Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hai Anh Chồng Từ Địa Phủ - Chương 24

Cập nhật lúc: 2025-05-03 03:33:36
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5pvOxEAKvv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Quý khách, người muốn đi đâu ạ?"

Cậu nhân viên thở hồng hộc đuổi theo Dương Lệ, thầm nghĩ chị gái này quá tùy hứng đi, chạy nhảy khắp nơi trong quán, thậm chí còn vào phòng của người khác, việc này khiến hắn đổ mồ hôi lo sợ cô gây chuyện.

Nhưng Dương Lệ lúc này đã uống say, thần trí mơ hồ không hề quan tâm gì cả, cô đi dọc hành lang tới trước một phòng rồi mở cửa đi vào.

"Khoan đã, đó là phòng của..."

Cậu nhân viên chưa kịp nói xong thì Dương Lệ đã đi vào, cái này khiến hắn cạn lời buộc phải chạy vào theo.

Bên trong phòng một nhóm thanh niên đang vui vẻ ca hát, có khoảng mười người, cộng thêm ba cô gái nhân viên quán nữa lên khá đông. Dương Lệ đi vào liền ngồi xuống cạnh một người, tự nhiên cầm chén rượu tay đối phương uống cạn.

"Hả!?"

Người thanh niên kia ngạc nhiên nhìn sang, nhưng hắn thấy Dương Lệ ửng đỏ hai má, vẻ mặt xinh đẹp và thân hình quyến rũ thì lại tưởng là nhân viên quá, vậy lên lập tức giang tay ôm cô mà cười cười.

"Cô em tên gì nhỉ, có muốn hát cùng anh một bài không?"

"Dương Lệ, anh chọn bài đi em hát cùng anh"

"Được được, mấy thằng kia đưa mic cho tao!"

Một người đưa hai cái mic sang, người thanh niên mia cũng chọn một bài để cả hai song ca. Cậu nhân viên nhìn cảnh này cũng không biết làm sao, chả lẽ vào đó lôi Dương Lệ đi.

Không thể, bên trong toàn là mấy cậu ấm nhà giàu, làm tức giận thì cái mạng nhỏ của hắn không giữ nổi á.

Nhưng không vào nhỡ Dương Lệ gây chuyện trong đó thì sao? Cậu ta được Mã Phong dặn dò cẩn thận phải để ý Dương Lệ, vì đây là khách quý, một khi làm cô không vui thì cả quán sẽ bị chôn sống luôn mất.

Đi theo cô một lúc thì hắn cũng nhận ra việc này, vì cả quán có ba mươi phòng hát và một vũ trường chính thì gần một nửa số này đều có đàn em của Dương Lệ, đi qua ai lấy cũng cung kính cúi đầu chào.

Đậu xanh tàu lá chuối nó! Phải biết New Century này sức chứa hơn hai ngàn khách, một nửa là một ngàn người, một cô gái làm chị đại của từng đó đàn em thì chôn sống người trong đấy còn không đủ sao.

Vậy lên sau một hồi do dự thì hắn vẫn vào, nhưng mà đợi Dương Lệ hát xong mới dám.

Đột nhiên có một nhân viên quán đi vào khiến đám thanh niên ngạc nhiên nhìn sang, hắn nuốt nước bọt cười ngượng nói: "Làm phiền các anh rồi, nhưng mà đây là một vị khách ở quán uống say đi nhầm phòng, em đến đưa về ạ"

Nói xong hắn vội kéo tay Dương Lệ đi, nhưng chưa kịp đi thì đã bị giữ lại.

"Nói nghe dễ dàng nhỉ, cô gái này đã uống không ít của bọn tôi, tiền này tính sao đây?" Một người nói.

Hai, ba người nữa đứng dậy kéo Dương Lệ ngồi lại ghế, bọn họ biết đây không phải nhân viên quán thì dự định giở trò với cô, dù sao việc quan hệ trong này cũng thường xảy ra lên quán cũng chả để tâm nhiều.

Miễn là không ảnh hưởng đến quán thì các ngươi muốn quan hệ gì thì quan hệ. Chơi chán rồi nhớ trả tiền đầy đủ là được.

"Cái...cái này..." Cậu nhiên viên không biết nói sao, cuối cùng đành chạy ra ngoài đi tìm quản lý.

Dương Lệ nhìn vậy thì nhíu mày, không phải muốn đưa cô đi à sao lại chạy mất rồi. Nhưng cô lười quan tâm việc này, tiếp tục lấy chai rượu trên bàn uống.

Cũng không hiểu tửu lượng của cô hôm nay sao lại tốt vậy, Dương Lệ cảm giác mình uống ngàn chén cũng không say. Nhưng đó là ý nghĩ trong đầu chứ cơ thể cô đã mệt đến gục đầu xuống bàn rồi.

"Haha"

"Hàng ngon dâng tận miệng á"

"Nhìn nhan sắc này đi, không kém hoa hậu Lưu Giang nha"

"Lưu Giang không bằng được, tao cảm thấy cô em này có một thứ gì đó cao hơn mấy con hoa hậu"

"Được rồi quản gì nhiều, mấy cô em này có muốn chơi cùng bọn anh luôn không, tiền bạc cứ thoải mái"

Hai cô nhân viên kia nhìn nhau rồi khẽ gật, thực ra việc này bị cấm nhưng có Dương Lệ ở đây lên hai người chỉ cần đổ tội sang là được. Nghĩ vậy lên hai người chậm rãi cởi đồ ra để cho đám thanh niên sáng mắt cười dâm tà.

Dương Lệ đầu óc mơ màng được một người đút thuốc cho uống, sau đó bọn họ khoá cửa phòng lại, chậm rãi hành sự.

...

"Quản lý, quản lý, không ổn rồi!"

Bên này cậu nhân viên chạy một vòng quán mới tìm được Mã Phong, thấy hắn đang nói chuyện với khách thì cũng không quan tâm mà lao tới hò hét gọi tên.

"Con mẹ ngươi, không thấy ta đang nói chuyện với khách sao, trời chưa sập ngươi muốn gọi hồn ta chắc!"

Mã Phong tức giận gõ đầu cậu nhân, rồi quay ra cười cười nói: "Thật ngại quá, đây là thằng cháu tôi tên là Mã Kiên, để ngài chê cười rồi"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.net.vn/hai-anh-chong-tu-dia-phu/chuong-24.html.]

"Không sao không sao, nhìn cậu ta có vẻ gấp xem ra có chuyện quan trọng, cứ để cậu ta nói đi" Người trung niên đối diện trầm giọng nói.

Mã Kiên nhận ra đây là ông chủ của showroom Đại Nguyên, một trong những cửa hàng phân phối xe sang, siêu xe nổi tiếng nhất Tân Hải.

"Có chuyện gì mau nói, nếu không quan trọng đừng trách ta đánh m.ô.n.g ngươi nở hoa!" Mã Phong trừng mắt nói.

Mã Kiên muốn khóc, ông chú này hở tí là muốn đánh m.ô.n.g hắn, cũng may không mơ tưởng đến chỗ đó của hắn chứ không có đánh c.h.ế.t hắn cũng không muốn làm với người chú bạo lực này.

"Chú à cháu lớn rồi, đừng có hở tí là đánh m.ô.n.g đi" Mã Kiên khẩn thiết nói.

Mã Phong hừ lạnh nhưng lại gật đầu nói: "Được rồi mau mau nói đi, ta còn phải bàn làm ăn với ông chủ Nguyên đây"

"Mà khoan, Dương cô nương đâu, không phải ngươi đi cùng cô ấy à?" Mã Phong nhìn quanh tìm Dương Lệ, ông chủ Nguyên bên cạnh cũng hỏi thân phận thì được biết chính là nữ chủ nhân của Huyết Phủ hội tại Thương Minh thành.

"Dương cô nương? Đúng rồi Dương cô nương, cô ấy gặp chuyện rồi, cháu đang định bảo chú về việc này"

Mã Kiên lúc này mới nhớ ra chuyện này, nãy bị đá quá thảm khiến hắn quên mất. Nhưng hắn ngay lập tức nhận một đá nữa, cái này còn nặng gấp mấy lần cái trước.

"Bảo cái quần đùi nhà ngươi, nói nhanh cô ấy làm sao!?"

Mã Phong xém chút phát điên mà gào ầm lên, hắn hai mắt đỏ ngầu như dã thú, thở gấp, cả người đầy sát khí như ác quỷ muốn ăn thịt người không bằng.

Con mẹ nó Dương Lệ mà làm sao thì Huyết Phủ hội sẽ băm nát cả nhà họ Mã ra mất, lúc này hắn chỉ mong đừng có thành viên nào nghe được việc này, nếu không cả quán này dưới cơn điên của Huyết Phủ hội sẽ bị chôn sống toàn bộ á.

Đùa sao, Sở gia hùng mạnh như vậy còn bị diệt dễ dàng, một Mã gia nhỏ bé còn không đủ để họ giết.

"Cô...cô ấy đi vào nhầm phòng, uống rượu của một đám thanh niên, lúc cháu muốn đưa người đi thì bị họ cản lại, không còn cách nào cháu đành chạy tìm chú"

Mã Kiên che n.g.ự.c nhăn mặt nói, cái đá này thực sự quá đau khiến hắn đoán chắc phải nứt xương là nhẹ.

"Dẫn đường, nhanh!"

"Quán lý Mã, Dương Lệ đâu?"

Mã Phong cứng đơ người khi nghe giọng nói này, phía sau Hắc và một cô gái đi tới hỏi lại lần nữa. Nhưng chỉ mất hai giây để hắn biết cô bạn mình xảy ra chuyện, sau khi biết là một đám thanh niên muốn giữ cô lại thì Hắc tức giận vô cùng.

"Đưa ta đến đó" Hắc trầm giọng nói.

Mã Phong ứa mồ hôi lạnh, hắn là người tìm hiểu rất rõ về Huyết Phủ hội lên biết thanh niên trước mặt chính là một trong hai lãnh đạo cao cấp của hội, địa vị chỉ thấp hơn Dương Lệ một bậc.

Còn cô gái bên cạnh, lần này Dương Lệ đến không hề mang theo thành viên nữ nào, cô gái này là nhân viên của quán lên Mã Phong cũng yên tâm hơn. Nhìn dáng vẻ này chắc là đã bị Hắc chơi đùa rồi, coi như có quan hệ, lát mà làm sao cô gái này còn có thể nói vài câu được.

Đám người đi theo Mã Kiên chỉ dẫn đến căn phòng đó, Hắc không nói một câu liền đạp tung cửa, đi vào thì thấy một đám thanh niên đang vây quanh ba cô gái, trong đó có ai cô gái khoả thân.

"Aaaaaa!"

"Mày là ai!?"

Có người đột nhiên xông vào khiến hai cô gái hét toáng lên, một người đứng lên quát lớn. Nhưng ngay lập tức hắn bị Hắc đá bay, thân hình như quả bóng đập mạnh vào tường khiến căn phòng cũng rung nhẹ.

Mấy người chứng kiến hít khí lạnh kinh hãi, đây là lực lượng mạnh đến mức nào, phải biết căn phòng này cực kì dày có thể cách âm rất tốt. Nhìn kẻ bị đá đã không động đậy, Mã Phong vội lên kiểm tra thì may mắn còn sống.

"Hắc..là cậu sao?" Dương Lệ lúc này mơ màng hỏi.

Quần áo của cô vẫn còn nguyên chỉ là hơi xộc xệch, đám người này vốn định chơi chán hai cô nhân viên xong sẽ chậm rãi đùa giỡn với Dương Lệ. Vậy lên bọn chúng chỉ sờ soạng người chứ chưa làm gì tiếp theo.

Nhưng như vậy đã đủ làm Hắc phát điên rồi, Dương Lệ là người quan trọng nhất của hắn, trong lòng mỗi thành viên Huyết Phủ hội thì cô là nữ thần không thể bị xúc phạm.

Kẻ xúc phạm cô đều phải chết!

Giữa quỷ hồn cao cấp với các quỷ hồn thấp hơn có mối liên kết vô hình, một khi lộ cảm xúc tức giận hay sát khí sẽ khiến những quỷ hồn khác cảm nhận được. Đây là bản tính g.i.ế.c chóc của bọn họ, một khi phát điên sẽ hoàn toàn mất kiểm soát.

"Đại tỷ!"

A Tà từ bên ngoài xông vào, thấy Dương Lệ liền tới muốn đưa cô đi, nhưng cô lại lắc đầu nhìn Hắc khẽ nói: "Hắc, bế tớ, tớ không đi được"

A Tà cũng hiểu mà lui ra, Hắc thì tới bế Dương Lệ lên, cô nằm trong vòng tay hắn, áp vào lồng n.g.ự.c hắn mà ngủ ngon lành.

"Đừng giận, cũng đừng thông báo cho mọi người, cứ coi như tớ uống say làm loạn đi nha. Mã Phong, gây rắc rối cho ông rồi" Dương Lệ hơi mở mắt khẽ nói

"Haha không dám không dám, Dương cô nương mau về nghỉ ngơi đi" Mã Phong cười cười bảo Mã Kiên đi lấy xe đưa Dương Lệ về.

"A Tà, ở đây giao cho em, nhớ đừng làm hại ai cả" Dương Lệ nói xong thì nhắm mắt lại ngủ, Hắc cười một cách bất lực, bế cô rời đi.

Loading...