CÂN XƯƠNG - 11
Cập nhật lúc: 2025-10-01 05:44:38
Lượt xem: 97
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
25.
Tô Man Nhi quyết định theo một con đường khác. Theo lời dặn của Phục Thu, nàng đến vấn an Vương phi. Trong tiểu Phật đường, khói hương mờ ảo, tiếng mõ vang đều đều. Ngọc Vương phi đang quỳ đệm hương bồ, mắt nhắm nghiền, miệng tụng kinh. Tô Man Nhi ngoan ngoãn hầu một bên, dám lên tiếng. Đợi lâu, Vương phi mới khẽ mở miệng:
“Nơi lệ thỉnh an, ngươi cứ về .”
Thấy Phục Thu kín đáo gật đầu, Tô Man Nhi liền quỳ xuống phía , cung kính thưa:
“Thiếp ở hầu hạ Vương phi.”
Tay gõ mõ của Vương phi khựng :
“Hiện giờ ngươi đang sủng ái, cớ gì phí hoài thì giờ quý giá ở chỗ ?”
Tô Man Nhi cúi đầu:
“Thiếp mê lạc lối, nay ăn ngủ chẳng yên. Muốn đến đây hầu hạ Vương phi, cũng là mong chuộc .”
Lúc Vương phi mới mở mắt. Nàng dậy khỏi đệm hương bồ, , từ cao xuống Tô Man Nhi đang quỳ đất. Tô Man Nhi từng lúc kịch chiến với Tiết Từ Tâm, chẳng ít hại , thủ đoạn chẳng kém gì đối thủ. Vương phi ngờ nàng thể tỉnh ngộ sớm đến thế, điều dễ như .
Khi nhốt một đám chung một chỗ, để họ tranh cùng một món lợi ích, lúc đầu còn nguyên tắc. dần dà, khi thấy hề trừng phạt, sẽ mặc nhiên học theo kẻ khác. Đấu đá kéo dài, điều từng khó coi cũng thành quen, chuyện g.i.ế.c phóng hỏa cũng chẳng còn ghê gớm. Dần dần, nhân tính thú tính nuốt chửng, ranh giới càng lúc càng thấp, đúng sai càng lúc càng mơ hồ, thiện ác cũng trở nên hư vô.
“Ngươi phủ ba năm, chẳng tiếng tăm. Một Tiết Từ Tâm đuổi , khi liền khác hẳn: thủ đoạn, gan , đều chẳng tầm thường. Nay ngay cả tâm tính cũng vượt xa thường, thật khiến bất ngờ.”
Tô Man Nhi đáp khẽ:
“Thiếp từng suýt chết. Con nếu trải qua một trận sinh tử mà trưởng thành mới là điều bất thường.”
Vương phi thêm, chỉ trở về đệm hương bồ tiếp tục tụng kinh. Tô Man Nhi cũng dây dưa, cung kính cáo lui. Phục Thu từng nhắc nhở: từ chối thẳng thừng, nghĩa là ngầm chấp thuận.
Quả nhiên, từ hôm , ngày nào Tô Man Nhi cũng theo Vương phi tụng kinh sớm, dám lỡ một buổi nào.
Ba tháng trôi qua. Tuy Vương phi vẫn chẳng chuyện trò cùng nàng nhưng tiếng kinh Phật dần khiến lòng nàng lắng xuống. Có lúc yên tĩnh đến mức nàng tìm Phục Thu vài câu, sợ nếu cứ mãi sẽ khiến thật sự cạo đầu ni cô mất. Phục Thu chỉ , dặn nàng kiên nhẫn, chẳng mấy chốc sẽ thấy kết quả.
Tô Man Nhi ngắm nàng một hồi, bất chợt thốt lên:
“Tỷ tỷ, tỷ rộ lên trông quá.”
Phục Thu sững . , Tô Man Nhi tuy trải qua đủ chuyện nhưng vẫn chỉ là thiếu nữ mười tám, nhỏ hơn nàng tròn mười tuổi. Chính vì quá dựa dẫm nàng, mới sinh chút nũng như . Phục Thu đầu ngoài, tuyết đang rơi, khẽ lạnh giọng:
“Đừng gọi như thế.”
Một tiếng “tỷ tỷ” hàm chứa tình . Mà một kẻ vốn c.h.ế.t thì nên vướng bận tình cảm với sống.
Ngón tay nàng khẽ sờ chiếc túi thơm buộc bên hông. Mỗi khi Vân Khê mắng nàng, trái tim vốn đập thấy đau nhói. Một hố sâu , thể rơi xuống thứ hai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/can-xuong/11.html.]
Lần đầu tiên Tô Man Nhi thấy Phục Thu lạnh lẽo đến thế. Xưa nay nàng vốn tĩnh lặng như giếng sâu, đem đến sự vững tâm. giờ đây, sự lạnh hóa thành lưỡi dao, khiến rợn ngợp. Mắt Tô Man Nhi đỏ hoe, lắp bắp xin . Không khí tĩnh lặng đến mức căng thẳng, đến tiếng nổ lách tách trong lò than cũng trở nên chói tai.
lúc , phá vỡ sự im lặng là đại tổng quản cận bên Ngọc Vương gia.
26.
Triệu tổng quản mang đến tin vui:
“Chúc mừng Tô nương tử! Chúc mừng chúc mừng, việc tấn phong ngài trắc phi soạn tấu gửi kinh thành. Ước chừng sang xuân năm tới, tên ngài sẽ ghi chính thức trong ngọc điệp của hoàng gia.”
Đây chính là kết quả Phục Thu chờ đợi. Năm xưa, trong cuộc tranh đoạt ngôi vị kịch liệt, Ngọc Vương chọn nhầm phe, vợ chồng cùng giam trong ngục. Vương phi chịu hình phạt quá nặng, tổn hại đến thể, từ đó thể sinh con. Đến nay, Ngọc Vương vẫn nối dõi.
Lúc đầu, việc cưới trưởng nữ nhà họ Tô phủ vốn là để xuất — tổ tiên bao đời định cư ở thành Ly Châu, tuyệt đối dây dưa gì với kinh thành, nhằm kỳ vọng nàng sinh hạ con nối dõi cho Vương phủ. Chỉ tiếc nhà họ Tô tráo đổi cô dâu, đưa một kẻ ngu an phận. Thế là Tô Man Nhi chẳng khác gì một quân cờ bỏ , ném sang một bên. Nay nàng chọn , trọng điểm vẫn là xuất , kế đến chính là tính tình.
Tô Man Nhi lau nước mắt, hết lòng khâm phục mưu tính như thần của Phục Thu:
“Ta thật sự lấy gì báo đáp ân tình của nương tử.”
Nào cao thâm gì cho cam, chỉ là càng nhiều thì kê t.h.u.ố.c càng đúng bệnh.
Để moi chút chuyện cũ , Phục Thu đốt sạch của cải mà Tô Man Nhi chắt chiu bao năm. Nàng cũng chẳng rõ, liệu nó đáng .
Ngày còn sống, nàng từng nghĩ nếu một phụ nữ nơi nương , chính là vận may lớn nhất đời. Còn bây giờ, ngoài vòng nhân thế mà , chỉ thấy Tô Man Nhi tự biến thành món ăn bày bàn cho chọn lựa, chẳng can hệ gì đến may mắn cả. nàng thì còn thể ?
Phục Thu chỉ khẽ đáp:
“Chỉ cần ngươi đạt điều mong ước, là .”
Sau đó, Tô Man Nhi chuyển sang ở viện gần sát Vương phi, cách biệt hẳn với Tiết Từ Tâm và những khác. Nghe Tiết Từ Tâm đến gây ầm ĩ với Vương gia, hiểu rốt cuộc thua ở chỗ nào. Ngọc Vương chỉ chịu khó an ủi nàng hai hôm khiến nàng ngoan ngoãn xuống nước.
Cuối xuân, Tô Man Nhi may mắn mang thai. Đợi khi chẩn mạch xác nhận thì sang mùa hạ.
Về phía Phục Thu, nàng cũng thuận lợi chen chân trướng quản sự của Vương phi, phụ giúp mấy việc lặt vặt. Nô bộc trong phủ đều sổ đăng ký rõ ràng, hai đời đều tra cứu . Nhờ , nàng cần phí công bày trò thần thần quỷ quỷ để thu thập ngày sinh tháng đẻ của từng .
Mấy quyển sổ cũng nhiều, cất chung với sách hiếm khi Ngọc Vương xem đến trong thư lâu. Phục Thu bèn lấy cớ mê sách, xin lãnh việc dọn dẹp thư lâu. Quản sự nghĩ nơi đó chẳng thứ gì quan trọng nên đồng ý.
Trong phủ mấy trăm con . Ban đầu, Phục Thu còn giả bộ ở cạnh Tô Man Nhi hầu hạ ít ngày, đó dứt khoát dọn chăn gối sang thư lâu ngủ đêm. Người ngoài hỏi, Tô Man Nhi sẽ che chở cho nàng:
“Phục nương tử , là mọt sách. Hễ là quên ăn quên ngủ. Dù bên cũng thiếu hầu, cứ để mặc nàng .”
Thế nhưng, khi tính toán xong cân xương của từng , mày Phục Thu càng lúc càng nhíu chặt. Trong đó, ai mang mệnh bốn lượng chín tiền. Nàng chìa tay trái, gọi la bàn . Vị trí sai, chính là trong Ngọc Vương phủ .
Chẳng lẽ vẫn bước chân phủ ? Hay kẻ khai man ngày sinh tháng đẻ?