
Một ngày đẹp trời, tôi bất ngờ ngộ ra mình là 1 NPC!
- Cập nhật
- 1 tuần trước
- Loại
- Truyện Chữ
- Tác giả
- Zhihu
- Thể loại
- HEHài HướcSảng Văn
- Team
- Cúc Cúc Dịch Truyện
- Lượt xem
- 7
- Yêu thích
- 2
- Lượt theo dõi
- 1
- Trạng thái
- Đã đủ bộ
Một ngày đẹp trời, tôi bất ngờ ngộ ra chân lý cuộc đời:
Tôi không phải người thật.
Tôi là một NPC — nhân vật nền trong một bộ truyện ngôn tình đang phát trên một diễn đàn mạng nào đó.
Vì mấy nhân vật chính chỉ biết yêu rồi hận, rồi lại yêu, rồi lại hận... nên gánh nặng vận hành thế giới rơi hết lên vai tôi.
Làm việc ngày đêm, không biết mệt mỏi, không có tăng ca, không có lương.
Mà lúc đó tôi còn tưởng mình là thiên tài.
Nhưng có một điều mãi không hiểu nổi: tôi giỏi thế, xinh xắn thế, vậy mà không ai theo đuổi?
Té ra là vì... tác giả không thèm viết cho tôi tuyến tình cảm nào.
Thật ra tôi cũng không phản kháng số phận làm nền này đâu.
Vì truyện này thuộc thể loại "ngược tâm cấp địa ngục", nên kết cục ai cũng BE — tan nát hết.
Cuối truyện, mấy nhân vật chính xinh đẹp sẽ bị lùa vào một cái gọi là “công viên giải trí” — nơi ác nhân số một giam giữ họ, để ép phải "hư hỏng".
Tôi thì không muốn hư, cũng chẳng thích bị ép, nên chọn sống lặng lẽ, an toàn.
Tôi làm việc chăm chỉ, thu nhập càng lúc càng cao, lại không bị đánh thuế.
Cuối cùng, tôi giàu đến mức mua luôn biệt thự to đùng, sống còn sướng hơn cả nhân vật chính.
Ngày ngày tôi đi làm khách mời: hôm thì làm bác sĩ, mai làm nhân viên massage, mốt làm nhân viên pha chế.
Tôi năng động, tôi vui vẻ, tôi hài lòng.
Chỉ là, ngày nào cũng thấy người ta ôm nhau, hôn nhau, khóc lóc chia tay... nên tôi hơi cô đơn một xíu.
Con người mà, cô đơn quá sẽ bắt đầu nghĩ linh tinh.