Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 17+18

Cập nhật lúc: 2025-10-02 00:04:27
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Chương 17: Đại tiểu thư đặt tên là "Bình An"

Khi Tần Lão thái thái và chạy đến phòng của Cố thị, hai đứa bé đang gào inh ỏi. Tần Lưu Tây thì đang cầm kim châm châm cứu huyệt vị Cố thị, mặt nàng khó coi vô cùng.

"Lại xảy chuyện gì nữa ?" Tim Tần Lão thái thái đập loạn xạ, đặc biệt khi thấy sắc mặt trắng bệch của Cố thị, tay bà run lên.

Vương thị bảo v.ú nuôi họ Chu và Cúc Nhi mỗi bế một đứa trẻ sang một bên dỗ dành, tránh để tiếng hoảng loạn.

Cố thị từ từ tỉnh , thấy đều mặt, nàng ngây một lúc, theo tiếng của con mà tìm kiếm.

"Tam thẩm, đừng trách cháu thẳng khó . Cơ thể của thích hợp cho con b.ú . Cháu tin Kỳ Hoàng cũng nhắc nhở . Người cứ cố chấp thử, chỉ càng hỏng chính thôi." Tần Lưu Tây sầm mặt, thu kim châm, thẳng Cố thị, lạnh lùng : "Người vốn sinh non song thai, sinh nở dễ dàng. Khó khăn lắm mới tròn con vuông, chịu dưỡng sức cho , còn tự hành hạ . Người thấy mệnh quá dài ?"

Vương thị chút bất đắc dĩ, khẽ gọi: "Tây nha đầu..."

Tuy lời đều lý, nhưng thể uyển chuyển hơn một chút ?

Cố thị cố gắng gượng dậy thẳng, ánh mắt Tần Lưu Tây phần chột , nàng ủy khuất : "Ta chỉ thấy con quá lớn, nên mới nghĩ cho con b.ú vài ngụm, nào ngờ ..."

Nàng cúi đầu, nước mắt rơi xuống như chuỗi hạt đứt.

Nàng ngờ, một chút sữa nào cho con. Nhìn con dùng hết sức lực mà vẫn mút một ngụm, đến xé lòng, tim nàng tan nát. Vừa gấp hoảng, một cơn kích động khiến nàng nghẹt thở ngất .

"Cơ thể cho phép. Cháu kê t.h.u.ố.c d.ư.ợ.c liệu hồi sữa, nhưng thể cho con bú." Tần Lưu Tây bình tĩnh .

Sữa quý giá như m.á.u huyết của phụ nữ, nhưng cơ thể Cố thị thể chịu đựng việc cho con bú. Nếu , bồi bổ bao nhiêu cũng đủ để nàng tổn hao.

Con cái quan trọng, nhưng còn quan trọng hơn. Nếu còn, đứa trẻ thể sống ?

Cố thị sững sờ.

Tần Lão thái thái cũng hiểu rõ sự việc, thấy thế liền khuyên: "Cố thị, việc cấp bách của con là dưỡng cơ thể . Con cứ giao con cho v.ú nuôi chăm sóc. Một đủ, thì tìm thêm nữa. nếu con mệnh hệ gì, mấy đứa trẻ sẽ ? Lão Tam sẽ ?"

"Mẹ, con sợ!" Tần Minh Bảo quỳ bên mép giường, nắm lấy tay .

Thư Sách

Cố thị đau lòng khôn xiết, nước mắt rơi càng nhiều.

"Mau nín , đang kiêng cữ , bằng mắt sẽ ." Vương thị lau nước mắt cho nàng, : "Biết con đau lòng con cái, nhưng chính vì , con càng nên tự bảo trọng bản , đúng ?"

Cố thị gật đầu: "Là  con nông cạn ."

Nàng chỉ nghĩ đau lòng con, mà nghĩ đến điều kiện cơ thể cho phép.

Cố thị về phía Tần Lưu Tây, : "Ta cũng xin phép gọi con là Tây Nhi như Đại tẩu. Tây Nhi, hai đứa bé nhờ con giúp đỡ mới thuận lợi đời, mượn phúc khí của con, con xem thể đặt cho chúng một cái tên ?"

Tần Lưu Tây khẽ nhíu mày, về phía Tần Lão thái thái, : "Chuyện nên để lớn trong nhà ."

"Mẫu ..." Cố thị lập tức Tần Lão thái thái, trong mắt đầy vẻ khẩn cầu.

Tần Lão thái thái liền : "Tam thẩm con đúng. Con cứ đặt cho chúng một cái tên . Coi như nhũ danh (tên gọi ở nhà) . Sau thư báo cho Tổ phụ và Tam thúc, chờ các con đầy ba tuổi hãy đặt đại danh (tên chính thức) cũng ."

Lời đến nước , Tần Lưu Tây cũng kiêu nữa. Nàng rõ giờ sinh của hai đứa trẻ, cũng bắt mạch. vì chúng còn quá nhỏ, việc dễ phán đoán suy luận, nên nàng gì thêm.

"Bình An." Tần Lưu Tây hai chiếc tã lót trong tay v.ú nuôi và Cúc Nhi, : "Cứ lấy tên Bình An mà gọi. Không sang trọng, thấp kém, dễ nuôi sống.

 

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1718.html.]

 

 

 

 

Chương 18: Tiểu thư, nên kiếm tiền!

Rời khỏi chỗ Cố thị, Tần Lưu Tây cùng Kỳ Hoàng về phòng. Vừa bước qua ngưỡng cửa, nàng thở dài thườn thượt. Mới mấy ngày mà bao nhiêu chuyện rắc rối xảy .

"Ta thấy trong nhà cũng thêm mấy hầu. Lý thúc đưa môi giới đến ?" Tần Lưu Tây tự rót một chén uống cho đỡ khát, hỏi Kỳ Hoàng.

Kỳ Hoàng đáp: "Đã là lời phân phó, thể ? Người môi giới đến, nhưng Đại thái thái chủ, chỉ ký hợp đồng với một v.ú nuôi và hai bà già việc vặt (thô sử bà tử)."

Tần Lưu Tây ngẩn : "Hai thôi ư?"

Kỳ Hoàng gật đầu: "Dì Lý vẫn quản phòng bếp. Hai mới đến chắc chắn chỉ tạp vụ và giặt giũ. Còn Tiểu Tuyết, Thái thái điều nàng nội viện nha đầu, nhưng chuyên môn hầu hạ một chủ nhân nào cả."

Thấy Tần Lưu Tây nhíu mày, cô bé liền nhắc nhở: "Tiểu thư, Tần gia nay khác xưa, còn là quan gia ngày . Lúc xét nhà mang tài vật gì . Mọi nơi đều dùng tiền. Đại thái thái dám còn xa hoa nô bộc vây quanh như dĩ vãng? Ngay cả bữa cơm hôm nay cũng thấy đấy. Không tiền, chỉ thể thắt lưng buộc bụng. Bằng , Nhị thái thái họ dám ầm ĩ lên như thế?"

Tần Lưu Tây liếc mắt sang: "Ta cảm giác ngươi đang nhắc khéo điều gì."

Kỳ Hoàng mặt đổi sắc, : "Trên sổ sách còn bao nhiêu tiền, e là Lý thúc cũng sắp đến tìm để chuyện ."

Ý là: Người nên kiếm tiền đó!

Da đầu Tần Lưu Tây căng . Không còn tiền, chẳng lẽ thể tiếp tục sống lười biếng nữa ?

"Không thể nào! Tiền tích góp , ngươi đều ghi chép chứ?" Nàng đây cũng tích cóp kha khá, thể nào hết nhanh như .

Kỳ Hoàng từ nhảy một cuốn sổ sách cùng một chiếc bàn tính nhỏ, bắt đầu tính toán: "Xin nô tỳ nhắc , lười nhác, chịu nhận việc, còn giấu giếm tiền (cất giữ) nữa, chuyện . Quan trọng là thường xuyên mua d.ư.ợ.c liệu từ Trường Sinh Điện. Em nhớ tháng mua một củ nhân sâm trăm năm để t.h.u.ố.c cho Lão gia Chung ở phố Tây. Người thu của ông chỉ năm lạng bạc, nhưng củ nhân sâm đó tốn hai ngàn lạng!"

Khóe môi Tần Lưu Tây cứng , chút chột : "Ta chuyện tặng như ?"

Kỳ Hoàng "ha hả" . Nụ đó chẳng khác nào : Người chẳng những , mà còn thường xuyên nữa đấy!

Vị tiểu thư nhà nàng, ngoài miệng chán đời, lạnh nhạt, nhưng   là    mềm lòng vô cùng. Nàng chữa bệnh cứu thì xem xét tâm tình, vận mệnh và nhân quả. Nếu đối phương là kẻ tội ác tày trời, dâng vạn lạng vàng nàng cũng cứu, còn tặng kèm câu 'sớm c.h.ế.t sớm siêu sinh'. nếu là nghèo khó mà lương thiện, nàng chỉ cứu, mà còn cho , tặng .

Cho nên, dù đây tích góp tiền bạc, cũng chịu nổi cách nàng tiêu xài lãng phí. Thật sự là nàng thoáng tay quá.

Cứ cái đà cho như thế, thêm tính nàng lười biếng, chỉ chi mà thu, dù ngàn vạn gia tài cũng sớm muộn sẽ hết.

Tần Lưu Tây sờ sờ mũi, hỏi: "Vậy sổ sách còn bao nhiêu tiền?"

Kỳ Hoàng mở sổ xem, : "Vẫn còn một ngàn lạng. , Trần Bì Trường Sinh Điện về một lô d.ư.ợ.c liệu mới. Nghe cả Phong Linh Hoa mà tìm từ lâu."

Mắt Tần Lưu Tây sáng rực lên.

Kỳ Hoàng thấy đôi mắt nàng lấp lánh, chút thương tiếc tạt một gáo nước lạnh: "Tiểu thư, chúng tiền !"

Tần Lưu Tây xua tay: "Biết , . Ngày mai, khi song sinh nhà Tam thẩm tắm lễ ba ngày xong, chúng sẽ lên Đạo quán một chuyến. Còn nữa, bảo Trần Bì Trường Sinh Điện một chuyến, dặn Tiền chưởng quỹ giữ Phong Linh Hoa cho chúng ."

Kỳ Hoàng gật đầu, định thì bên ngoài vang lên tiếng quen thuộc của Vương thị.

"Tây Nhi ở trong đó ?"

 

 

 

Loading...