Chữa Lành Vị Thần Của Tôi - Chương 1+2: Anh hùng trong hộp

Cập nhật lúc: 2025-09-16 03:51:28
Lượt xem: 2

Ánh trăng cắt bộ ban công thành một bàn cờ đan xen giữa sáng và tối.

Uất Nguy Minh ở ranh giới giữa sáng và tối, mái tóc dài lấp lánh ánh trăng lạnh lẽo. Áo choàng của rũ xuống, chất đống tấm thảm thêu hoa văn chìm, giống như một biển hoa màu m.á.u nghiền nát.

Đó là một màu đỏ chói, gần như thiêu đốt mắt .

Là màu đỏ của Đế quốc, màu đỏ của quyền lực, và càng giống vết m.á.u bẩn khô cạn bao giờ rửa sạch đầu ngón tay.

Bên chân là một hộp quà chế tác tinh xảo lặng lẽ đó.

Chiếc hộp bọc bằng nhung đỏ sẫm, các rãnh lõm chứa đầy ánh sáng vỡ vụn của xà cừ, các góc bọc vàng điêu khắc biểu tượng hoa diên vĩ của hoàng tộc Đế quốc với kỹ thuật gần như hảo.

Đó là "món quà chân thành" mà một nào đó ở Liên bang dâng lên cho .

Mặt hộp là một khối lưu ly mờ ảo, bên trong lờ mờ trôi nổi một cái bóng màu đồng, cái bóng đó rõ ràng là một sống, vẫn còn thở yếu ớt, đường nét nhấp nhô ẩm ướt dính chặt mặt trong của lưu ly.

Dưới ánh trăng, đôi mắt xám trong của Uất Nguy Minh lóe lên tia sáng lạnh lẽo như lưỡi dao.

Thứ giam cầm trong hộp… Đại khái là một thể ngâm trong tinh dầu.

Cổ quấn một chiếc vòng da nạm đá quý, eo buộc một sợi dây xích vàng gắn chuông, nó giống như những "bộ sưu tập" mà từng thấy trong mật thất của một công tước khi còn nhỏ, khi đó cùng với trai thứ hai mở mang tầm mắt.

Mặc dù nhiều năm nay, Đế quốc và Liên bang đều quy định cấm buôn bán nô lệ tình dục, nhưng các quan chức cấp cao và giới quý tộc hai bên vẫn ít đam mê những sở thích dơ bẩn một cách mệt mỏi.

Biến sống thành món đồ chơi để thỏa mãn dục vọng cá nhân, dùng sự phóng túng để che lấp sự trống rỗng trong nội tâm.

Thô tục và nhàm chán.

Hắn thực sự hiểu tại thích thứ .

---

Hương tinh dầu hoa hồng ngọt ngào nồng nặc thoát từ khe hở của chiếc hộp, ngọt đến nghẹt thở.

Uất Nguy Minh thể ngửi thấy, đó là hương hoa thông thường, mà là tinh dầu "Huyết Vẫn Hồng" quý giá nhất của Liên bang…

Mỗi giọt đều vắt kiệt hàng nghìn đóa hoa lai tạo cực kỳ đắt tiền mới thể chiết xuất thứ hương thơm quyến rũ, thối rữa và lộng lẫy .

Hoàng tộc Uất gia của Đế quốc huyết thống Đông Á, nhưng vì từ mười mấy đời liên tục dùng công nghệ gen để chỉnh sửa nhằm tạo "hậu duệ ưu tú nhất", nên Uất Nguy Minh bây giờ một hình cao ráo, làn da trắng lạnh tì vết, sống mũi cao, đôi mắt xám khói và mái tóc bạch kim.

Lúc , mặt lưu ly trong suốt của chiếc hộp phản chiếu khuôn mặt tuấn tú của .

Đôi môi mỏng của Uất Nguy Minh nhếch lên một nụ mệt mỏi, hình bóng của chồng lên bóng dáng của trong hộp, méo mó giao thoa một cách kỳ dị, mang vài phần âm u và đáng sợ.

Hắn hứng thú với những "trò tiêu khiển" kiểu .

lẽ "chuyện " về sự hoang dâm, trụy lạc của hoàng tộc Uất thị quá nổi tiếng. Không ai sẽ tin rằng một thừa hưởng dòng m.á.u "mị hoặc, dơ bẩn, dâm dục, điên cuồng" kéo dài mười mấy đời yêu thích những thứ biến thái.

Uất Nguy Minh cụp đôi mắt xám xuống, lơ đễnh vuốt ve khóa hộp.

Vẫn nhớ trong đoạn hội thoại, nghị viên Ô Sâm của Liên bang sợ hãi đến lồi cả mắt, quỳ rạp màn hình ngừng dập đầu, vẻ mặt điên cuồng: "Bệ hạ! Món quà ngài nhất định sẽ thích! Nhất định sẽ thích! Điện hạ, đảm bảo! Anh sẽ mang niềm vui cho ngài, điện hạ, xin ngài hãy tin tiểu nhân một !"

Tuần , vó ngựa sắt của Đế quốc tiến thủ đô Liên bang.

Đám quan chức cấp cao của Liên bang, những kẻ từng cao cao tại thượng, trong túi đầy tiền bẩn cuối cùng hoảng loạn. Từng một nhốn nháo, dùng hết cách, tranh lật tung gia tài, dâng những bảo vật, món đồ quý giá vơ vét cả đời lên chân tân đế, mong cầu một tia hy vọng sống sót.

So với giá treo cổ, quỳ xuống l.i.ế.m gậy quyền trượng quả thực là một lựa chọn hơn.

, những ngày , Uất Nguy Minh nhận món quà quý giá.

Chắc chắn ngay cả cấp và kẻ thù chính trị của cũng thu về vô vàng bạc châu báu, đồ cổ tranh chữ, kiếm lời đầy túi.

"… “Nhất định sẽ thích" ư?” Uất Nguy Minh nhếch môi đầy ác ý, mở nắp hộp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/chua-lanh-vi-than-cua-toi/chuong-12-anh-hung-trong-hop.html.]

Chỉ là những ngày gần đây của quá buồn tẻ và dài đằng đẵng, cũng tìm chút thú vui cho .

Hy vọng thứ bên trong sẽ quá thất vọng.

---

Khi Uất Nguy Minh mở chiếc hộp, ngự y Đế quốc Tề Thiệu Châu đang hầu hạ bên cạnh.

Họ lớn lên cùng từ nhỏ, hiểu rõ tính cách của vị tân đế hơn ai hết, đám đó dám tặng nô lệ tình dục? Nghĩ gì .

Lúc Tề Thiệu Châu thể tưởng tượng vẻ mặt tuyệt vọng của nghị viên Ô Sâm khi giấc mộng tan vỡ.

tân đế là trong sạch, mắt cao hơn trời, thì cũng nên ít nhất hỏi thăm về sự khinh thường của đối với vị tiên hoàng c.h.ế.t vì hoang dâm đó chứ?

Nắp hộp vén lên, hương thơm của hoa hồng và dục vọng hòa quyện thành một mùi hương lạnh lẽo khó tả.

Khoảnh khắc trong hộp, Tề Thiệu Châu mở to mắt, một cảm giác lạnh sống lưng bao trùm.

Uất Nguy Minh cũng sững sờ trong chốc lát.

cũng chỉ trong chốc lát.

Ngay đó, trong đôi mắt xám khói của tân đế dần dần sáng rực, hiện lên sự điên cuồng ham . Thậm chí khóe miệng còn co giật ngừng, chỉ là dường như nhận đang .

Tân đế hít một thật sâu.

Đôi mắt xám như vực sâu thăm thẳm, cứ thế tham lam, tĩnh lặng, chằm chằm bên trong chiếc hộp.

Không bao lâu…

Dục vọng lộ liễu quá mức, khiến khuôn mặt vốn tuấn tú, sắc bén như băng tuyết trở nên chút đáng sợ và dữ tợn.

Thứ đựng trong hộp, quả thực là một thể màu mật ong trang trí tinh xảo.

Hoặc là tàn .

Đó chính là kẻ thù của tân đế Đế quốc, Hạm đội trưởng Liên bang Cố Viễn Trạch.

Từng là hùng của Liên bang, "Người bảo vệ pháo đài Thiên Khung", "Hạm đội trưởng Vân Chu" vạn kính ngưỡng. Giờ đây trở thành một món đồ chơi thô tục và dơ bẩn nhất, tàn tạ trong chiếc hộp quà dâng lên tân đế.

Kẻ tặng quà thậm chí cho mặc một bộ quần áo nào, nhưng quấn quanh bụng những sợi xích vàng cực mảnh, điều đủ để nhục…

Đôi mắt của Cố Viễn Trạch dường như cho mù.

Mắt mở to một cách trống rỗng, một tia sáng nào. Má cũng gầy nhiều, vết cụt của chân tay sinh học giả từng kết nối lộ , chìm trong lớp lớp hoa hồng trắng thơm nồng.

Ngoài lồng n.g.ự.c phập phồng, gần như giống một xác c.h.ế.t bảo quản cẩn thận.

Một giây, hai giây.

Tề Thiệu Châu thấy tân đế khẽ một tiếng, giọng khàn khàn, đầy phấn khích và bất .

"Thiệu Châu, xem." Uất Nguy Minh với giọng trầm khàn: “Bọn họ … Trang điểm cho Hạm đội trưởng thật tinh xảo."

Trong mắt một ánh sáng kỳ lạ, khóe môi nhếch lên một nụ điên cuồng thối nát.

Ngoài cửa sổ vọng tiếng chim Dạ Oanh hót, nhưng hề du dương, ngược còn thê lương đến lạ. Gió bắt đầu gào thét, khắp nơi lan tỏa mùi tanh của cơn mưa sắp đến.

Tề Thiệu Châu cụp mắt xuống, cố gắng giữ bình tĩnh.

Uất Nguy Minh điên cũng ngày một ngày hai.

Nghe tiên hoàng năm đó cũng như . Ngày hôm vẫn là một vị vua cần mẫn yêu dân, đó hề dấu hiệu báo mà phát điên.

 

Loading...