Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 110
Cập nhật lúc: 2025-10-11 05:34:21
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người hầu nhà họ Bạch vẫn luôn ở núi tìm cũng quanh, là đầu tiên phát hiện chúng. Mắt tinh, tuy năm còn xa, nhưng vẫn thấy tiểu thiếu gia nhà , vì thế hướng về phía chân núi gào lên một tiếng.
Bạch lão gia đang an ủi đang ngừng rơi nước mắt, tinh thần phấn chấn, bỏ chạy chậm qua đó.
Lưu thị đang cố gắng gượng cũng lập tức dậy, vịn tay một nha đầu mau chân đuổi kịp Bạch lão gia.
Cho nên Chu ngũ lang và bọn trẻ còn đến đầu thôn, thấy trong thôn xôn xao chạy một đám . Bạch lão gia chạy ở đằng , tóc tai chút tán loạn, nghênh diện đụng Chu ngũ lang và Chu lục lang, hai đứa trẻ lưng họ, liếc Mãn Bảo đang giữa hai ca ca bằng đôi chân ngắn nhỏ của , lửa giận ngút trời của ông đối với hai thiếu niên liền thể phát tác. Ông mắt đỏ ngầu trừng về phía Bạch nhị lang đang thoải mái đến độ sắp ngủ .
Chu ngũ lang nhịn lén lút véo Bạch nhị lang một cái. Bạch nhị lang lập tức tỉnh táo, kêu lên: “Đến lượt Thiện Bảo xuống !”
Cậu mở mắt đối diện với ánh mắt của cha , hoảng sợ, lập tức thoái thác trách nhiệm: “Con cố ý dẫn sai đường cha, Thiện Bảo và Mãn Bảo đều trách con.”
Bạch lão gia đang gì, nhưng lời nhận , con trai chính là đầu sỏ gây tội. Vì thế ông “a a——” hét lớn một tiếng, xắn tay áo định đ.á.n.h .
Lúc , khuôn mặt của Bạch lão gia thật sự quá dữ tợn. Chu ngũ lang sợ đến mức chạy, dĩ nhiên, là cõng theo Bạch nhị lang.
Bạch nhị lang cũng sợ hãi, gắt gao ôm lấy cổ Chu ngũ lang, la hét quái dị: “Chạy mau, chạy mau, cha sắp đuổi kịp …”
Lưu thị đuổi kịp, quản chuyện Bạch lão gia dạy con, tiên ôm Bạch Thiện Bảo từ lưng Chu lục lang xuống, xổm xuống hỏi : “Các con ?”
Bạch Thiện Bảo cũng hoảng sợ, theo bản năng rằng họ gây rắc rối, liền kể những việc hôm nay.
Thực , trong thôn chỉ nhà họ Bạch là sốt ruột lo lắng, bên nhà họ Chu còn khá bình tĩnh, vì họ cảm thấy Mãn Bảo mất tích.
Người lớn đều , hôm nay là Chu ngũ lang và Chu lục lang dẫn Mãn Bảo . Vì nhà họ Bạch mất hai đứa nhỏ, bộ dân làng đều giúp đỡ tìm kiếm, lúc đó nhà họ Chu mới phát hiện Mãn Bảo và hai ca ca cũng ở trong thôn.
Tiền thị chỉ cho rằng chúng lẻn lên huyện, cũng thực sự lo lắng.
Bà con gái và hai đứa con trai đang ăn gì, nhưng chúng thể mua thịt về nhà, hiển nhiên là một ít buôn bán, cho nên bà chỉ cho là chúng lên huyện kiếm tiền.
Nói đến tại nhà họ Bạch cấp bách như ?
Bởi vì Bạch nhị lang đây tuy cũng sẽ đến trong thôn tìm các bạn nhỏ chơi, nhưng nhất định sẽ về nhà đúng giờ ăn cơm.
Càng đừng đến Bạch Thiện Bảo, hôm nay Bạch Thiện Bảo sáng sớm chạy . Người hầu thường ngày theo chỉ là ăn sáng một chút, đợi đến khi nghĩ đến việc trông chừng tiểu thiếu gia thì phát hiện tiểu thiếu gia thấy .
Tìm một hồi, liền phát hiện Bạch nhị lang cũng thấy.
Người nhà họ Bạch đầu tiên cho rằng trong thôn lạ, đứa trẻ bọn buôn bắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-110.html.]
Đợi hỏi rõ ràng dân làng, xác nhận hôm nay lạ nào đến thôn, lòng nhà họ Bạch liền thắt , sợ chúng chơi nước rơi xuống sông, hoặc là núi.
Đó mới thực sự là đại nạn.
Vì thế, dân làng thì lật núi, thì xuống sông vớt , ồn ào nửa ngày, ngờ hai đứa nhỏ ở cùng với nhà họ Chu.
Bạch nhị lang cuối cùng vẫn Bạch lão gia bắt đ.á.n.h cho một trận. Chỉ là vì ông đuổi theo một hồi lâu, tức giận phát tiết một ít, lý trí cũng thu hồi ít, nên tay chừng mực, hợp với vẻ ngoài dữ tợn của ông.
Sau đó, Bạch lão gia mang năm về nhà họ Bạch hỏi chuyện.
Vì thế, cuốn sổ ghi chép của Mãn Bảo và bọn trẻ cũng Bạch lão gia thu .
Bạch lão gia cẩn thận lật xem cuốn sổ, những chữ non nớt, một lúc lâu , ông đưa cuốn sách cho Lưu thị.
Lưu thị cũng cẩn thận xem qua, hỏi ba đứa trẻ: “Những câu hỏi đều là do ai nghĩ ?”
Bạch nhị lang lén lút về phía Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Hai đứa nhỏ cũng thành thật, cùng giơ tay.
Bạch lão gia đứa con trai mặt lộ vẻ đắc ý, tay giật giật, cuối cùng cũng đ.á.n.h tiếp. Ông xả một , phất tay : “Được , các con khỏi cổng nhất định cho lớn trong nhà một tiếng. Cái gì gọi là xa nhà? Đó chính là khỏi cổng thôn là xa nhà, ?”
Tiếng sấm to hạt mưa nhỏ như , ngay cả Chu ngũ lang một bên cũng nhịn mà thầm khinh bỉ Bạch lão gia.
Bạch lão gia dạy dỗ xong hai đứa con nhà , liền mỉm với Chu ngũ lang và Chu lục lang: “Bọn trẻ hiểu chuyện, phiền hai con giúp đỡ.”
Chu ngũ lang lập tức cúi đầu : “Bạch lão gia thứ , chúng con cũng tiểu công tử cho trong nhà. Bọn họ là bài tập của giao, chúng con liền cho rằng họ với trong nhà, cho nên…”
Bạch lão gia tỏ vẻ hiểu, dù cô bé gái cũng với trai trong nhà, chỉ là hai đứa nhóc thối tha cho trong nhà.
Bạch lão gia nữa tỏ ý cảm ơn, dù cũng là cõng hai đứa trẻ nhà họ về. Ngay cả Mãn Bảo nhỏ nhất cũng là tự bộ về.
Về chuyện , Bạch nhị lang đó kêu oan, tỏ vẻ dọc đường cõng hai , còn Mãn Bảo phần lớn thời gian là cõng, chỉ bộ một lúc thôi.
Bạch lão gia tin chắc.
Chu ngũ lang dẫn Mãn Bảo về nhà họ Chu, Tiền thị nhận tin, thấy hai đứa con trai dẫn cô con gái nhỏ lén lút , bà liền nhẹ nhàng ho khan một tiếng ở cửa.
Sống lưng Chu ngũ lang lạnh toát, cúi đầu thành thật dẫn hai đứa nhỏ xin tội.