Chấp Thoa Sư - Chương 26
Cập nhật lúc: 2025-08-26 08:55:10
Lượt xem: 163
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-08-26 08:55:10
Lượt xem: 163
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
"Nguyên nha đầu, chính hôm nay, thành công ."
Ta ông, nước mắt rưng rưng.
"... ông đột nhiên già thế ?"
Nguyên lão đầu đầu , về con đường cũ.
"Con đường trở về nhà , bao nhiêu năm ."
Nguyên lão đầu cuối cùng cũng luyện thứ đan dược mà cả đời ông theo đuổi.
Chỉ trong một ngày mà ông già thêm hai mươi tuổi.
Ông sắp c.h.ế.t .
Và ông cũng hiểu vì ‘Thoa’ thất truyền.
"Thời gian như tên bắn, năm tháng tựa con thoi. Cho dù tên đầu , ‘thoa’ cũng chẳng bao nhiêu lượt. Lấy ‘thoa’, ngược về quá khứ, khiến mắc kẹt ở quá khứ, từng chút từng chút một mà già . Thọ mệnh hữu hạn, khó lòng kéo dài."
Ta lặng lẽ xuống thau đồng đầy nước, trong in bóng gương mặt .
Ta ba mươi ba tuổi .
Phải , cứ lặp lặp về quá khứ như thế, cũng sẽ dần dần già .
Nguyên lão đầu giường, lau tay cho ông, mắt ngân ngấn nước, cam lòng hỏi:
"Chấp Thoa đại nhân, sắp , vẫn nhớ ?"
Lòng đau xót khôn cùng: "Ta thực sự mà các chờ đợi."
Ông mặt , yên giường, mắt mơ hồ trần nhà.
Ngay lúc , lưng vang lên tiếng động lộn xộn.
Ta ngoảnh , thấy Tiểu Hà đang lén lấy thuốc của Nguyên lão đầu, mấy lọ thuốc lăn lóc đầy đất.
Nó còn đang bỏ gì đó miệng.
Ta hốt hoảng chạy tới bên con, vội móc lấy viên thuốc khỏi tay nó.
"Con ăn gì ?"
Mặt Nguyên lão đầu biến sắc, hoảng hốt hét lên: "Không xong , là... ‘thoa’..."
Thoa, mỗi luyện chỉ ba viên.
Ta hoảng loạn ôm chặt Tiểu Hà, nước mắt rơi lã chã như chuỗi hạt đứt dây.
"Đừng mà! Đừng mang con bé ! Nó còn nhỏ thế ..."
Từng ngày từng ngày của nó, đều sống thật yên lành, vui vẻ mới .
"Đừng mà…"
Ta đến mức hồ đồ.
Chỉ cảm thấy trong lòng lúc thì biến mất, lúc như vẫn còn đó, cứ lặp lặp ...
Hồng Trần Vô Định
Không qua bao lâu, về phía con gái.
Dáng vẻ của nó đổi, vẫn mở to mắt .
Nước mắt ngừng rơi, dám tin mà hỏi: "Tiểu Hà, con... con chứ?"
Nó mỉm gọi : "Mẫu ."
Xem thứ thuốc xảy chuyện ngoài ý .
Ta như thoát khỏi cõi chết, vội ôm chặt con lòng.
"Về tự ý ăn linh tinh, lỡ con đột nhiên già , mẫu chẳng nhận con nữa !"
Tiểu Hà đẩy , về phía giường.
Ta kéo con bé tới, để nó ông cuối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/chap-thoa-su/chuong-26.html.]
Tiểu Hà cạnh giường, Nguyên lão đầu, bỗng hỏi:
"Ông là đang đợi ?, Nguyên Cảnh Minh?"
Ta nhất thời sửng sốt.
Sao nó tên thật của Nguyên lão đầu?
Nguyên lão đầu ngây nó, hồi lâu , nước mắt dâng đầy hốc mắt.
"Thì , thì chính hài nhi mới là ... Cảnh Minh đúng là ngốc, rõ ràng Chấp Thoa đại nhân vẫn luôn ở bên cạnh, mà nhận nhầm …"
Tiểu Hà nắm lấy bàn tay khô gầy của ông.
"Ông ngốc , ông , ông cứu mẫu của , cũng cứu cả mạng sống của ."
Đôi mắt Nguyên lão đầu ngập tràn bi thương.
" giờ rời xa , chờ cả một đời, ngờ tới ngày gặp , sắp rời ."
Tiểu Hà điềm nhiên đáp: "Đi , sẽ gặp ông."
Nguyên lão đầu khẽ khàng khép mắt , hai dòng lệ lặng lẽ lăn xuống.
Hoàng hôn buông xuống, chôn cất Nguyên lão đầu xong, dắt Tiểu Hà trở về nhà.
Tiểu Hà bảo nó qua nhiều nơi, trải qua nhiều năm, khi tiến tới tương lai, khi lùi về quá khứ, cuối cùng về nơi .
" vì dáng vẻ của con chẳng hề đổi?"
Nó chọn một mảnh đất trống, bảo cho kỹ.
Chỉ thấy Tiểu Hà lúc thì là cô bé ba tuổi, lúc thành thiếu nữ xinh , khi thì thành phụ nhân trung niên, khi hóa thành bà lão tóc bạc...
"Thực , con tuổi tác."
Ta sững sờ.
Trời ơi, rốt cuộc và Tiêu Dực sinh thứ gì thế ?
Thì năm lúc mang thai nó, uống đan dược, mang nó cùng xuyên qua thời , khiến thời gian trôi qua ngay trong cơ thể thai nhi, dẫn tới thể nó phát sinh dị biến.
— Phá bỏ xiềng xích thời gian, tự do xuyên qua các dòng chảy.
Nó là một ‘nhân thoa’ mỹ thực thụ bằng xương bằng thịt.
Sẽ đến khắp các triều đại, cứu lấy những vu nữ thất lạc khi xuyên , đời xưng tụng là Chấp Thoa đại nhân.
Nó lưu bức họa là vì sẽ uống đan dược lúc mang thai, nhưng sẽ xuyên đến năm nào.
Vì cứu , cũng là cứu chính , nó truyền tranh vẽ cho hậu nhân nước Sở, dặn họ nhất định cứu trong tranh.
Lâu dần, lầm tưởng trong tranh là Chấp Thoa đại nhân.
Ta xong, lặng thật lâu.
"Mẫu , dọa sợ ?"
Nó trở về dáng dấp cô bé ba tuổi.
Ta xoa đầu nó.
"Không , là ngưỡng mộ con ! Con gái của thật lợi hại, may mà năm xưa đánh con!"
Tiểu Hà im lặng một lát nhỏ giọng: "...Ừm, đúng là kiếp nạn lớn nhất đời con."
26
Năm Vĩnh Ninh thứ mười, dẫn theo Tiểu Hà rời , đến Lang Châu tìm Tạ Trường Ẩn.
Biên cương xảy ôn dịch, chỉ mà .
Ta dắt con gái chờ mãi bên ngoài thành, cũng đợi vị du y từng Tạ Trường Ẩn nhờ cậy cầu thuốc năm xưa.
Dịch bệnh ngày một nghiêm trọng, lòng nóng như lửa đốt, chợt nhớ đến khi ở trong cung, từng hỏi Tạ Trường Ẩn về chuyện quen Nguyên Y.
"Năm Lang Châu xảy ôn dịch, nhờ dịp đó gặp nàng , từng giúp đỡ nàng một phen."
Chẳng lẽ vị du y năm xưa chính là ?
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.