Trong lúc Hạ Tân đang vất vả phổ cập kiến thức cho Tương Ly, Phù Thời Diên và Ôn Tử Thư đang lái xe đường lớn.
Liếc cửa kính xe thể nâng lên, Ôn Tử Thư khỏi nghiến răng nghiến lợi: “Đây là xe mới của đấy, từ nước ngoài về, thành thế ...”
Ôn Tử Thư mà nước mắt.
Chiếc xe tốn của hơn mười triệu, bây giờ thành thế ...
“ !” Ôn Tử Thư nghĩ đến kẻ đầu sỏ, nhịn nghiến răng nghiến lợi: “Tam ca, em nhớ hình như cô bé đáng ghét đó cô là của Kiêu Dương Quán đúng ? Em bắt cô đền xe!”
Phù Thời Diên ở hàng ghế , tay cầm một bản hợp đồng, thèm ngước mắt, nhưng trong lòng ngừng nghĩ đến lời của Tương Ly.
Cô bé rốt cuộc ý gì?
Cô nghiêm túc, giống dối, lẽ nào...
Phù Thời Diên đang suy nghĩ, đột nhiên liếc thấy một vệt sáng đỏ lóe lên ở góc tầm , như một ngọn lửa.
Anh phắt đầu , thấy một chiếc xe đang chạy song song với họ, chiếc xe trông bình thường, gì khác lạ.
hiểu , Phù Thời Diên rõ ràng thấy một vệt sáng đỏ.
“Tam ca, em chuyện với đấy, ?” Ôn Tử Thư thấy thèm để ý , cảm thấy vô cùng ấm ức, định phàn nàn.
Phù Thời Diên đột nhiên nhỏ: “Dừng xe.”
Ôn Tử Thư sững sờ: “Gì, gì cơ?”
“Dừng, xe.” Phù Thời Diên lặp từng chữ một.
Ôn Tử Thư hiểu, nhưng theo phản xạ, đạp phanh.
“Không , Tam ca, đột nhiên dừng xe, chuyện gì ?”
Phù Thời Diên chằm chằm chiếc xe đang chạy qua họ: “Tử Thư, thấy chiếc xe phía gì đó ?”
Ôn Tử Thư , ngơ ngác : “Có gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-12-loi-lao-to-tong-ung-nghiem.html.]
Phù Thời Diên nheo mắt: “ thấy đuôi xe của nó một ngọn lửa.”
“Có ?” Ôn Tử Thư mở to mắt, kỹ đuôi xe đó: “Rõ ràng chẳng gì cả...”
Sắc mặt Phù Thời Diên chùng xuống, lẽ nào chỉ mới thấy?
Trong mắt , đuôi xe đó thực sự đang bốc một ngọn lửa.
“Tam ca, ...”
Ôn Tử Thư đầu Phù Thời Diên, chữ “ nhầm” còn xong, thì thấy tiếng “bùm---”
Một tiếng nổ lớn đột ngột vang lên.
Ôn Tử Thư chấn động đến ù tai, mãi một lúc mới phản ứng , cứng đờ đầu, thấy chiếc xe chạy qua họ, cách đó mười mét nổ tung...
Ôn Tử Thư mở to mắt: “Ô, ôi trời!!! Tam, Tam ca, chiếc xe đó nổ, nổ !!!”
Đôi mắt Phù Thời Diên u ám chằm chằm chiếc xe, trong đầu đột nhiên vang lên câu của Tương Ly, đừng gần bất kỳ nguồn lửa nào—
Lẽ nào là ý ?
“Nế, nếu chúng dừng xe , bây giờ chúng chắc chắn cũng nổ , đúng Tam ca!” Ôn Tử Thư sợ hãi hét lên.
Lời của sai.
Vừa chiếc xe đó luôn chạy song song với họ, cách giữa hai xe xa, nếu họ cứ tiếp tục chạy, lúc nổ tung, họ chắc chắn cũng sẽ ảnh hưởng.
Phù Thời Diên nhận , khi chiếc xe đó nổ tung, những chiếc xe bên cạnh và bộ đường đều ảnh hưởng, một vài chiếc xe hư hỏng.
Chiếc xe đầu tiên nổ tung, nhanh chóng bốc cháy.
Thấy , Phù Thời Diên : “Đi đường khác.”
Ôn Tử Thư gật đầu lia lịa, cũng con đường nữa!
Con đường bây giờ chắc chắn cũng thể !
Ôn Tử Thư lập tức đạp ga, rẽ sang một con đường khác.