay: “Trẫm dùng bữa ở đây. Lui xuống hết .”
Lan Quý phi Chu Tĩnh Lan tiến lên đón, mỉm tươi tắn: “Hoàng thượng dùng bữa cũng , thần mời Hoàng thượng dùng chút rượu. Hơi men vương vấn thưởng thức túy thư, chẳng càng lĩnh hội sự tuyệt mỹ của túy thư ?"
Lý do cực kì khôn khéo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/ca-nuoc-cau-ta-sinh-nhai-con-cho-hoang-de-benh-kieu/chuong-15-co-hoi.html.]
Hắn cũng tiện từ chối.
Chu Tĩnh Lan thấy im lặng, liền tự rót rượu.
Rượu rượu mạnh, mà là rượu trái cây.
Hương thơm đậm đà.
Rót ly thủy tinh trong suốt, màu cam óng ánh mắt.
“Đây là Lệ chi tửu, rượu quả vải.”
Chu Tĩnh Lan cầm một ly rượu lên, mỉm thâm tình, dịu dàng : "Nghe Mân Châu tiến cống quả vải, đường hỏng mất nhiều, nghĩ đến Hoàng thượng nếm bao nhiêu viên, thần bèn cho ủ quả vải thành rượu, xin Hoàng thượng nếm thử. . ."
“Ái phi lòng.”
Hạ Doanh ly rượu, thật lâu, nhưng nhận lấy.
Chu Tĩnh Lan trong lòng bất an, thấy ánh mắt như thấu suốt của , bàn tay cầm ly khẽ run.
Hạ Doanh thấy , càng chắc nàng tật giật , ngược dịu dàng hơn: “Hôm nay dường như ái phi sợ trẫm?”
Chu Tĩnh Lan mặt trắng bệch, lùi mấy bước, cúi đầu: “Hoàng thượng thứ tội, thần gặp ngài nên quá vui mừng, nhất thời thất thố, quên mất ngài tiện gần nữ sắc.”
Nàng đặt chén rượu xuống bàn, sang Bùi Mộ Dương: “Làm phiền Bùi công công dâng cho Hoàng thượng.”
Bùi Mộ Dương liền bưng ly rượu, dâng tới mặt .
Hạ Doanh chỉ chén rượu, vẫn đưa tay.
Chu Tĩnh Lan hồi hộp, nuốt khan: “Hoàng thượng. . ."
Nghe tiếng nàng , cuối cùng cũng nhận lấy.
Hắn cầm ly, nhẹ nhàng đưa lên gần mũi, ngửi, nhưng uống, mà thẳng nàng : “Ái phi thật sự trẫm uống đến thế ?”
Hắn vẫn cho nàng cơ hội.
Chu Tĩnh Lan thoáng chốc do dự lùi bước, nhưng thấy đôi mắt dịu dàng , nghĩ chỉ cần một chút xíu nữa thôi là ân sủng, nữ nhân đầu tiên của , sinh hạ hoàng tự, liền dũng cảm:
“Đêm cảnh lành, mỹ tửu giai nhân, chẳng lẽ Hoàng thượng thích?”
Hạ Doanh thấy nàng cố chấp theo ý , cũng chẳng thêm, sắc mặt lạnh hẳn, đặt mạnh chén rượu xuống bàn, quát lớn: “Truyền ngự y!”
Chu Tĩnh Lan sững sờ, dám tin: “Hoàng thượng!”
Nàng quỳ rạp xuống, nước mắt rơi lã chã: “Thần sai ở ?”
“Ngươi chắc chắn trẫm ?”
Giọng lạnh lẽo, ánh mắt lộ rõ chán ghét.
Hương vị thuốc kích tình giấu trong rượu, chỉ ngửi nhận .
Hoàng đế tiền nhiệm, cũng chính là Hoàng của , hủy hoại bởi những thứ dơ bẩn hạ tiện .
“Chu Tĩnh Lan, phụ ngươi là Lễ bộ Thị lang, xem trọng nhất là lễ nghi, dạy một nữ nhi như ngươi ?”
Câu quả thật đánh trúng tim gan.
Chu Tĩnh Lan đau khổ gào thét: “Thần ái mộ Hoàng thượng thì gì sai? Thần sinh con dưỡng cái cho Hoàng thượng thì gì sai?”
“Cái tâm sai, mà là hành vi sai lầm. Chu Tĩnh Lan, trẫm cho ngươi cơ hội .”
Hạ Doanh nhiều lời, nàng nữa, hờ hững : "Truyền chỉ, Lan Quý phi dùng rượu thất lễ, dám phạm thượng, giáng thành Lan tần, cấm túc ở U Lan hiên, vĩnh viễn bước ."
Đây khác gì đày lãnh cung.
Lan Quý phi, , bây giờ chỉ còn là Lan tần, ngờ vinh sủng ngắn ngủi chỉ như một giấc mộng.
Xong .
Tất cả xong .
Nàng ngã quỵ, trâm ngọc rơi vỡ, suối tóc đen xổ tung.
“Hoàng thượng xin hãy nghĩ . . .”
Cung nữ Minh Đào, tâm phúc của Chu Tĩnh Lan, vội vã xông , quỳ xuống dập đầu liên hồi: “Hoàng thượng, nương nương như là nỗi khổ bất đắc dĩ. Là do tỷ nhà họ Tang! , chính là bọn họ giăng bẫy. . .”
"Láo xược!”
Hạ Doanh nghiêm nghị quát, tuyệt đối chuyện liên lụy đến Tang Yên.
vì chủ nhân, Minh Đào bất chấp tất cả, tiếp tục kêu: “Là bọn họ ý đồ chuốc say long thể, mưu đồ bất chính với ngài. Nương nương tin, nhất thời phẫn uất, nên mới hồ đồ. . .”
“Câm miệng!”
Hạ Doanh nổi giận, chộp lấy chén rượu ném xuống đất, gầm lên: “Chủ tử ngươi tin từ ? Nhất định là tiện nô ngươi bịa đặt thị phi! Người , kéo ngoài, loạn côn đánh chết!”
Cơn giận của Đế vương, tất mất mạng.
Thái giám lập tức lĩnh mệnh, lôi nàng .
Minh Đào tự những lời sẽ chẳng kết cục , cũng chuẩn tâm lý chết, vì cầu xin tha thứ. Lúc kéo , nàng còn gào lớn hơn: “Hoàng thượng, chính tỷ nhà họ Tang mới là kẻ đầu sỏ! Nếu giáng tội cũng giáng xuống đầu bọn họ! Hoàng thượng, nương nương vô tội, nương nương vô tội. . .”
Chẳng bao lâu .
Bên ngoài liền vang lên tiếng hành hình.
Tiếng gậy gộc nện xuống da thịt trầm đục, từng tiếng từng tiếng như đ.â.m tai.
Chu Tĩnh Lan như bừng tỉnh, thấy Hoàng đế rời , nàng hoảng loạn nhào tới, ôm chặt lấy chân , nghẹn ngào cầu xin: “Hoàng thượng, xin đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa!”
Hạ Doanh ngờ Chu Tĩnh Lan dám cả gan chạm , thoáng bất ngờ liền nàng ôm chặt, cơ thể lập tức bùng lên cảm giác ngứa rát.
Cảm giác như lửa đốt bùng lên, nhanh chóng lan từ đôi chân lên tới , tay cổ. . .
Hàng loạt nốt đỏ li ti rậm rạp chằng chịt khắp , khiến ghê tởm nóng giận: "Buông tay! Chu Tĩnh Lan, ngươi còn buông, trẫm sẽ để bộ U Lan Hiên chôn cùng ngươi vì sự ngu xuẩn ! Người !"