[HP] Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Chương 270: Gryffindor vs. Slytherin (2)

Cập nhật lúc: 2025-11-23 08:26:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Selly thấy đó, Montgomery lựa chọn thích hợp -”

Matt xong thì một nữa Von xông tới, phá khiên Protego nện một đ.ấ.m lên mặt Matt vì họ đang quá gần . “Selly chọn ai quyền mày lên tiếng Burrows! Fuck!”

Bên Nol với Steffensen nãy giờ trừng mắt hằn học cũng bắt đầu lao đ.ấ.m đá túi bụi. Lần chẳng ai dùng phép thuật nữa mà như mấy gã trai Muggle dùng nắm đ.ấ.m để giải quyết. trai tráng bình thường , một bên là thần sáng quốc tế, một bên là mafia phù thủy mang thù từ tận thời học, giờ chỉ một câu hợp là động thủ ngay.

Hai cô gái còn trong phòng choáng váng, thấy Ive cuống cuồng lôi chiếc vòng cổ trong áo chuẩn niệm phép gì đó, “Đừng Ive,” cô xua tay, “Để tớ.”

Nói Giselle giơ hai tay mặt, các hình xăm Runes tay bắt đầu sáng lên, kết hợp cùng những tia sáng từ Runes lưng kéo dài đến cánh tay, đôi mắt xanh lá và tím của cô gái rực rỡ, nguyên tố phép thuật tụ tí tách nơi bàn tay .

Cô chuyển động tay cùng miệng lẩm bẩm: “Cryo Marionette!”

Bốn hai tụ đang vật đều đông cứng ngắc.

“Selly! Selly!” Ive vội chạy tới đỡ lấy Giselle loạng choạng vững, “Cậu chứ?”

“Không , choáng thôi.” Không đũa phép bùa phép của cô yếu nhiều.

“Matt Nol hai về , cần gì thì gửi cú cho tớ nhé,” Giselle giơ tay vẫy nhẹ, hai cái tóc đen và tóc nâu đang bất động đột ngột dậy, như bùa phép đẩy lùi nhanh khỏi phòng, lùi hành lang quẹo sảnh dinh thự. “Cậu cũng theo hai Ive, tý nữa chạy đây nữa đấy.”

“À ừ,” Ive thôi, gom đồ đạc tạm biệt. “Hẹn gặp Selly, gì gửi cú cho bọn tớ nhé.”

“Ừ,” cô mỉm cô bạn theo hai cái đẩy lùi của hai thằng bạn. 

Đợi đoàn IAL biến mất cô phù thủy mới phẩy nhẹ tay triệt tiêu bùa phép bất động , tựa cạnh bàn vì chóng mặt. “Von, nóng nảy quá.”

Von Montgomery phủi dậy, đầu hiệu cho Steffensen ngoài đóng cửa phòng việc . Sau đó mới tiến gần cô, giọng trầm thấp nặng nề: 

“Selly sẽ để ai cướp em khỏi nữa. Một là quá đủ .”

Giselle day day trán, cả run rẩy, Von ngay lập tức đỡ lấy cô. “Em ? Bị thương ở ? Mis-”

“Đừng Von!” Cô cắt ngang, tựa hẳn cả lòng . “Nghỉ một chút là .”

“Được ,” lập tức độn thổ đưa cô lên phòng ngủ master của , nhấc bổng cô đặt lên giường. Động tác nhanh đến độ khi cô chớp mắt vài cái là nhận chiếc giường khuya qua.

Von cũng cả lên chiếc giường king-size, kéo gối tựa cho cô thoải mái bắt đầu... bắt đầu... cởi váy của cô...

Giselle trợn mắt, bắt lấy tay đang loay hoay với chiếc váy liền của . “Này ?”

Phản ứng của cô như đối với từng thương của mà đề phòng cảnh giác như với một gã đàn ông xa lạ. Trong lòng Von lạnh lẽo, đôi mắt còn hung bạo như khi đối đầu với thần sáng Gryffindor mà tối tăm nặng nề, gằn từng chữ: “Thay quần áo thoải mái hơn.”

“Thì để tự em ,” Giselle vẫn nắm chặt lấy bàn tay đang định tiến thêm một bước . “Em cần nghỉ ngơi , phiền ngoài cho.”

“Thôi ,” đàn ông cô nữa, lùi xuống khỏi giường đóng cửa .

là chiếc váy cô đang mặc thích hợp cho việc nghỉ ngơi, khuya qua mặc luôn vì lười và cũng nhờ thế mà sáng nay thấy dinh thự động cô chạy vụt xuống luôn . giờ vẫn còn mệt quá, Giselle rời giường nữa, từ từ chìm giấc ngủ.

-----

Nói ngủ là ngủ một mạch liền tù tì đến khi bụng réo cô gái mới tỉnh. Cô cuộn lấy chăn mềm lăn qua lăn định ngủ tiếp nhưng đói quá, tiêu tốn năng lượng pháp thuật cũng cần bổ sung bằng thức ăn mà từ bữa tiệc khuya qua đến giờ cô còn bỏ gì bụng.

Vừa nghĩ tới đồ ăn là mùi đồ ăn xộc mũi, Giselle đến giờ mới chịu mở mắt, thấy mũi đặt sát dĩa bánh ngay tủ đầu giường, mùi bánh táo thơm ngon càng bụng cô réo hơn. 

Cô gái chẳng chú ý hình tượng gì vồ lấy một miếng bánh bỏ ngay miệng, ngon thật, c.ắ.n liền ba phát là hết, lấy thêm miếng khác. Thế là cô cứ giường mà ăn hết một dĩa bánh táo to gia tinh cắt nhỏ thành sáu miếng, xong thì uống sữa bò. 

Đương lúc định chui chăn ngủ tiếp mặc kệ sự khó chịu mà chiếc váy mang thì bụp một tiếng Missy xuất hiện.

Nhìn thấy Missy Giselle mới chợt nhớ . “Ấy c.h.ế.t, cháu quên với Von! Cậu trách phạt Missy ?” Quan sát con tinh cũng thấy thêm vết thương nào ngoài chỗ u đầu khuya qua.

“Cậu chủ trách mắng gì Missy cả, thưa cô.”

“Thật ?” Giselle tin lắm, Crucio cũng để vết thương nào.

“Là sự thật thưa cô, chúng gia tinh dám dối gạt cô .”

“Thôi thôi Missy, cháu chỉ hỏi thôi.”

“Nếu cô tỉnh, chủ hỏi cô ăn tối cùng chủ ?”

“Cái gì! Tối cơ á? Mấy giờ ?”

Căn master suite lúc nào cũng kéo kín rèm ngày đêm, hai cô tỉnh dậy đều thấy thời giờ như .

“Đã 6 giờ tối thưa cô.”

“Ôi...” Giselle chán nản ngả lăn xuống nệm giường. 

“Về bữa tối, thưa cô...” Con tinh nhịn nhắc , giọng hàm chứa hi vọng, “Cô thể dùng bữa tối với chủ ?”

“À , là chủ nhà mà.”

“Missy sẽ báo với chủ ngay! Cảm ơn cô!” Lại bụp biến mất.

Tại nệm giường của tên Slytherin êm ái dễ ngủ thế cơ chứ, cô gái Gryffindor ngủ say đến giờ. Thế là cả ngày chẳng gì, dù thực tế cô cũng quá gắt gao lên kế hoạch mỗi ngày, nhưng cũng thể bỏ bê hoang phế thế .

Tất cả là tại cái giường của tên Von Montgomery đáng ghét!

Giselle cuối cùng cũng đủ động lực để cởi chiếc váy mặc từ khuya qua, gia tinh nhà Montgomery chu đáo đến nỗi chuẩn sẵn bồn tắm cho cô, còn rải đủ thứ hoa và xà phòng thơm phức, nhưng vẻ quá nhiều mùi thơm nồng , Giselle ngâm nghĩ.

Nước ấm đủ, lẽ pha thêm cả vài hương liệu độc d.ư.ợ.c để giải tỏa căng thẳng nữa, thoải mái đến độ cô suýt chút nữa ngủ quên luôn trong bồn.

Merlin ơi thứ gì ở nhà của tên rắn Slytherin cũng thoải mái đến . Gã quý tộc thuần huyết thật cách hưởng thụ mà!

Lúc lấy khăn bông lau suýt ngủ một nữa vì khăn tắm thôi mà mềm mại đến , từng thớ bông xoa nhẹ lên những vết thương lành, phớt lên làn da trải qua quá nhiều thương tổn. Runes của thì thầm:

“Là xứng đáng...”

Tiếng thì thầm kéo cô gương, tự soi lấy chính , thấy một Giselle Morgenstern trong gương với đôi mắt hai màu ma mị lóe lên những năng lượng pháp thuật huyễn hoặc, đối mặt với chính cô mà thì thầm...

“Nhận lấy những gì thuộc về ...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/hp-sao-no-lam-muggle-giua-the-gioi-phep-thuat/chuong-270-gryffindor-vs-slytherin-2.html.]

“Của ...”

Giselle lắc mạnh đầu thở dốc, khăn tắm rơi xuống sàn, chính trần trụi với chính ...

Mất một lúc lâu cơ thể bình , cô gái mới bước tới kệ quần áo mà gia tinh để sẵn. Đồ lót lụa màu nude mịn màng, chân váy lụa màu kem và áo satin màu nâu đỏ, cả bộ quần áo ôm sát tôn lên những đường cong mềm mại của cô gái trẻ. 

Missy ơi là Missy.

Missy chọn chính gã rắn xảo quyệt chọn nhỉ.

Giselle chải tóc bằng một chiếc lược gỗ ma thuật, nó thể tự động chải, gỡ rối để dùng rảnh tay. Hừm, tiện nhỉ, phép thuật cũng kém công nghệ Muggle. Rồi cô thoa chút son chọn từ những cái kệ để sẵn cả một lô son và đồ trang điểm mỹ phẩm, mớ kệ đồ chiếm hết chỗ bồn rửa mặt và tủ kính vốn trống của Von Montgomery khuya qua. Giờ đây cái nhà vệ sinh chỉ nghĩ chủ nhân của nó chắc hẳn là một quý cô sành điệu với đủ thứ đồ trang điểm chăm sóc da tóc từ các hãng mỹ phẩm của Muggle đến của phù thủy.

Khi Giselle bước khỏi nhà vệ sinh thì Missy chờ sẵn. “Quần áo hợp với cô , thưa cô?”

“Bộ váy là ai chọn Missy?”

“Là chủ, thưa cô.”

C.h.ế.t tiệt chọn cả đồ lót cho .

Con tinh hiểu gì, vẫn như thường, “Bên cạnh là phòng quần áo của cô nhưng thông với phòng master , chủ đang định sửa .”

“Anh còn định sửa gì nữa ?”

“Sửa một phòng việc riêng cho cô, một thư viện phụ cho cô, phòng thí nghiệm, một phòng khác còn đợi để hỏi ý kiến cô.”

Anh sửa hết theo ý luôn hỏi ý kiến chi!

“Missy cháu nhờ bà một việc nhé,” cô cắt ngang con tinh.

“Missy là gia tinh của cô thưa cô, Missy sẵn sàng phục vụ cô,” con tinh nức nở cúi đầu run rẩy như thể cô gái gì đó khá xúc phạm.

“Không , cháu ý x.úc p.hạ.m bà.”

“Missy đáng c.h.ế.t!” Ấy mà con tinh chạy đ.â.m đầu chân giường, u thêm một cục nữa và m.á.u bắt đầu nhễu xuống.

“Missy dừng !”

“Missy đáng c.h.ế.t! Lại cô chủ tưởng là cô x.úc p.hạ.m !” Con tinh dừng hành động đập đầu nhưng vẫn liên tù tì. “Missy là gia tinh ! Missy cô chủ xin !”

Giselle choáng váng.

Bụp!

“Chuyện gì ? Anh tiếng loảng xoảng,” Von Montgomery độn thổ xuất hiện bên cạnh, lo lắng cầm lấy tay cô.

“Chẳng chuyện gì cả,” Giselle bực bội giật tay , tại ở một thì yên chuyện mà gặp tên tóc bạch kim thì đủ thứ chuyện rắc rối. Đến cả gia tinh cũng là vấn đề nữa.

“Missy thuật đầu đuôi!” Von quát con tinh be bét m.á.u và vẫn đang láp dáp.

“Missy xin chủ, xin cô chủ... Missy !” Cái hình ốm o đó chuẩn đập đầu chân giường tiếp, Giselle mệt mỏi giơ tay , quấn một cái bong bóng khí quanh con tinh.

“Không gì cả, em định nhờ Missy một việc-”

Von lạnh lùng cắt ngang: “Gia tinh để nhờ mà để lệnh. Em nhờ và nó sẽ lo sợ hoang mang rối loạn.”

“Em quyền lệnh-”

“Em quyền!” Von quát lên. “Selly! Anh em là chủ nhân của chúng! Em lệnh chứ nhờ vả!”

Nếu là khác quát mặt cô như thế, Runes chắc chắn sẽ đáp trả. Còn khi Von Montgomery quát cô, cô chỉ cảm thấy mệt mỏi. Một nỗi bất lực trào dâng nghẹn ứ trong cổ họng, chúng chỉ mới gặp gần 24 tiếng thôi mà cãi đến mấy bận vì những vấn đề cỏn con.

“Anh xin , xin Selly,” Von vồ tới định ôm lấy cô nhưng cô nhắm mắt né . “Anh nên quát em, xin Selly.”

“Em ăn tối với ,” Giselle thở , vẫn cho bàn tay Von chạm . “Em ở một .”

Von mím môi cô, bàn tay giơ bóp chặt thành nắm đ.ấ.m nhưng cũng kìm nén đáp. “Được , sẽ gọi Lolly dọn bữa tối phòng cho em. Anh vô cùng xin quát em.”

Thấy cô gì với nữa, Von lưu luyến cô gái trong bộ váy mà chọn ban chiều, sát gần đến thế, ngủ cả ở trong phòng nhưng như xa cách thể với tới. Rồi khỏi phòng, bảo con tinh Missy theo, sợ rằng nếu tiếp tục cô chỉ thêm một giây nữa thôi sẽ kiềm chế nổi nữa.

Khi cánh cửa đóng , cô phù thủy cũng phịch xuống ghế, mệt mỏi bất lực trào dâng trong lòng và trái tim như bóp nghẹn. 7 năm 5 tháng 16 ngày, 2721 ngày đằng đẵng rốt cuộc cô đây gì cơ chứ. Thấy Von Montgomery vẫn sống , chẳng cô từng tự nhủ với thế , hai đứa sống sót là , mỗi mỗi ngả. Một cô tự lo lấy chẳng hơn khi Von dính líu . Hợp chi chỉ mang thêm mệt mỏi. 

Von Montgomery chịu buông tay cô ? Khi cô xuất hiện trong tầm mắt đây, khi rốt cuộc trở . Anh chịu để yên cho cô rời . Sáng nay đ.á.n.h đ.ấ.m túi bụi như chiến đấu mất mạng với bạn cô chỉ vì họ bảo là lựa chọn thích hợp với cô.

Giờ ở đây, Von Montgomery chịu cho cô rời ? Hay sẽ mãi dây dưa như cái cách dây dưa với cô suốt thời học. 

Giselle lặng mãi nơi đó, để ý gì khi một con gia tinh cô gặp nào dọn lên bữa tối. Đến khi nó thứ hai hiện lên nhắc cô cần ăn cho đúng giờ, cơn bần thần của cô gái mới chấm dứt.

“Lolly từ nay sẽ là gia tinh riêng của cô, thưa cô.”

Con tinh cái trông trẻ hơn Missy thật, “Missy Lolly?”

“Cậu chủ phạt gì Missy cả, còn dặn gia tinh khác chữa thương cho Missy . Rồi chủ bảo Lolly thích hợp hơn nên để Lolly đến phục vụ cô.”

Giselle ăn với con tinh dù chẳng đang ăn cái gì. “ chỉ một yêu cầu thôi, đừng tự ý trừng phạt , đừng đ.â.m đầu tường chân giường gì cả.”

“Vâng thưa cô.”

“Nếu nhờ phiền gì đó... thì đừng phản ứng quá khích nhé.”

Đôi tai Lolly giật giật, đôi mắt run run Giselle. “Cậu chủ dạy chúng gia tinh , cô lịch sự thái quá với gia tinh và chịu cảnh gia tinh tự hành hạ.”

Lại còn lịch sự thái quá...

“Được , khi nào Lolly rảnh giúp dọn dẹp đống trang sức mỹ phẩm trong nhà vệ sinh nha, xài nhiều thế , cũng chẳng công dụng của chúng là gì.”

Tưởng là yêu cầu đơn giản nhưng Lolly vân vê góc áo, ấp úng : “Sắp xếp thì thưa cô, còn bỏ bớt thì . Cậu chủ dặn ... ...”

“Phải cái gì?”

“Muggle với phù thủy các loại mỹ phẩm nào đều mua về hết cho cô.”

Merlin ơi! Giselle chán nản, quá mệt mỏi để tranh cãi nên cô ăn một ít đồ ăn vị gì quần áo ngủ. Ngủ luôn là cách để hồi phục và tránh né vấn đề, và cô phù thủy thì thiếu ngủ vô cùng. 

Loading...