Muội Muội Phản Diện Của Nữ Chính Cá Chép May Mắn Thời Cổ Đại - Chương 18
Cập nhật lúc: 2025-10-01 16:00:40
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cô Nương, là Tần công tử.”
Chỉ một Tần Trầm tới. Vừa bước , chào hỏi xong, liền thoáng cuốn thoại bản nàng đang giấu, bìa sách mơ hồ lộ chữ... Hắn nghiêng đầu, tò mò cho rõ. Cố Tri Chước lùi , dùng lưng che khuất cuốn thoại bản.
Tần Trầm (?!)
Cố Tri Chước lườm một cái, hỏi: “Công tử ngoài ?”
Tần Trầm sờ mũi: “ .”
Cố Tri Chước chán nản gục đầu xuống.
Tần Trầm : “Ngày mùng một tháng năm, Công tử sẽ ngoại thành Thái Thanh Quan, đây là...” Hắn dùng khẩu hình hai chữ “Hoàng đế”, “... đồng ý. Công tử , nếu Cô Nương rảnh rỗi...”
“Được nha!” Cố Tri Chước vui vẻ trở .
Nhận lời xong, nàng hỏi: “Tần công tử, ngươi quanh đây chỗ nào thể sửa cung ?” Nàng đây chỉ nhớ rõ tiệm son phấn nào màu sắc nhất, tiệm thêu nào hoa văn hợp thời nhất, tiệm bánh nào món ngon nhất, còn thì chẳng hề để ý.
“Sửa cung, là cái bọc vải đen ?” Tần Trầm chỉ cái bọc đặt trong tầm tay Cố Tri Chước, tự tin : “Hỏng chỗ nào, sửa !”
“Ngươi sửa ?”
Tần Trầm ưỡn ngực, khẳng định: “Đương nhiên! Đó là sở trường của . Ngươi tiệm rèn chắc chắn tìm giỏi sửa cung . Cung tiễn là vũ khí sắc bén của quốc gia, tiệm bình thường nào dám nhận việc . Ta năm đó học với sư phụ Giáo Tập ở Đông Cung.” Khi đến “Đông Cung”, cũng chỉ dùng khẩu hình.
Phải . Cố Tri Chước lấy túi cung, mở , lộ bên trong một cây hắc cung (cung đen) trông tầm thường, : “Dây cung đứt .”
“Hơn nữa, hình như ngắm cũng chuẩn.”
Ồ? Tần Trầm chỉ liếc mắt một cái rời . Hắn đưa tay nhận lấy, cân nhắc tay, hết khen một câu “Cung ”, cẩn thận thử dây cung, : “Trục cung lệch , dây cung chỉ là chuyện nhỏ. Sửa .”
“Cố đại cô nương, là ngươi tự dùng ?”
“ .”
“Lực cánh tay của ngươi thế nào?”
Cố Tri Chước: “...”
Kiếp , nàng từng khổ luyện, những năm đó đều dùng cung một thạch. giờ đây, nuông chiều nhiều năm như , đôi tay mảnh mai gầy guộc , e rằng cung năm đấu còn chắc kéo căng nổi. Đột nhiên thấy ghét bỏ chính quá! Nàng thẳng, nghiêm nghị nhấn mạnh: “Ta đang luyện.”
Tần Trầm đ.á.n.h giá đôi tay ngọc mảnh mai trắng nõn, thon dài đặt đầu gối nàng, hề một vết chai vết thương nhỏ nào, mặt nàng, tay nàng, thức thời mà thêm lời nào.
Tần Trầm vỗ n.g.ự.c cam đoan: “Cố đại cô nương, chốc lát là xong ngay, bảo đảm ngươi dùng thuận tay! Ngươi cứ xem thoại bản một lát .”
“Ta thật thích xem thoại bản!” Cố Tri Chước nhấn mạnh.
Bất kể nàng gì, Tần Trầm chỉ gật đầu, cố gắng nàng phật ý. Tần Trầm mang sẵn dây cung dự phòng bên , cần dụng cụ gì thì với Tô chưởng quầy, cúi đầu tập trung việc.
Cố Tri Chước lén lút đưa cuốn thoại bản lưng cho Quỳnh Phương, hiệu cất , nghiêm túc quan sát chỉnh sửa trục cung, dây cung. Động tác của nhanh nhẹn, chỉ nửa canh giờ là cây cung sửa xong.
Tần Trầm đưa hắc cung , đầy tự tin : “Ngươi thử xem!”
Cố Tri Chước thử kéo, nhẹ nhàng kéo căng dây, nàng hài lòng cong môi. Tốt lắm, cứ dùng cây luyện tập !
“Cố đại cô nương.” Thấy nàng , Tần Trầm liền ghé sát , hì hì : “Lần ngươi huyết quang tai ương... Cầu ngươi giúp xem một quẻ !”
Cố Tri Chước đặt cung sang bên, bảo Quỳnh Phương lấy cái gối kê mạch tới, : “Đưa tay đây.”
Tần Trầm ngơ ngác: “Ta bệnh.”
“Đây là Quá Tố Mạch,” Cố Tri Chước giải thích, “’Người Quá Tố Mạch, lấy thanh nhẹ, trọng trọc mệnh luận’ (chú), thể đoán cát hung, họa phúc.” Hiện tại nàng La Bàn que toán. Ngoài La Bàn, nàng giỏi nhất là Quá Tố Mạch.
Thì là ! Tần Trầm hớn hở đưa tay .
Vân Vũ
Thủ pháp bắt Quá Tố Mạch thoạt khác gì đại phu bắt mạch. Cố Tri Chước đặt ba ngón tay lên mạch , rũ mắt xem xét kỹ lưỡng. Kìa, đây là... Cố Tri Chước ngẩng đầu kỹ tướng mạo , hỏi sinh thần bát tự, bảo đổi tay, xem một nữa. Nàng xem xét mạch tượng tinh tế, qua một lúc lâu mới thu tay về, bấm đốt ngón tay tính toán.
Đổi từ tay trái sang tay , còn bấm đốt ngón tay lâu đến , Tần Trầm dù vô tư đến mấy cũng thấy thấp thỏm. Hắn cẩn thận hỏi: “Có thể hóa giải ?”
“Ta suy nghĩ thêm ...” Cố Tri Chước khẽ co ngón tay, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, mỗi tiếng gõ cứ như gõ tim Tần Trầm, khiến tim nhảy thình thịch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/muoi-muoi-phan-dien-cua-nu-chinh-ca-chep-may-man-thoi-co-dai/chuong-18.html.]
“Tần công tử.” Cố Tri Chước dựa lưng ghế, co ngón tay ngoắc ngoắc , vẻ mặt kỳ lạ hỏi: “Ta hỏi ngươi, chốc lát nữa ngươi tính toán gì ?”
Tần Trầm trả lời ngay: “Ta đằng Hi Tới Các mua chút điểm tâm, mang về cho Di Nương nếm thử.” Hắn hồi kinh , vẫn về phủ. Khó khăn lắm mới định, Công tử cho nghỉ mấy ngày để về thăm Di Nương, liền nghĩ mang chút điểm tâm Hi Tới Các về.
“Vậy ngươi .”
“Á?”
Cố Tri Chước : “Hi Tới Các đúng một khắc buổi trưa mới mở lò, ngay sẽ xếp hàng kịp . Còn chuyện khác, lát nữa .”
Á! Hắn thật sự Hi Tới Các mở lò lúc nào.
“Cố đại cô nương, ngươi chờ một lát, về nhanh thôi! Sẽ mang đồ ngon về cho ngươi.” Hắn đột ngột dậy, vội vã chạy .
Hi Tới Các là tiệm lâu đời trong kinh thành, nổi tiếng từ thời tiền triều, ở cuối phố đường Chu Tước. Tần Trầm luôn nhớ rõ lúc rời kinh, Di Nương thành tiếng, đem bộ tiền riêng tích cóp bấy lâu đưa cho . Hắn hứa với Di Nương sẽ sống , đợi ngày về kinh sẽ mua Hồng Nhan Tô của Hi Tới Các cho bà ăn.
Hắn ngừng tăng tốc, khi tới nơi, hàng cửa Hi Tới Các xếp dài. Tần Trầm liếc cuối hàng, vội vã chạy tới . Hồng Nhan Tô của Hi Tới Các nổi tiếng khắp nơi, mỗi ngày chỉ một lò, mở lò là bán hết sạch.
Tần Trầm thành thật xếp hàng, tới sớm muộn, xếp lâu thì tiểu nhị hô to: “Mở lò !” Hương thơm ngào ngạt lập tức lan tỏa khắp con phố. Tần Trầm theo dòng xếp hàng từ từ tiến lên. Hàng chậm, mãi mới đến lượt , Tần Trầm đưa một hạt bạc nhỏ, mua hai hộp Hồng Nhan Tô bọc giấy dầu.
Người phía kêu lên: “Chưởng quầy, bán cho một hộp nữa.”
“Không còn nữa, còn nữa. Hôm nay bán hết .” Chưởng quầy liên tục xua tay, niềm nở: “Gia, ngài mai đến nhé.”
“Hết ? Sao hết nhanh !”
“Chỉ còn Bánh hạt thông bách hợp và Bánh dầu vịt, khách quan ?”
Một tràng tiếc nuối vang lên, kéo theo cả những xếp hàng cũng than khổ. Tần Trầm dừng bước, nhếch môi , cảm thấy vận may của thật sự , mua hai hộp cuối cùng. Một hộp tặng Cố đại cô nương, thêm mắm thêm muối kể lể một phen, rằng khó khăn xếp hàng, khó khăn mua thế nào, bảo đảm nàng ăn sẽ ý. Cố đại cô nương ý, sẽ càng dụng tâm chữa bệnh cho Công tử hơn.
Tần Trầm xách theo điểm tâm, vui vẻ về phía bên phố. Đi nửa đường, khi còn đang ở giữa đường, thấy tiếng vó ngựa dồn dập vang lên từ cuối phố, nhanh gấp, chừng đến ba bốn con. Tần Trầm vội vàng nghiêng né tránh.
Lúc tiên đế còn tại vị, từng luật nghiêm cấm phóng ngựa trong kinh thành. Hắn theo Công tử sáu năm, đến giờ quy củ đổi ? Hắn nhíu mày, lười nghĩ nhiều.
Hắn né nhanh, nhưng những khác nhanh nhẹn như . Dân chúng thấy tuấn mã lập tức loạn cả lên, kêu la hoảng sợ chạy tán loạn sang hai bên. Một bé gái vững, va , ngã lăn giữa đường.
Chà. Tần Trầm thở dài, ba bước thành hai, lao lên kéo bé gái, che chắn lưng . Một con hắc mã với bốn vó trắng như tuyết gần như lướt qua , sức gió do vó ngựa nhấc lên tóc đen rối bời, bụi đất bám đầy mặt.
Tần Trầm hú vía buông bé gái : “Cha con ?”
Trong đám đông, một phụ nữ mặc áo vải xanh lao tới, ôm con lòng, bé gái “Oa” một tiếng nức nở. “Đa tạ công tử! Đa tạ công tử!” Người phụ nữ liên tục cảm ơn, dẫn con bé vội vã rời .
Hự! Tiếng ghìm ngựa liên tiếp vang lên, mấy con ngựa đồng loạt dừng .
Bọn họ cả thảy năm , ai nấy đều cầm roi ngựa, cẩm y hoa phục (quần áo lụa là), là công tử bột xuất từ gia đình quyền quý. Dân chúng kinh thành vốn thực thời ( thời thế), thấy thể trêu chọc liền nén giận tránh xa.
Xui xẻo thật! Tần Trầm thầm rủa trong lòng, chắp tay gọi: “Ngũ .”
Hắn là con vợ lẽ của Tĩnh An Bá, xếp thứ ba trong phủ. Còn suýt đụng bé gái chính là con trai út của Mẹ Cả , Tần Lạc.
Tần Lạc vẻ mặt thờ ơ, lưng ngựa xuống đ.á.n.h giá Tần Trầm, ngập ngừng một lát mới nhớ là ai.
“Nha, Tam ca đấy . Thật trùng hợp, về kinh ?”
“Phải ,” tát một cái đầu ngựa, khiến con ngựa khó chịu lắc lư cổ, “Vị nào cũng về kinh, chẳng sợ c.h.ế.t mà bám riết theo về, cứ như ch.ó Pug .” Nói xong, lên .
Hắn dùng roi ngựa chỉ Tần Trầm, trêu chọc với đám bạn xung quanh: “Các ngươi , vị Tam ca của năm xưa tâm khí cao lắm đấy.”
Tần Trầm cảm xúc : “Ngũ , còn việc bận, xin cáo từ .”
“Việc bận?” Tần Lạc cúi đầu bọc giấy dầu tay Tần Trầm, chỉ nghĩ việc bận của là mua điểm tâm, ngạo mạn : “Cái việc bận vớ vẩn của ngươi, đừng tưởng nó là báu vật. Mau đây, quỳ xuống ghế ngựa cho tiểu gia, tiểu gia sẽ tìm Đại ca tình, tìm cách cho ngươi thoát sớm, kẻo ngươi điều, cứ nhảy nhót lung tung, mất mặt phủ Bá .”
Hắn hai hôm còn Đại ca và tùy tùng bàn bạc, tìm cách đổi việc cho Tần Trầm. Đại ca , Công tử Thầm hiện giờ bám víu Trấn Quốc Công phủ, ngoài mặt thì phong quang, nhưng e rằng lòng vua sẽ càng khó dung nạp . Nếu Hoàng đế quyết tâm tay, phủ Bá của họ cũng sẽ liên lụy vì Tần Trầm là của Công tử Thầm. Thật là một kẻ gây họa! Hắn mười sáu tuổi mà còn việc bận, chắc chắn cũng là do Tần Trầm kéo theo!