Muội Muội Phản Diện Của Nữ Chính Cá Chép May Mắn Thời Cổ Đại - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-10-01 16:00:27
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kim Thượng (Hoàng đế đương triều) mới đăng cơ lâu, lệnh Thục phi đón Cố Tri Chước cung nuôi dưỡng ba năm, ở cùng với Ngũ công chúa, bổng lộc cũng giống hệt Ngũ công chúa. Hoàng đế từng đùa nàng là “khách quý”, mà hiện tại, đầu tiên nàng tiến cung khi Trấn Quốc công tử trận, rơi kết cục hủy dung.

Điều quả thực công khai rõ, hoàng gia qua cầu rút ván.

Thái dương Hoàng hậu đập thình thịch, mồ hôi lạnh toát trán, bà liên tục trấn an: “Chước tỷ nhi, con yên tâm, bổn cung nhất định sẽ chủ cho con.”

“Thục phi, ngươi mau dẫn Chước tỷ nhi tìm thái y xem xét, vết thương mặt , tuyệt đối thể lơ là.”

Bà chỉ Thục phi mau chóng mang Cố Tri Chước , nếu còn để nàng tiếp như , sớ hạch tội Cảnh Nhi nhất định sẽ chất đầy Ngự Thư Phòng.

Phu nhân Thủ phụ thầm khen ngợi.

Cố đại cô nương chiếm thế thượng phong, lúc mà lui, bước tiếp theo, tiến thể công, lui thể thủ. Từng bước , dù chỉ là thuận thế mà , cũng thật sự vô cùng mắt.

Phu nhân Thủ phụ nghĩ , Thục phi tự nhiên cũng nghĩ .

Đôi mắt của bà rưng rưng, cúi về phía Hoàng hậu, miệng tìm thái y ” gì đó, ôm cháu ngoại gái, kéo theo cả con gái cùng rời . Bọn họ dứt khoát, chỉ còn nơi một mớ hỗn loạn và ồn ào xử lý .

________________________________________

Tiết lộ sự thật và lo lắng từ Thục phi

Vân Vũ

Mãi cho đến khi bước cửa cung Trọng Hoa Cung, Cố Tri Chước mới buông chiếc khăn che mặt xuống, khóe mắt nàng sạch sẽ, hề nửa giọt nước mắt.

Thục phi xuống ghế chủ vị ở chính điện, giơ tay, các cung nhân liền nối đuôi lui , chỉ còn thái giám chưởng cung và hai đại cung nữ.

Bà vẫy tay gọi Cố Tri Chước gần, tự tay gỡ chiếc khăn che mặt của nàng.

Vừa nãy kịp xem kỹ, giờ đây, bà dùng hai tay nâng mặt nàng, ngắm trái .

Thục phi nàng.

Nàng cũng Thục phi, ánh mắt ngẩn ngơ.

Đời , trưởng Cố Dĩ Xán khi “chạy án”, thánh chỉ đoạt vị Thế tử.

Vài tháng , biên quan tám trăm dặm kịch liệt, rằng Cố Dĩ Xán bất chấp nợ nước thù nhà, hành hạ đến c.h.ế.t Trình Thương tướng quân trấn thủ biên giới cùng ba trăm tướng sĩ, mang theo bản đồ phòng tuyến đầu hàng Lương Quốc.

Tội phản quốc tày trời, tội liên lụy cửu tộc.

Dì (Thục phi) vì giữ nàng, dốc hết sức lực, trả giá lớn thế nào, đổi lấy Cố gia từ mãn môn trảm thành lưu đày Mân Châu.

Và chỉ lâu khi Cố gia bước lên đường lưu đày, dì c.h.ế.t bất đắc kỳ tử.

Rất nhanh, biểu tỷ Đan Linh đang hôn mê vì chăm sóc cũng qua đời.

Thục phi cảm nhận cơ thể Cố Tri Chước đang run rẩy, cho rằng nàng là đang sợ hãi, trong lòng dâng lên từng đợt đau xót.

“Không ,” Bà ném khăn che mặt xuống, chậm rãi nhỏ nhẹ, “Nói cho dì , rốt cuộc là chuyện gì?”

Hàng mi dài của Cố Tri Chước run lên, nhẹ nhàng gọi: “Dì.”

Thục phi nắm lấy tay nàng, đôi mắt tràn đầy thương tiếc: “Con cứ , đừng sợ.”

Cố Tri Chước mím môi, bắt đầu từ việc phát hiện t.h.u.ố.c mỡ vấn đề: “... Bôi lên mặt lúc đó, đau lắm, như lột da . Kim sang d.ư.ợ.c các loại trong Trấn Quốc công phủ đều , dùng kim sang d.ư.ợ.c chỉ vết thương dịu , thể càng lúc càng đau .”

Nàng cố ý khoa trương để giải thích vì phát hiện t.h.u.ố.c mỡ độc.

“Con thấy , liền lén lút lau . Dì đấy, thái y trong cung hành sự cần cầu thái bình vô quá, Lưu thái y dám tự . Ông là Tam hoàng tử phái tới khám cho con, thì chắc chắn là Tam hoàng tử sai khiến.”

Cố Tri Chước chỉ vài câu hết sự việc, kiêu ngạo: “Dì, con chịu nổi ủy khuất , liền hất t.h.u.ố.c mỡ trở .”

Đôi mắt phượng của nàng lấp lánh, như một viên đá quý, khi trải qua tháng năm mài giũa, ánh sáng b.ắ.n bốn phía.

Tạ Đan Linh ở bên cạnh như sợ thiên hạ loạn, : “Nương, thấy , náo nhiệt cực kỳ.”

“Còn xuất sắc hơn cả một vở kịch!”

Hai ghế nhỏ, kẻ một lời, đáp một câu, kể chi tiết bộ sự việc.

Bà sờ sờ đỉnh đầu mềm mại của Cố Tri Chước, mặt mày hiền từ như nước: “Yêu Yêu, dì cứ nhất định con từ hôn, chỉ là, con nghĩ qua , Hoàng thượng từng hạ minh chỉ nào ?”

Cố Tri Chước nhẹ nhàng lắc đầu.

Hôn ước , là ngự tứ, nhưng từ đầu đến cuối, chỉ là một câu hứa hẹn của Hoàng đế linh cữu.

Không thánh chỉ, càng tam thư lục lễ.

Dù là ở dân gian, định hôn ước nam nữ cũng trao đổi tín vật, nhưng những thứ đều .

Thục phi nhẹ giọng : “Nếu thật sự lòng, như thế.”

“Con , quân tâm khó dò.”

“Không minh chỉ, điều nghĩa là, nếu Hoàng thượng cần hôn ước nữa, cũng thể nhẹ nhàng một lời lấy . Đến lúc đó, con nên gì?”

“Hoàng gia sẽ bao giờ sai ở , cuối cùng, chắc chắn sẽ bắt con gánh đầy ô danh, để thành tựu sự quang minh lạc của Tạ Cảnh.”

Những lời đều là chân thành.

Từng câu chữ đều là suy nghĩ cho Cố Tri Chước.

Cố Tri Chước vùi đầu gối Thục phi, khàn giọng : “Dì, con sai .”

Đời , đến cuối cùng, nàng cũng chỉ nhận một câu “Cố thị phẩm hạnh hợp, là trẫm sơ suất, may mà trẫm hạ minh chỉ, hôn ước cứ thế hủy bỏ”.

Y hệt như điều dì đang lo lắng hiện giờ.

Tạ Đan Linh ôm cánh tay Thục phi, lắc lắc, nũng nịu phụ họa: “Nương, Yêu Yêu sai , đừng giận nàng.”

Hai cô bé song song , dùng đôi mắt phượng tương tự bà, hốc mắt đều ướt đẫm, trông vô cùng đáng thương.

Lòng Thục phi mềm nhũn, buồn .

, Tạ Đan Linh lập tức giả vờ đáng thương nữa: “Yêu Yêu, Nương giận, chúng chơi !”

Thục phi vỗ nhẹ lên mu bàn tay con gái, mặt hổ: “Còn chơi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/muoi-muoi-phan-dien-cua-nu-chinh-ca-chep-may-man-thoi-co-dai/chuong-5.html.]

Tạ Đan Linh nũng.

Môi đỏ Thục phi khẽ nhếch, ánh mắt lưu chuyển, muôn vàn phong tình.

Ngón tay sơn móng tay đỏ của bà đau lòng vuốt ve gò má còn sưng đỏ của Cố Tri Chước.

“Yêu Yêu, con đừng lo, dù đắc tội Tạ Cảnh cũng .”

Chuyện nhỏ , vẫn lo liệu .

Hơn nữa...

với các nàng: “Nội các hôm nay trình sớ xin phong trữ quân.”

Nội các bên trình sớ, mà vị trữ quân chọn trong lòng họ vì tư lợi cá nhân, đối xử tàn nhẫn với cô gái mồ côi Cố gia, hạ độc hủy dung.

Việc lập trữ chắc chắn sẽ trì hoãn.

Tạ Cảnh tiếp theo biểu hiện ở triều đình, nhất thời cũng dám đến khó dễ Yêu Yêu.

Nếu Tống Thủ phụ mới một canh giờ Ngự Thư Phòng dâng lên đạo sớ , bà còn tưởng Yêu Yêu là tin tức, mượn cơ hội gây khó khăn.

Tâm trạng Thục phi : “Tống Thủ phụ , trong mắt chấp nhận hạt cát.”

“Hơn nữa, Công tử Thầm cũng sắp trở về.”

Công tử Thầm? Đồng tử Cố Tri Chước co , lưng căng thẳng.

Đôi mắt phượng đen trắng rõ ràng của Tạ Đan Linh sáng lấp lánh, đầu gối Thục phi, thuận miệng : “Người là Thầm đường ca của Phế Thái tử gia?”

Thục phi gật đầu.

Công tử Thầm tên là Tạ Ứng Thầm.

Khi Tiên đế tại vị, Kim Thượng là con thứ, phía còn một vị trưởng tử đích của Nguyên Hậu, chính là Thái tử lúc bấy giờ.

Thái tử văn thao võ lược, đức hiền vẹn , nhập chủ Đông Cung hai mươi năm, đại quân chinh, giám quốc, tế thiên... Địa vị củng cố.

Năm Minh Đức thứ 22, Tiên đế đột ngột trúng độc ngã bệnh khi đang nam tuần, khi điều tra rõ, phát hiện là do Thái tử cấu kết thái y mà .

Tiên đế giận tím mặt, hạ chiếu phế Thái tử.

Thái tử cùng Thái tử phi sợ tội tự sát trong Đông Cung, Tiên đế vốn dư độc thanh triền miên giường bệnh, tin xong thổ huyết băng hà.

Trước lúc lâm chung, Tiên đế triệu tập Tấn vương và những khác, tự miệng lập Kim Thượng kế vị long sàn.

Tạ Ứng Thầm chính là đích trưởng tử của vị Phế Thái tử , do Thái tử phi sinh .

Vốn dĩ với phận hổ như , khi Kim Thượng đăng cơ, dù giam lỏng trong tường cao, thế nhân cũng khen một câu “Hoàng thượng khoan nhân”.

Khổ nỗi, Tạ Ứng Thầm là Thái Tôn do Tiên đế đích phong, tế bái Thái Miếu, chiêu cáo thiên địa. Quan trọng nhất là, khi Tiên đế phế Thái tử, vẫn hạ chỉ phế Thái Tôn.

Mà khi sắc lập Kim Thượng, Tiên đế vẫn còn đường nam tuần, chiếu thư qua nội các.

Năm đó, việc ai là chính thống nhiều ý kiến khác , tranh luận ngừng, từng gây triều đình chấn động, lòng dân bất an.

Sau , Tạ Ứng Thầm năm đó mười bốn tuổi chủ động tự thỉnh Lương Quốc con tin, Kim Thượng di chiếu Tiên đế trong tay, lúc mới thể thuận lợi đăng cơ.

Kim Thượng kế vị, những năm gần đây, ông mấy ám chỉ hoặc công khai, rằng quốc gia nên lập trữ quân, nhưng mỗi đều dẫn đến quân thần tranh cãi, triều đình tranh luận ngừng.

Luôn thần tử cố chấp cho rằng Tạ Ứng Thầm là Thái Tôn do Tiên đế đích phong, dù Kim Thượng kế vị, Tạ Ứng Thầm cũng nên là Trữ quân.

Thục phi vuốt hoa văn Thanh Loan tay áo, thở dài: “Yêu Yêu, ba năm , phụ con nhục nhã thiết kỵ Lương Quốc, liền hạ mấy thành của Lương Quốc. Lương Quốc đ.á.n.h sợ, chủ động cầu hòa, phụ con liền dâng sớ, đưa nên nghênh Công tử Thầm hồi kinh.”

“Phụ con trong sớ: Rửa tuyết quốc sỉ, chấn hưng quốc uy, mới thể Thịnh Đại Quốc chi hưng.”

Giọng Thục phi lạnh một chút: “Hoàng thượng của chúng lúc đó miệng đầy đồng ý, tự tay quốc thư. Nào ngờ, quốc thư còn đưa đến biên quan, phụ con hy sinh chiến trường, việc cũng trì hoãn.”

“Bất quá, rốt cuộc vẫn bởi mà đặt bề ngoài, Nội các nhiều thúc giục, cuối năm ngoái, Hoàng thượng phái Lương Quốc đón Công tử Thầm về nước.”

Những điều , Cố Tri Chước đều .

Nàng của đời , nuôi dưỡng đến mức ngây thơ kiêu căng.

Lớn lên trong nhung lụa, nàng hiểu, vinh hoa phú quý thật còn dễ tan biến hơn mây trôi trời.

Cho đến khi cửa nát nhà tan.

Trên đường lưu đày, tổ mẫu, thím, cùng các đường đường , lượt mắc bệnh nặng, là một loại dịch bệnh đáng sợ, ngay cả chính nàng cũng may mắn thoát khỏi.

Quan binh áp giải liền xui xẻo, nhốt bọn họ nghĩa địa chờ chết.

Khi nàng thoi thóp tàn, chính là Tạ Ứng Thầm xuất hiện cứu nàng.

Hắn đưa nàng khỏi nơi đầy rẫy c.h.ế.t và thở mục nát đó.

Hắn giúp nàng lật bản án cho Cố gia, bảo vệ tôn nghiêm và vinh quang của Cố gia, cho trưởng cần mang một ô danh, c.h.ế.t ý nghĩa.

Hắn dẫn nàng du ngoạn khắp Đại Khải nam bắc, dạy nàng dùng , dạy nàng bản đồ sa bàn, dạy nàng binh pháp thao lược, dạy nàng quyền mưu triều đình.

Hắn với nàng, sống đời, trở thành cầm cờ, chứ quân cờ sai khiến.

Nàng học võ luyện cung tên, mời danh sư cho nàng.

Nàng hỏi về y học, thu thập sách cổ đan phương cho nàng.

Những năm tháng đó, đối đãi nàng như thầy như trai.

Sau , chết.

Chết trong một đêm đông tuyết bay...

Từ đó về , quan trọng của nàng, nàng để tâm, còn một ai.

 

 

 

 

Loading...