Khemjira Phải Sống Sót - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-10-07 08:21:53
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi kỳ học mới bắt đầu, Khem chuyển đồ đến một căn hộ nhỏ với mức thuê cực kỳ rẻ, chỉ điều khá xa trường đại học. chuyện đó chẳng thành vấn đề, vì Khem vốn thích bộ hơn là lái xe bắt phương tiện công cộng, trừ khi quãng đường quá xa. Để đến lớp, chỉ cần dậy sớm hơn một chút là đủ.
Bạn thể thắc mắc, Khem một lên Bangkok học, bạn bè nào cùng ?
Câu trả lời là Khem vốn từng bạn bè, bởi lời nguyền trong gia tộc quá nổi tiếng ở ngôi làng quê nghèo. Không ai dám thiết với Khem, sợ rằng nếu ở gần sẽ gặp xui rủi.
Khem hiểu rõ điều đó. Ai mà chẳng yêu quý mạng sống của , nếu là thì lẽ cũng sẽ y như .
Dù , từng ai bắt nạt xa lánh . Mọi vẫn chuyện bình thường, chỉ là đủ thiết để gọi là bạn mà thôi.
Một trong những lý do khiến Khem chọn học ở Bangkok chính là để cơ hội kết bạn, để một vòng tròn xã hội mới.
Sau khi sắp xếp đồ đạc xong, Khem xuống tầng tìm gì đó ăn. Khu căn hộ chỉ giá thuê rẻ mà còn gần chợ, nên chẳng lo chuyện đói. A, kìa, quầy Pad Thái thơm nức mũi.
Khem khựng ngay khi mùi hương bốc lên, khiến đổi ý, lập tức dừng chân gọi món.
“Cô ơi, cho cháu một phần Pad Thái.”
“Chỉ một thôi ?”
“Vâng.”
“Thế ăn ?”
Khem khựng , chậm rãi đưa mắt quanh mới hỏi: “Người … là ai ạ?”
Cạch!
Cái xẻng xào rơi xuống đất. Khuôn mặt bán Pad Thái thoáng chốc trắng bệch, vội gượng .
“Ôi, cô nhầm, mắt cô kém quá. Đây, bốn mươi baht.”
Khem nhận lấy hộp thức ăn, thanh toán, lòng vẫn còn vương chút hoang mang.
Khi băng qua đường, Khem vô tình dẫm dây giày của , suýt ngã lòng đường vội lùi . Cậu định cúi xuống buộc cho gọn.
Rít!!!
Rầm!!
Chưa kịp cúi , một tiếng động chát chúa vang lên ngay bên cạnh. Khem giật ngẩng đầu, đôi mắt nâu nhạt mở to kinh hoàng khi thấy một chiếc mô-tô phân khối lớn đang lao điên cuồng, trượt dài gầm chiếc xe buýt đang dừng đón khách…
…ngay mặt .
Mọi thứ chỉ diễn trong chớp mắt. Nếu Khem bước lùi để buộc dây giày…
Cậu nuốt khan, trong đầu thoáng hiện lên lời nguyền gia tộc, vội lắc đầu, tự trấn an bằng cách nghĩ tích cực hơn để xua nỗi sợ.
Rốt cuộc cũng chỉ là trùng hợp thôi, từ đến nay cũng từng xảy chuyện gì bất thường cả.
Không rõ từ lúc nào, Khem vô thức siết chặt lá bùa đeo cổ. Cậu vội lùi khỏi hiện trường hỗn loạn chạy thẳng về phòng.
Ngày hôm , tin tức về vụ việc tối qua đưa lên thời sự. Trên đường ngang qua sảnh để trở về phòng, Khem bất giác dừng chân, ngước lên màn hình tivi nơi khu sinh hoạt chung, đang phát cảnh tai nạn.
“Đêm qua, một vụ việc thương tâm xảy . Chiếc mô-tô phân khối lớn, biển กข XXX, tông thẳng đuôi xe buýt đang dừng đón khách, khiến điều khiển tử vong tại chỗ.”
Theo thông tin ban đầu, nạn nhân là một sinh viên năm cuối trở về buổi tiệc với bạn bè…
Tim Khem chùng xuống khi tin c.h.ế.t ngay tại chỗ. Cậu siết chặt chai nước cầm như thể mượn nó chỗ dựa tinh thần. Ý nghĩ cứ lởn vởn trong đầu, nếu lúc đó dây giày tuột... lẽ hôm nay chỉ một mạng mất .
Chỉ còn hơn một tuần nữa là đến ngày khai giảng. Sau biến cố , Khem cố gắng sống bình thường trở . Dù ký ức về khoảnh khắc sinh tử vẫn ám ảnh, hiểu rằng nếu cứ mãi sợ hãi thì chẳng thể gì.
Cậu tự nhủ, từ nay thận trọng và cảnh giác hơn bao giờ hết.
“Xong .” Khem khẽ khi mua thêm vài món đồ cũ để trang trí, khiến căn phòng mới trông gọn gàng và ấm cúng hơn, dù phần lớn đều là đồ khác bỏ .
Lau mồ hôi một cái, ngẩng đồng hồ treo tường, kim chỉ gần 10 giờ tối. “Đến giờ học .” Nghĩ , Khem vội gom rác , bỏ túi đen để mang xuống .
Thùng rác đặt trong một con hẻm vắng ngay cạnh chung cư. Con hẻm chỉ ánh đèn đường chập chờn ở giữa hắt xuống, lập lòe như khung cảnh bước từ phim kinh dị.
Cái khí rờn rợn khiến Khem bất giác trái , vội ném túi rác thùng. định , ánh mắt khựng , não bộ chật vật xử lý hình ảnh thoáng thấy.
Bản tính tò mò khiến đầu . Một đứa bé, chẳng rõ là trai gái, mặc chiếc áo sơ mi trắng nhơ nhuốc, đang xổm bên cạnh thùng rác, cúi gằm mặt xuống đất…
Khem chắc chắn đó sống, bởi lúc tiến gần, nơi ai.
Toàn nổi da gà.
Ai thù lù bên thùng rác trong con hẻm tối tăm, giờ khuya thế chứ!
“Ực...” Cậu nuốt khan, gấp gáp rời mắt, đôi chân bước nhanh, gần như chạy.
Đó là... ma ? Suốt mười chín năm cuộc đời, đây là đầu tiên Khem tận mắt thấy một bóng ma.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/khemjira-phai-song-sot/chuong-1.html.]
Khi Khem chạy mặt , hồn ma đứa trẻ chậm rãi ngẩng đầu.
Khóe môi nó nhếch dần thành một nụ quái dị, cái hình gầy gò cũng từ từ lên, lảo đảo bước theo trai trẻ.
Từ ngày đó, Khem bắt đầu liên tiếp gặp những chuyện kỳ lạ.
Đầu tiên, chỉ trong một tuần, Khem gặp ba t.a.i n.ạ.n liên tiếp – chuyện từng xảy đây. Có vấp ngã dù chẳng gì chắn đường, suýt nữa thì lăn xuống hơn hai mươi bậc cầu thang. May mắn là hôm đó kịp bám tay vịn.
Nếu , hậu quả sẽ thật khủng khiếp.
Thứ hai, Khem bắt đầu thấy ma nhiều hơn…
Như lúc đây…
Khem hít sâu, giả vờ thấy bóng mờ của một phụ nữ mặc đồ công sở đang cúi đầu cửa phòng ngay cạnh.
Cô ở đó suốt ba ngày .
Phòng bên cạnh là nơi ở của một đàn ông và đứa con trai nhỏ, chỉ hai cha con sống cùng .
Lần đầu bắt gặp, Khem còn định lên tiếng hỏi xem bà cần giúp gì , thắc mắc tại cứ mãi cửa mà chịu . nhận …cô chân. Tim đập dồn dập, Khem vội mở cửa phòng , chui trong.
Cậu nghĩ lẽ đó là vợ của đàn ông , còn lưu luyến chuyện gì thể siêu thoát…
“Đừng... ... hại... con tao...”
Âm thanh khe khẽ, đứt quãng, nhưng lạnh lẽo thấu xương, khiến Khem rụng rời. Đôi tay run lẩy bẩy tra chìa khóa, đến khi cánh cửa khép lưng, mới dám thở phào.
Chân mềm nhũn, Khem sụp xuống nền nhà, khóe mắt cay xè.
Cô “Đừng hại con tao ư?”
Hay con cô gặp chuyện gì ?
Đêm , Khem trằn trọc mãi chợp mắt nổi. Một nửa trong tránh xa, bởi bản quá nhiều rắc rối. nửa còn lo sợ, lỡ như đứa bé thực sự gặp nguy hiểm thì ?
Sáng hôm , tám giờ, khi cha rời nhà , Khem lặng cánh cửa phòng bên cạnh. Do dự hồi lâu, cuối cùng đưa tay gõ nhẹ.
Hồn ma phụ nữ vẫn ở đó, gần đến nỗi vai gần như chạm .
Cánh cửa khẽ mở, khóa xích nên chỉ hé một nhỏ, đủ để thấy khuôn mặt bé, chừng sáu, bảy tuổi.
“Chào em.” Khem mỉm , cúi xuống ngang tầm mắt. “Anh tên là Khem, mới chuyển đến ở phòng bên cạnh.”
Cậu bé gì, chỉ khẽ gật đầu.
Qua khe cửa, Khem liếc trong, thấy la liệt vỏ chai bia, căn phòng bừa bộn đến ngột ngạt.
Chuyện gì đang xảy ở đây?
“Em ăn gì ?” Khem hỏi. Lần , bé lắc đầu, khiến mắt Khem giật giật vì kinh ngạc.
Người cha ngoài việc mà lo nổi bữa ăn cho con ?
Cùng lúc , một luồng khí lạnh lẽo trườn dọc sống lưng, bao trùm cả thể Khem.
“Em qua ăn cùng ? Anh mời, ăn xong đưa về.”
Cậu bé lắc đầu mạnh hơn, kiên quyết từ chối.
Chính lúc , Khem chợt để ý đến một sợi xích nhỏ quấn chặt quanh mắt cá chân bé, để vết bầm tím rợn làn da trắng bệch.
Khem khẽ mỉm , dịu giọng với thằng bé: “Vậy em chờ một chút nhé.”
Rồi xuống , mua cháo, nước và vài gói bánh đem lên cho bé.
Thằng bé thoáng do dự, nhưng cuối cùng cưỡng nổi cơn đói, bàn tay nhỏ run run vươn nhận lấy.
“Đừng với ba em là em ăn đồ của nhé.” Ánh mắt van nài đầy hy vọng khiến lòng Khem nhói lên, thương xót căm giận. vẫn gật đầu, trấn an: “Ừ, sẽ .”
Tối hôm đó, khi Khem báo cho chủ nhà, cảnh sát ập đến căn phòng bên cạnh, bắt quả tang đàn ông đang say rượu và đ.á.n.h đập con trai ngay tại chỗ.
Khi thẩm vấn, khai rằng đứa bé là con trai của bạn gái – mất trong một vụ t.a.i n.ạ.n tháng . Hiện đang ngập trong nợ nần, mất chỗ dựa duy nhất nên càng uất ức, dồn cơn giận dữ lên đầu đứa trẻ.
Khem rõ chịu mức phạt thế nào, chỉ rằng bé đưa về sống với gia đình bên ngoại.
Hy vọng, từ đây em sẽ một cuộc đời bình yên hơn.
Đêm , khi Khem chập chờn , bên tai vang lên một tiếng thì thầm khe khẽ. Vì quá buồn ngủ, chẳng mở mắt, chỉ thấy rõ ràng: “Cảm ơn.”
“…”
“Hãy cẩn thận.”