Mang Theo Không Gian: Cả Nhà Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-10-01 03:47:04
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Căn hộ rộng lớn của
"Hự, , "
Sau khi rửa bát xong, An Kỳ chuẩn thử thêu thùa, kết quả đến thứ mười đ.â.m kim ngón tay, nàng cuối cùng cũng nhịn mà mắng thành tiếng. Nàng chằm chằm ngón trỏ của biến thành túi kim, những giọt m.á.u nhỏ đang với tinh thần tận tâm mà liên tục chảy ngoài.
"Nương, thêu đây là Bách Hoa Đồ là Huyết Nhiễm Phong Thái ?" Dương Liễu ôm giường sưởi chơi sỏi, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ nỡ .
An Kỳ ném khung thêu sang một bên. Trên tấm vải vốn nên trở thành tác phẩm thêu tinh xảo , giờ đây những cuộn chỉ rối rắm tựa như những tác phẩm sắp đặt "thể hiện sự hỗn loạn nội tâm của tác giả" trong triển lãm nghệ thuật hiện đại.
"Chuyện thật bất thường!" An Kỳ thổi thổi ngón tay thương, "Trong ký ức của nguyên rõ ràng giỏi thêu thùa, đến tay như cầm một cây củi khô ?"
Dương Liễu ghé xem cái "tác phẩm thêu trừu tượng" , thành thật : "Có lẽ ký ức cơ bắp kế thừa? Giống như con tuy nhớ Đại Nha trèo cây, nhưng nãy thử một chút, suýt nữa thì ngã gãy chân. Nếu nương , lát nữa con thử xem , con ."
An Kỳ chán nản gãi gãi tóc. Nàng vốn lên kế hoạch đấy – dựa thêu thùa để kiếm tiền, cải thiện tình trạng trong nhà đủ ăn. Dù ở cổ đại, đồ thêu là thứ hàng hóa giá trị, các tiểu thư phu nhân nhà giàu đều sẵn lòng bỏ giá cao để mua những món đồ thêu tinh xảo.
"Hỏng hỏng , kế hoạch giàu A phá sản." An Kỳ dài giường sưởi, "Chẳng lẽ thật sự đào rau dại? những loại rau dại đó Dương Kim Hoa chằm chằm nhận diện nửa ngày trời, đều thấy giống cỏ dại..."
Đang , giọt m.á.u ngón tay nàng đột nhiên trượt xuống, lệch chút nào mà rơi trúng chiếc nhẫn ở ngón áp út tay trái. An Kỳ sững sờ – chiếc nhẫn ... chẳng là nhẫn cưới hiện đại của nàng ? Chiếc nhẫn bạch kim đơn giản, bên trong còn khắc chữ cái tắt tên nàng và phu quân.
"Chuyện thật bất thường a!" An Kỳ thốt lên, "Chẳng lẽ chiếc nhẫn cũng xuyên cùng chúng ?"
Đang nghĩ, chiếc nhẫn đột nhiên nóng lên, mắt nàng hoa lên, cả "vụt" một cái biến mất khỏi chỗ cũ.
, Khi mở mắt nữa, nàng trong một phòng khách rộng rãi sáng sủa, cả cứng đờ.
Ghế sofa da màu đen, tivi màn hình LCD 100 inch, nhà bếp kiểu Tây bán mở... "Khốn kiếp?!" An Kỳ kinh ngạc quanh – đây chẳng là căn hộ rộng lớn mà nàng và phu quân mua ?!
Ngôi nhà mơ ước mà nàng vì công việc quá bận rộn kịp tận hưởng xuyên mất!
"Ta xuyên trở về ?" An Kỳ bật dậy, đầu gối va bàn , "Oái!" Rất , còn đau, mơ.
Nàng lảo đảo chạy về phía cửa sổ kính sát sàn, bên ngoài cửa sổ đáng lẽ là khung cảnh thành phố quen thuộc, những tòa nhà cao tầng, xe cộ tấp nập. là một màu trắng xóa? An Kỳ mềm nhũn chân, trực tiếp quỳ xuống tấm thảm.
"Bình tĩnh, bình tĩnh..." Nàng tự nhéo một cái, "Trước tiên, loại bỏ khả năng phát điên."
Ánh mắt An Kỳ quét qua phòng khách, đột nhiên dừng tờ lịch tủ tivi – ngày 27 tháng 6 năm 2025. Đây là ngày thứ ba họ chuyển nhà mới, cũng là ngày cả gia đình nàng gặp t.a.i n.ạ.n xe !
"Thời sai loạn? Vũ trụ song song?" An Kỳ lẩm bẩm, đột nhiên nghĩ đến điều gì, vội vã chạy đến phòng ngủ chính. Sao cửa đẩy ? Phòng ngủ mở ?
"Không thật sự về nhà..." An Kỳ trầm tư, "Đây là... nhẫn gian? Kim chỉ nam?"
Dường như để kiểm chứng suy nghĩ , nàng nhắm mắt thầm niệm "trở về", một trận trời đất cuồng, khi mở mắt nữa, nàng trở giường sưởi trong căn nhà tranh, đối diện là Dương Liễu đang há hốc mồm kinh ngạc.
"Nương! Người nãy... vụt một cái biến mất!" Dương Liễu nghẹn ngào khoa tay múa chân, "Rồi vụt một cái xuất hiện! Người dọa con sợ c.h.ế.t khiếp, con cứ tưởng biến mất ..."
An Kỳ chiếc nhẫn tay, đột nhiên nhe răng : "Bảo bối, nương hình như trúng thưởng lớn ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/mang-theo-khong-gian-ca-nha-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-6.html.]
Năm phút , An Kỳ giải thích phát hiện của cho nữ nhi.
"Vậy là... nhà mới của chúng biến thành nhẫn gian của ?" Dương Liễu mắt trợn tròn như chuông đồng, "Chuyện cũng quá !"
"Mặc kệ nó, dùng là ." An Kỳ hưng phấn xoa xoa tay, "Đi nào, nương dẫn con tham quan!"
Nàng nắm tay Dương Liễu, một nữa ma sát chiếc nhẫn. Sau cảm giác choáng váng quen thuộc, hai con cùng trong phòng khách của căn hộ rộng lớn.
"Oa, , " Tiếng kinh ngạc của Dương Liễu vang vọng trong căn phòng trống rỗng, "Đây thật sự là nhà của chúng !"
Nàng như chú cún con đang nô đùa, từ phòng khách chạy đến phòng ăn, từ phòng ăn chạy ban công. An Kỳ thì trực tiếp chạy thẳng bếp, mở tủ lạnh – bên trong vẫn y như khi xuyên , khi nàng kéo ngăn đông lạnh , bên trong mấy gói sủi cảo đông lạnh và kem, cùng với một ít thịt đông và sườn gà chiên, những thứ đông lạnh linh tinh đều là đồ trữ từ để ăn dần.
"Mặc kệ..." An Kỳ lấy một hộp kem Haagen-Dazs, xuống bàn ăn, "Ta ăn gương, ăn cái bánh màn thầu đen đó nữa !"
Dương Liễu từ sofa lôi chiếc điện thoại di động dùng để học của : "Nương! Sạc pin ở ? Con thử xem mở máy !"
An Kỳ chỉ ngăn kéo tủ tivi, chính nàng cũng sờ túi – quả nhiên, điện thoại của nàng cũng ở đó! Thậm chí còn thể lên mạng tra cứu tư liệu! Còn thể mua sắm, chỉ là mua đồ xong gửi đến đây . một ứng dụng giải trí thì mở , vì .
Nửa giờ tiếp theo, hai con như săn kho báu khám phá "ngôi nhà mới" . Họ phát hiện :
Tất cả đồ nội thất và thiết gia dụng đều còn, điện nước mạng internet và khí ga đều thông suốt, nhưng thể liên lạc .
Thức ăn trong tủ lạnh khi ăn hết sẽ tự động mới, nhưng mới chậm, chủng loại hạn, đều là những thứ từ .
Gà Mái Leo Núi
Những vật dụng sinh hoạt cơ bản vốn trong nhà, ví dụ như giấy vệ sinh, nước giặt, đều thể mới.
"Đây chẳng khác nào căn nhà an trong trò chơi!" Dương Liễu nhào chiếc ghế sofa da lăn lộn, "Nương, chúng thể tắm ở đây ? Căn nhà tranh cổ đại bẩn thỉu quá!"
An Kỳ đang nghiên cứu cách mang sủi cảo đông lạnh ngoài, liền ngẩng đầu: "Đừng vội hưởng thụ, chúng rõ các quy tắc của gian ." Nàng bẻ ngón tay đếm, "Thứ nhất, để ; thứ hai, thể mang gì ngoài; thứ ba, hạn chế gì ..."
Thí nghiệm nhanh chóng tiến hành. Sau nhiều thử nghiệm, họ phát hiện :
Ra cần chạm nhẫn và điều khiển bằng ý niệm.
Vật sống chỉ thể mang Dương Liễu (An Kỳ thử mang gà ngoài sân , thất bại).
Thức ăn mang ngoài sẽ tự động "cổ đại hóa", ví dụ như Coca-Cola sẽ biến thành nước đường màu nâu, thực phẩm đóng gói sẽ biến thành những vật tương tự gói bằng giấy dầu.
"Đây chẳng là một nền tảng mua sắm xuyên biên giới ?" An Kỳ càu nhàu, "Lại còn chức năng tự động khai báo hải quan nữa chứ."
Dương Liễu đang ôm một gói khoai tây chiên ăn ngấu nghiến: "Nương, chúng phát tài ! Mang những thứ ngoài bán..."
"Rồi coi là yêu nữ mà thiêu sống ?" An Kỳ búng nhẹ trán nữ nhi, "Phải nghĩ một lời giải thích hợp lý, với bao nhiêu , con đổi giọng gọi là 'nương', chúng nhập gia tùy tục, thể để khác coi chúng là quái vật."
lúc , Dương Liễu đột nhiên chỉ chiếc đồng hồ treo tường trong phòng khách: "Nương, thời gian!"