Khemjira Phải Sống Sót - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-10-07 08:22:08
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối cùng thì kỳ học đầu tiên ở đại học cũng bắt đầu.

Khem soi trong gương, tự hào ngắm bộ đồng phục tân sinh viên chỉnh tề, khoác chiếc túi vải qua vai, bước khỏi phòng.

Từ căn hộ đến trường đại học mất đúng một giờ bộ. Mệt vì quãng đường dài, ghé một quầy nước gần tòa giảng đường mua chai nước, vẫn còn khá nhiều thời gian giờ học.

“Em cần ống hút ạ.” Khem với bán khi họ đưa cho một chiếc ống hút nhựa. Nếu loại phân hủy sinh học, Khem hầu như chẳng bao giờ dùng, đủ để thấy khá quan tâm tới môi trường.

Cậu cạnh quầy, chuẩn uống thì trong khoảnh khắc, mắt chợt bắt gặp một chậu hoa đang nghiêng sắp rơi.

“Ôi !”

“Cẩn thận!”

Khem ai đó hét lên cảnh báo, nhưng dù tránh, cơ thể như ghim chặt, nhúc nhích . lúc chậu hoa sắp đập xuống đầu, một lao tới, xô mạnh , cả hai ngã xuống đất.

Rầm!

“Ah!!”

Tiếng chậu hoa vỡ vụn vang lên, tiếp theo là những tiếng hét hoảng hốt xung quanh.

“Cậu chứ!?” Người cứu Khem thốt lên, gương mặt đầy lo lắng. Đó là một trai làn da màu mật ong, tóc tẩy vàng, đeo băng đô đen nhỏ.

Khem gương mặt tái nhợt về phía chậu hoa suýt trúng .

“À… cảm ơn giúp.” Khi cơn sốc tạm lắng, chỉ kịp khi bật kêu khẽ vì kéo .

“Này, kéo thế?” Khem ngạc nhiên hỏi. Người , ánh mắt nghiêm túc đến mức Khem thấy sợ, đành lẳng lặng theo cho tới khi cả hai dừng một gốc sứ phía tòa dạy học, nơi khá vắng vẻ.

Người lạ đảo mắt quan sát xung quanh Khem: “Cậu đang một hồn ma bám theo đấy.”

“…”

“Nếu gì, sẽ c.h.ế.t.”

Khem c.h.ế.t lặng, miệng há lời khẳng định bất ngờ của xa lạ. Cậu nhíu mày hỏi:

“Sao ?”

“Lúc nãy, khi chậu hoa rơi, thấy nó ở tầng ba. Chính con ma đó .” Khem vẫn phủ nhận, nhưng trong lòng mơ hồ tin.

Nghĩ đến những chuyện lạ xảy từ khi đến đây, càng rùng .

“Không tin cũng . chỉ cảnh báo để cẩn thận.”

Khem ngập ngừng một lúc khẽ thở dài.

“Không… tin. Chỉ là chấp nhận thôi.” Câu cuối cùng như Khem đang tự với chính . “ cũng cảm ơn . Nếu kịp tới giúp, chắc thương .”

Người nhún vai.

“Không . là Jett, đó là tên thật. Còn ?”

tên là Khem… Khemjira.” Khem giới thiệu. Khi Jett cái tên , chớp mắt Khem kỹ hơn…

Khem nở một nụ gượng.

“Mẹ đặt cho cái tên giống con gái để trừ tà đấy.” Jett thoáng ngạc nhiên, đó gãi đầu ngượng ngùng.

“Xin nhé, cứ tưởng là con gái vì thanh tú quá.”

“Không , hồi nhỏ còn giống con gái hơn nhiều.”

Jett gật đầu kiểu “ cũng nghĩ thế.” Rồi hỏi: “Thế học khoa nào?”

“Mỹ thuật.” Khem trả lời.

“Ô, trùng hợp ghê. cũng học khoa đó, năm nhất ?”

Mắt Khem mở to, nhanh chóng gật đầu.

“Ừ, đúng .” Jett bật sự trùng hợp.

“Hay quá, bạn nhé. Đầu tiên cho xin LINE ?”

Khem phấn khởi rút điện thoại , hai nhanh chóng kết bạn.

“Giờ học , chuyện của để .” Khem mím môi, khẽ gật đầu.

Cả hai học đến tận ba giờ chiều. Sau giờ học, Jett dẫn Khem ở chiếc bàn đá phía toà nhà, đúng chỗ họ chuyện sáng nay.

“Được , mày nhận cả đám linh hồn đang bám theo mày ?” Jett thẳng, cho Khem kịp chuẩn tinh thần.

Lúc , Jett còn dùng đại từ lịch sự trong tiếng Thái để chuyện với Khem, nhưng giờ chuyển sang dùng đại từ mật, vì thấy tự nhiên và gần gũi hơn. Với bạn bè, thích dùng “mung (mày)” và “ku (tao)” hơn là “naai” “chan”, Khem cũng đồng ý và quen dùng “rao” cho bản .

Khem ngập ngừng khi trả lời.

“Không hẳn… nhưng nhiều tao cảm giác chỉ .”

“…”

“Thêm nữa, gần đây tao thấy những chuyện kỳ lạ.”

“Ma ?” Khem sững câu hỏi thẳng thừng của Jett, khẽ gật đầu xác nhận, khiến Jett nhướng mày.

“Vậy là mày thấy ma ở nơi khác, nhưng thấy những con đang ở ngay cạnh mày?”

Mắt Khem mở to kinh ngạc.

“Mày thấy chúng , Jett?”

“Tao thể thấy, nhưng rõ. Lúc thì như khói xám, lúc thì bóng đen.”

“…”

“Ví dụ đầu tao thấy mày, cả khói lẫn bóng tối bủa quanh phía lưng mày.”

“Không, tao hỏi nghiêm túc đấy, mày gì để như thế ?” Khem nuốt khan. Nếu gì thì đúng, nên quyết định kể cho Jett về lời nguyền gia tộc. Nghe xong, Jett im lặng khiến Khem thấy chùng xuống.

“Xin với mày từ đầu.”

“…”

“Nếu mày thôi bạn với tao nữa thì cũng… ahh!”

Khem ôm đầu khi Jett gõ nhẹ, vẻ mặt ngơ ngác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/khemjira-phai-song-sot/chuong-2.html.]

“Vớ vẩn. Ai bỏ bạn vì lý do ngớ ngẩn thế?” Jett cau mày.

Khem nhớ đến mấy bạn cấp ba dần tránh xa , nhưng im lặng.

Khem khẽ mỉm .

“Cảm ơn mày, Jett.”

“Nếu tao bạn với mày, chắc tao chẳng còn ai để bạn luôn.”

“Trời, Jett, mày suýt tao đấy.”

“Ha ha, mặt mày lúc buồn lắm.” Khem xị mặt .

“Chúng tiếp tục ?”

“Chính mày lạc đề đấy. Nói chung, nhiều hồn ma đang theo mày.”

Khem thấy lạnh sống lưng.

“Bây giờ cũng ?”

Jett đảo mắt quanh.

“Ừ, nhưng chúng đang giữ cách.”

Khem c.ắ.n môi, cảm thấy lo lắng hơn.

“Có vẻ như mày đang thứ gì đó mạnh mẽ bảo vệ, nên chúng mới .”

Khem tháo một khuy áo, nới lỏng cà vạt kéo một sợi chỉ thiêng cho Jett xem.

“Tao cái , đeo từ nhỏ.”

Jett nghiêng kỹ, ánh mắt đầy hứng thú nhưng đưa tay chạm.

“Đồ đấy, nhưng sức mạnh yếu .”

“Hả?” Khem sững sờ. “Sao mày ?”

“Tao chỉ thôi. Tao từng xử lý mấy chuyện kiểu nhiều .”

Nghe Jett khiến Khem càng thêm căng thẳng, vì nếu sức mạnh của sợi chỉ phai nhạt, đó thể là lý do gần đây gặp nhiều chuyện lạ hơn.

“Vậy tao gì?”

“Bình tĩnh, đừng căng thẳng. Cứ đưa cho tao tên thật, họ, ngày sinh và một món đồ mày thường dùng.”

“Bất kỳ món gì cũng ?”

“Trừ đồ lót .”

Khem đỏ mặt, nhưng vẻ nghiêm túc của Jett, hiểu đùa.

Khem lấy sổ và bút ghi những gì Jett yêu cầu, kèm theo một chiếc khăn tay trắng thêu tên – món đồ tự tay khi mất.

“Được . À, đừng dễ dàng đưa mấy thứ kiểu cho ai.” Jett với giọng nghiêm nghị, khiến Khem chau mày.

“Chính mày là xin mà?”

“Mày chắc gì tao dùng nó việc ?”

“Ồ…”

“Chỉ là tao đang giả định tình huống thôi. Mày thể tin tao, nhưng tuyệt đối đừng tin khác. Tao chỉ nhắc nhở, kẻo mày yểm bùa.”

Mặt Khem tái hẳn , nhanh chóng gật đầu đồng ý.

“Được , cuối tuần tao sẽ về quê. Tao sẽ nhờ một vị sư xem thử tình trạng của mày, thể giúp.”

“Cảm ơn mày, Jett.”

“Ừ. Nếu mày c.h.ế.t thì tao chẳng còn bạn để chơi nữa.”

Khem tức lấy gì ném mặt .

là phiền phức, Jett. Cậu cứ lải nhải suốt.”

“Ha ha, trời, còn c.h.ử.i thề với tao nữa cơ đấy!” Jett nhăn mặt.

“Mày đúng là rắc rối, nhất là lúc đang căng thẳng.”

“Được , . Đi nào, tao đãi mày ăn mì lạnh, bảo tiệm cổng trường ngon lắm.”

Khem miễn cưỡng theo, vẻ mặt vẫn hờn dỗi, trông chẳng khác nào chú gà con bám theo gà . Trong lòng thì lẫn lộn giữa sự khó chịu và bối rối, vì cả hai đang bạn quá nhanh .

Mới chỉ quen đầy một ngày, nhưng cảm giác giống như thiết từ lâu.

Lúc , Khem tin rằng thực sự đang ma quỷ bám theo.

Bởi Jett từng rằng, hễ ở bên Jett, đám hồn ma sẽ dám gần Khem, nhờ những bùa hộ mệnh Jett mang theo. Thế là Khem bám riết lấy Jett, cũng kè kè bên cạnh, chỉ trừ lúc về ký túc xá của mỗi . Và trong thời gian đó, cũng chuyện gì nghiêm trọng xảy .

Dẫu , vẫn vài hiện tượng nhỏ gây khó chịu. Đôi khi Khem thấy gì đó thoáng qua nơi khóe mắt, tiếng gõ lạ hoặc đồ vật rơi xuống mà rõ nguyên nhân. tất cả chỉ dừng ở mức lặt vặt, đến nỗi nguy hiểm.

Khem cố giữ bận rộn để phân tán suy nghĩ, khi thì xem phim, khi thì sách.

Đêm nay, khi gấp cuốn sách 11 giờ, xoay ghế đối diện với giá vẽ. Bài học ngày mai sẽ chấm điểm kỹ năng, yêu cầu sinh viên phác họa bất cứ đề tài nào giỏi nhất, phong cảnh, nhân vật, động vật đồ vật.

Khem giỏi nhất là vẽ . Và , định vẽ – hình ảnh tự tin nhất.

Bàn tay thon dài nắm lấy chiếc bút chì 2B, dựng thẳng vuông góc với mặt giấy, đôi mắt nheo để ước lượng cách khi bắt đầu phác thảo những đường nét đầu tiên của gương mặt.

Khem tập vẽ gương mặt nhiều . Những ký ức họ từng với in sâu trong tim, mỗi khi nghĩ tới đều mang cảm giác ấm áp. Nhờ , thể phác họa dung nhan của từ trí nhớ, cần bất kỳ bức ảnh nào.

“Con nhớ lắm…” Khem mỉm , khe khẽ thốt lên khi đôi tay chăm chú khắc họa nụ hiền hậu . Thế nhưng, một cơn buồn ngủ bất chợt ập đến, mạnh mẽ đến mức ngáp dài liên tục.

Không lúc … chỉ một chút nữa thôi là xong .

Khem tự nhủ, cố mở to mắt để chống cơn uể oải, nhưng mí mắt ngày càng nặng trĩu. Đến lúc bàn tay cầm bút rơi xuống, đành buông xuôi.

Khem ngủ gục ngay tại chỗ.

Choàng tỉnh, liếc đồng hồ treo tường, kim chỉ quá hai giờ sáng. Khem lắc đầu trách bản , định dọn giá vẽ cất .

“C.h.ế.t tiệt!”

Cậu giật b.ắ.n , bật dậy khỏi ghế, lùi nhanh đến mức hông va mạnh cạnh bàn lưng.

Bức phác họa , vốn là nụ hiền hòa quen thuộc, giờ biến dạng thành gương mặt một đàn bà với hốc mắt đen ngòm vô hồn, còn nụ thì kéo dài quái dị, ngoác tận đến mang tai.

Loading...