Câu Truyện Ngọt Ngào - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-05-11 05:11:36
Lượt xem: 3,700
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tôi muốn tránh né Trần Chi Quang, nhưng trong giới thì toàn là lũ cáo già xảo quyệt, mà hắn lại là lưu lượng đỉnh cấp, nên cả đám không ai dám chọc.
Đến khi chia đội làm nhiệm vụ, ngoài cô tân binh cùng công ty, không ai dám chọn đội với tôi.
Tôi thở dài, nhường cô bé kia đi tổ đội với người khác.
Dù gì tôi cũng đến để nâng đỡ em ấy, nếu kéo em ấy dính vào rắc rối với tôi thì không hay.
Lúc này, Trần Chi Quang ung dung bước lại: “Vân Xuân cô vào đội tôi là không bị lẻ loi nữa rồi.”
Không còn cách nào, tôi đành tranh thủ lúc camera không quay, micro tắt tiếng, nghiến răng cảnh cáo:
“Tôi sẽ không đồng ý với điều kiện của anh đâu.”
Trần Chi Quang: “Tại sao? Hay là tôi ra giá chưa đủ cao?”
“Hừ, anh có ra giá bao nhiêu cũng không mua chuộc được tôi đâu.”
Trần Chi Quang sa sầm mặt:
“Cô và mẹ cô, đúng là giống nhau, toàn là kẻ không biết điều.”
Ngoài đời chúng tôi lạnh như băng, nhưng trước máy quay, hắn ta lại diễn vai si tình rất đạt.
Thật khiến người ta phát ngán.
Cuối cùng đạo diễn cũng không chịu nổi:
“Cả hai vị khách mời tạm thời, mỗi người vào một đội với thành viên cố định nhé.”
Giờ nghỉ, tôi tranh thủ chạy tới cảm ơn đạo diễn.
Đạo diễn ngớ người: “Cô không biết là công ty cô ra mặt nhờ à?”
Tay tôi khựng lại khi đang đưa cà phê cho ông ấy.
Sau đó tôi mới biết…
Sáng nay, chính Tổng Giám đốc Ngô của Giải Trí Hoa Ngu đã gọi điện cho đạo diễn, yêu cầu đừng sắp tôi và Trần Chi Quang vào cùng đội nữa.
Tôi cầm điện thoại, do dự rất lâu.
Cuối cùng vẫn không gọi cho Ngô Tiện Chi.
Thôi vậy, tôi cứ chăm chỉ kiếm tiền báo đáp ân tình của anh ấy là được rồi.
Nhưng tôi không ngờ, Ngô Tiện Chi lại đích thân tới thăm đoàn quay.
Trong dàn khách mời cố định của show có một tân binh mà Giải Trí Hoa Ngu đang lăng xê mạnh tay.
Ngô Tiện Chi tới với lí do… là để thăm cô ấy.
Trần Chi Quang thì lại như bóng ma bám riết, ghé sát vào tôi:
“Thấy chưa, bây giờ vị trí của cô ở Giải Trí Hoa Ngu còn không bằng một tân binh.”
Hắn vừa dứt lời, cô bé tân binh đã vẫy tay gọi tôi.
Tôi bước tới thì bị nhét cho một nắm kẹo.
“Ngô tổng bảo, cái tên Trần Chi Quang đó không phải người tốt, chị đừng lại gần anh ta quá.”
…Ngô Tiện Chi?
Tôi liếc nhìn quanh, không thấy bóng dáng anh ta đâu.
Cô bé cúi sát vào tai tôi, thì thầm:
“Ngô tổng đang chờ chị trong xe chuyên dụng kia kìa.”
“Chị qua đó đi, để em che cho hai người!”
Tôi nhìn vẻ mặt hớn hở nhiều chuyện của cô bé, mà cạn lời:
“Em hiểu lầm rồi…”
Cô bé: “À à, đúng đúng đúng em đang hiểu lầm mà.”
Tôi có chút lo lắng, tưởng Ngô Tiện Chi gọi tôi tới là để hỏi chuyện tôi và Trần Chi Quang.
Nhưng không, anh ấy là đang nghiêm túc bàn chuyện công việc.
“Đạo diễn bộ phim kia vẫn chưa tìm được nữ chính phù hợp. Tôi đã đề cử cô đi thử vai.”
Tôi sững người lại:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/cau-truyen-ngot-ngao/chuong-4.html.]
“Hả… Không phải bộ phim đó là của vị của đạo diễn quốc tế nổi tiếng kia sao…”
“Tôi chỉ là diễn viên hạng ba hạng tư, có hợp không?”
“Vai nữ chính thì lương sẽ cao hơn đúng không?” – Tôi đang định từ chối thì..
Ngô Tiện Chi hơi ngập ngừng: “...Ừm, đúng.”
Tôi lập tức đổi giọng, khí thế đầy mình:
“Thử thì thử! Tiền không kiếm mới là đồ ngốc.”
Sau khi bàn xong công việc, không khí trong xe yên lặng một lúc.
Tôi hỏi: “Ngô tổng còn chuyện gì nữa không?”
Ngô Tiện Chi: “Hợp đồng quản lý mới của cô đã được sửa xong rồi. Cô có quyết định ký chưa?”
Tôi gật đầu: “Ký chứ.”
“Tôi có được ngày hôm nay, đều là nhờ Ngô tổng nâng đỡ.”
Tôi mỉm cười chân thành:
“Tôi đã từng nói, sẽ tận tâm tận lực vì anh, c.h.ế.t cũng không hối tiếc.”
Nếu năm đó không có anh giúp tôi học đại học, để tôi theo đuổi giấc mơ diễn xuất, giờ có lẽ tôi đang làm công ở một nơi nào đó mất rồi.
Anh nhìn tôi mặt tuy không biểu cảm gì, nhưng tôi lại cảm thấy trong ánh mắt ấy có chút... ủy khuất?
Mà rồi tôi mới phát hiện người nên ủy khuất là tôi chứ không phải anh ấy!
Hợp đồng mới cái gì cũng ổn, duy chỉ có một điều khoản bá đạo vẫn giữ nguyên như cũ..
“Khoản này... yêu đương là vi phạm hợp đồng, mà hình như bồi thường hơi nhiều quá thì phải?”
So với hợp đồng cũ, mức bồi thường còn tăng gấp mấy lần.
Ngô Tiện Chi thì bình thản nói:
“Trước đây tôi đã hỏi cô rồi, cô bảo cô không có yêu đương gì hết.”
Tôi nghẹn lời: “Không yêu lúc đó không có nghĩa là cả đời tôi sẽ không yêu chứ...”
Tôi yêu tiền, không tin đàn ông, nhưng cũng không đến mức muốn làm ni cô cả đời.
Thi thoảng yêu đương nhẹ nhàng một tí cũng đâu có sao?
Anh chỉ “Ừ” một tiếng nhạt nhẽo, rồi không nói gì thêm.
…
Tôi quay về than thở với cô bé tân binh về điều khoản “không được yêu đương” kia.
Cô bé há hốc mồm: “Đền nhiều vậy luôn hả?”
Tôi hỏi lại: “Chẳng phải em cũng thế à?”
Cô bé ngơ ngác: “Đâu có, em là diễn viên, không phải idol đâu mà cần ký hợp đồng độc thân.”
Tôi bối rối: “Chị cũng là diễn viên mà… sao lại...”
Câu nói dừng giữa chừng, vì bắt gặp ánh mắt hóng chuyện của cô bé.
Cô bé lanh lợi cười cười: “Điều khoản độc thân bá đạo này, chắc chắn có kẽ hở chứ nhỉ?”
Hả?
“Chị nghĩ xem, nếu chị yêu luôn bên A tức bên thuê chị, thì có thiệt thòi gì đâu?”
“Tiền của bên A không phải cuối cùng cũng về tay chị à? Gọi là gì nhỉ hoàn vốn đầu tư!”
“..........” - Tôi suýt chút nữa tin lời cô bé thật.
Mà rốt cuộc là do đâu mà em ấy lại tưởng tôi với Ngô Tiện Chi có gì đó?
Cô bé nháy mắt:
“Công ty ai mà không biết… người ngoài luôn sáng suốt hơn người trong cuộc mà.”
“Ngô tổng ưu ái chị như vậy, vậy mà chị không cảm nhận được sao?”
“Nghe nói anh ấy từ lúc về nước là lao vào xử lý chuyện của chị đầu tiên. Còn nổi giận cả một trận lớn... Còn để mặc luôn vị ngôi sao quốc tế mà ảnh tốn công sức lắm mới mời được đó!”
Tôi nghe xong, tim khẽ run một nhịp.
…