Khemjira Phải Sống Sót - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-10-07 08:22:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đôi chân Khem run lẩy bẩy đến mức ngã quỵ xuống sàn. lúc , điện thoại trong túi quần rung lên, vội rút và bắt máy mà cần đối phương đang gì.
[Khem, mày…]
“Jett! Jett, cứu tao với!”
[Có chuyện gì thế? Xảy chuyện gì ?]
“Làm ơn… đến đây Jett… hu… hu…”
Ngay lúc đó, Jett – còn đang lau khô tóc – sững , vội ném khăn sang một bên, chộp lấy chìa khóa xe máy và lao ngoài.
“Tao đang đến đây! Bình tĩnh, đừng cúp máy!”
Chưa đầy mười phút, Jett mặt khu trọ của Khem. Đậu xe xong, chạy thẳng lên phòng, đập cửa liên hồi.
“Khem, là tao, Jett! Nghe thấy ?” Tiếng gõ cửa dồn dập biến thành đập thình thình, tay cuống cuồng xoay chốt.
Cạch!
Đột nhiên, cánh cửa vốn khóa từ bên trong bật mở. Jett chút do dự, đẩy mạnh bước .
“C.h.ế.t tiệt, Khem!”
Cậu thấy bạn bất tỉnh sàn, ngay giá vẽ.
“Khỉ thật…” Bức tranh với gương mặt đàn bà kinh dị khiến Jett nổi da gà. Cậu vội bước tới, giật bức tranh khỏi giá vo tròn, bóp chặt trong tay.
Jett lay gọi nhiều mà Khem vẫn tỉnh, đành bế ngoài, đưa về căn hộ của ở qua đêm.
Jett sống trong một căn hộ cao cấp, do mua tặng. Gia đình Jett vốn khá giả, bố đều là quan chức cấp cao.
Đêm , Khem lên cơn sốt cao, thể đến lớp. Jett học , ghi chép đầy đủ giữa trưa tất tả chạy về, ép bạn ăn uống, uống thuốc, xong xuôi mới buổi học chiều.
“Khem, tối nay tao về quê. Mày cứ ở đây nghỉ ngơi.” Jett dặn, bạn giường với miếng dán hạ sốt trán. Thật Jett đưa cùng, nhưng lo Khem đường chịu nổi.
“Khi nào mày ?” Khem hỏi, giọng khản đặc.
“Chủ nhật tao sẽ về.” Jett đáp.
“Đừng lo, chị sẽ chăm sóc cho em .” Một giọng nữ cất lên, ngọt ngào mà chắc chắn.
Đó là Jane – chị gái Jett, đang khoanh tay dựa khung cửa, nở nụ dịu dàng.
Jane là nhân viên văn phòng, hơn Jett năm tuổi. Thi thoảng cô cũng qua ở . Lần , Jett chủ động gọi chị đến để trông chừng Khem trong lúc về thăm gia đình ở tỉnh khác. Tất nhiên, gì là miễn phí, mua cho chị thỏi son mới giá vài triệu để đổi lấy sự giúp đỡ .
“Cảm ơn chị.” Jett .
Jane mỉm ngọt lịm, đáp khẽ: “Ừ, yên tâm .”
Sáng hôm , Jett bắt chuyến bay về Ubon Ratchathani, mất hơn hai tiếng đồng hồ đường. Cậu đến gặp “Pharan” - thầy pháp mà kính trọng. Vị sư thầy sống trong một ngôi nhà cổ kiểu Thái lớn cuối làng, khá tách biệt so với nhà dân khác, gần như lấn sâu rừng.
Ở làng ai cũng Pharan giỏi trừ tà, chữa các chứng bệnh kỳ quặc. Anh nhiều đồ và giờ hầu như chỉ đợi đến nhờ. Khách đến thường là những xui xẻo, mang lời nguyền, hoặc quấy rối bởi linh hồn đến mức tuyệt vọng. Rảnh rỗi, và bán bùa hộ mệnh để mưu sinh.
Có hai điều Pharan bao giờ , yểm hại khác và can thiệp nợ nghiệp của .
Một đàn ông ngoài ba mươi bước từ góc nhà, xuống chỗ quen tấm t.h.ả.m tối màu. Sau lưng ông là một bàn thờ Phật, xung quanh bày biện lễ vật truyền thống như dù bạc dù vàng - giống phong cách của nhiều thầy cúng khác - nhưng vì Pharan theo trường phái pháp trắng, bàn thờ chỉ tượng Phật, bày các hình thức tâm linh khác.
Jett nở nụ xu nịnh nhanh chóng chắp tay vái, nhưng khi kịp , Pharan lên tiếng bằng giọng nghiêm nghị: “Jett, mày đem cái gì nhà thế?”
Jett cảm thấy một luồng khí lạnh chạy qua sống lưng khi vẫn chắp tay, cố buộc nở một nụ gượng. Cậu lấy khăn tay của Khem từ túi đặt lên mâm vàng bên cạnh, kèm theo tờ giấy ghi rõ tên thật, họ và ngày sinh của Khem, đưa mặt thầy.
“Thưa thầy, xin thầy xem giúp gì ạ?”
Jett thuật tình trạng của Khem cho thầy . Pharan lúc đuổi kẻ rắc rối khỏi nhà, nhưng mùi thơm thoang thoảng từ chiếc khăn chú ý, cúi xuống ngửi kỹ.
Mùi thơm dễ chịu, nhưng thỉnh thoảng lẫn một mùi hôi của linh hồn - chỉ một, mà nhiều linh hồn - và trong đó một con khá mạnh…
Pharan đặt khăn xuống, cầm tờ giấy ghi tên và ngày sinh .
‘Khemjira, Jantrapisut’ - thầy nhíu mày.
Khemjira? Lạ thật. Cái tên khiến cảm giác quen thuộc kỳ lạ, mặc dù nhớ nổi ở . Anh thôi cố nhớ, tiếp ngày sinh mở sổ tay, lấy bút tính toán.
Vài phút trôi qua, ngẩng lên, nét mặt trở nên báo động.
“Người là ai?” Pharan hỏi, mắt vẫn con sổ.
“Là bạn con, thưa thầy. Thầy thấy ạ?” Jett nóng ruột.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/khemjira-phai-song-sot/chuong-3.html.]
“Nói bạn mày điều thật nhanh. Người đó chắc chắn sẽ c.h.ế.t trong năm nay.”
Jett tái mặt, vội vã: “Th…thầy giúp ?”
“Ta , can thiệp nợ nghiệp.”
Jett nghiến chặt hàm, thầy với ánh mắt quyến luyến, vì nếu thầy thể giúp mà chọn giúp, thì chuyện đó khác nào cắt đứt hy vọng.
“Ôi thầy ơi, ơn, dù chỉ một chút thôi cũng . Xin thầy thương tình…”
“Khem là mà, đến một con ruồi cũng chẳng dám đập, một con kiến cũng nỡ giẫm, thầy?” Jett còn dứt câu thì nhà sư giơ tay hiệu im lặng, khiến ngượng ngùng rụt cổ .
“Jett, nghiệp của khác chuyện con thể xen . Đời hiền lành nữa, nghĩa là kiếp cũng thế. Con cũng cẩn thận, đừng nghĩ vận khí mạnh mà sẽ gặp chuyện gì.”
Sắc mặt Jett sa sầm. Cậu thầy kiên quyết, một khi thì hiếm khi đổi ý, nhưng trong lòng vẫn cam.
“Thầy ơi, Khem thật sự đáng thương. Mẹ mất sớm, cha xuất gia tu hành cả đời khi còn nhỏ. Họ hàng bên ngoại thì nhận, bên nội thì bỏ mặc, còn lấy luôn tiền bạc. Hồi trung học chẳng ai dám bạn vì sợ cái ‘lời nguyền’, chỉ con dám cạnh thôi…”
Trong lúc Jett cúi đầu lầm bầm, để ý rằng Pharan một lá bùa hộ lên miếng vải, ném mặt .
“Cầm lấy , chỉ giúp đến thế thôi.”
Thông thường, một lá bùa trừ tà của Pharan trả năm, sáu ngàn baht, hiệu quả kiểm chứng, chính Jett cũng từng dùng. Không hồn ma nào dám bén mảng phòng .
Không rõ là vì thương hại Khem chỉ để khỏi phiền, nhưng Jett mừng rỡ đến mức suýt nữa nhào ôm thầy. Nghĩ thôi, chứ rõ nếu lỡ thật, e rằng những linh hồn trong nhà sẽ bẻ gãy cổ ngay lập tức.
“Cảm ơn thầy, cảm ơn nhiều lắm!”
Chủ nhật sáng sớm, Jett đáp chuyến bay từ Ubon Ratchathani về Bangkok. Vừa đến nơi, bắt taxi thẳng về chung cư và thấy Khem khoẻ hẳn.
“Chị đây.” Jane , khoác túi lên vai. Trước khi rời , cô quên dặn thêm một câu: “Jett, cẩn thận nhé, hồn ma ám em mạnh. Đêm qua chúng còn lảng vảng đầy ngoài ban công.” Nói , với vẻ mặt phần hoảng sợ, cô vội vàng rời khỏi phòng.
Chẳng bao lâu , Khem từ phòng tắm bước .
“Chị Jane về hả?” Khem chớp mắt hỏi.
“Ừ, bạn trai chị đợi nhà nên chị gấp.” Nghe , Khem thoáng lộ vẻ thất vọng.
“Tao còn kịp cảm ơn chị tử tế nữa.” Hai đêm qua, chị Jane thức trắng để canh chừng cho . Khem hiểu vì chị tận tâm đến , chỉ nhớ chị từng một câu: “Chị sợ ngủ lắm, Khem .” Lúc đó đầu Khem đau như búa bổ nên chẳng ép chị nghỉ ngơi.
Jett xoa rối mái tóc Khem đầy thương mến, quyết định nhắc lời chị, vì nghĩ chỉ khiến Khem thêm lo.
“Không , chị qua, cảm ơn cũng muộn.”
Khem khẽ gật. Jett kéo xuống sofa, đưa chiếc khăn tay, nay đó những dòng chữ trắng như bùa chú.
“Cảm ơn nhé. Ồ… còn yểm bùa nữa.” Khem ngạc nhiên, Jett chỉ gật đầu.
“Ừ, mày cứ giữ bên . Lá bùa của thầy thể xua đuổi tà ma, nhưng chắc chỉ hiệu nghiệm trong một phạm vi nhất định thôi.”
Khem nhanh chóng nhét nó túi áo, cảm thấy lòng bỗng yên lạ lùng.
“Thế… thầy gì về tình trạng của tao?” Cậu ngẩng đầu, ánh mắt đầy mong chờ.
Trong hai ngày qua, nếu chị Jane bên cạnh, lẽ Khem phát điên hoặc sốc nặng vì những chuyện trải qua. Cậu khao khát xem vị thầy mà Jett nhờ cậy đồng ý giúp , nhưng do sóng điện thoại chập chờn nên cả hai liên lạc .
Khem chịu đựng những điều khủng khiếp như thêm nào nữa.
“Xin , tao cố . thầy dính chuyện nợ nghiệp .”
Nợ nghiệp ư… So với mấy chuyện ma quái bình thường thì còn đáng sợ hơn, ?
Khem c.ắ.n môi, tinh thần chùng xuống.
“Ừm, . Tao hiểu mà.”
Thấy bạn thất vọng như , Jett bỗng dâng lên quyết tâm.
“Mày đừng lo, tao sẽ để mày c.h.ế.t dễ dàng . Tao sẽ tự tìm cách khác.”
Nghe thế, trong mắt Khem le lói chút hy vọng.
“Có cách khác ?”
Jett nhún vai: “Không, vẫn là cách cũ thôi. tao sẽ kéo mày cùng.”
“Hả?”
“Ngay cả tao cũng mềm lòng khi thấy mặt mày, để xem thầy còn nỡ cứng rắn nữa .”
Khem ngây , miệng há hốc, theo kịp logic của bạn.