Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 472

Cập nhật lúc: 2025-11-27 07:07:33
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dương Hòa Thư ngẩn , rõ ràng nghĩ đến điểm . Hắn cau mày suy nghĩ : "Theo lý thuyết là , nhưng việc mua bán thông qua huyện nha, cần đảm bảo trâu cày vẫn thuộc về nông hộ dùng để cày ruộng." Đây là sợ họ đem g.i.ế.c thịt. Việc xảy , nhà họ Dương cũng thường thế, nếu thì lấy thịt bò mà ăn?

 

"Thế , cũng nợ bạc mua trâu. Lãi suất một tháng bao nhiêu?"

 

Dương Hòa Thư ngờ đồng ý dứt khoát thế, vì dọc đường ai cũng tỏ vẻ tin tưởng chính sách , càng tin huyện nha.

 

Chu Hổ Dương Hòa Thư mà Mãn Bảo cảm thán: "Mãn Bảo là tiên t.ử chuyển thế, theo em chắc chịu thiệt nhỉ?"

 

Dương Hòa Thư: "..."

 

Mãn Bảo cảm thấy áp lực ập tới, chột : "Cũng... cũng chắc ạ..." Tuy nàng cũng tin lời về chuyện tiên tử, nhưng sâu trong lòng nàng hiểu Khoa Khoa đúng, mê tín dị đoan là .

 

Bạch Thiện Bảo gật đầu tán thưởng Chu Hổ: "Anh Chu Hổ, quyết định đúng đấy. Nếu vì nhà em đủ nghèo, em cũng nợ mấy con."

 

Chu Hổ ngay: " chỉ cần nợ một con là đủ ."

 

Thế là Chu Hổ và Mãn Bảo cùng Dương Hòa Thư với ánh mắt mong chờ: "Dương , chú xem bọn cháu thể nợ bạc mua trâu ?"

 

Dương Hòa Thư do dự nghĩ, tuy quy trình khác nhưng kết quả giống , vẻ cũng vấn đề gì. Hắn suy nghĩ một lát : "Được thì , nhưng các cháu đảm bảo bạc nợ nhất định dùng để mua trâu của huyện nha, nếu sẽ phạt tiền."

 

"Vâng , nhất định theo Dương . À mà Dương phụ trách mảng gì trong huyện thế ạ?" Mãn Bảo vui vẻ hỏi, chờ xem Dương Hòa Thư trả lời thế nào.

 

Dương Hòa Thư : "Hiện tại quản lý việc nông tang, nên mới các cháu mua trâu để trồng trọt nhiều hơn."

 

Chu Hổ tiếc lời khen: "Quan thật đấy."

 

Chu Hổ mải chuyện với Dương Hòa Thư đến quên cả giờ giấc, mãi đến khi nhà họ Chu đến, mới sực nhớ quên việc chính, kịp xem ruộng nhà thế nào.

 

Dương Hòa Thư cũng thấy Lão Chu đang dẫn một đoàn tới. Mãn Bảo từ xa vẫy tay gọi cha , nên họ là ai cũng khó. Dương Hòa Thư sang, phát hiện nhà Mãn Bảo đông thật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-472.html.]

 

Thế mà Mãn Bảo còn hỏi: "Cha, các Hai, Ba, Tư ạ?"

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

"Chúng nó sang mảnh ruộng khác cày , thế mới nhanh . Các con qua đây, ăn trưa ? Không chị dâu con để phần nữa."

 

Mãn Bảo cùng Bạch Thiện Bảo và Bạch Nhị Lang ăn khá nhiều điểm tâm nên đói, đáp: "Con đói."

 

Lão Chu tò mò Dương Hòa Thư, bắt chuyện. Chu Đại Lang và lượt xuống ruộng việc. Hắn và Chu Hổ cùng kéo một cái cày, Chu Ngũ Lang giữ cày. Ngũ Lang học cách giữ cày, những lúc Lão Chu thì giao cho . Tất nhiên, cũng luân phiên kéo cày cùng Cả và Chu Hổ.

 

Dương Hòa Thư hỏi: "Hai kéo cày đỡ tốn sức hơn nhỉ?"

 

"Chứ nữa, một kéo, một ngày xuống là vai chẳng còn mấy miếng thịt lành. Ngày tháng còn dài, dám liều mạng quá. Tiên sinh cũng là dạy học ?"

 

Dương Hòa Thư đáp: "Cũng coi là dạy học."

 

Lão Chu trời sinh thiện cảm với thầy giáo, híp mắt: "Dạy học lắm, dạy học đều là bản lĩnh lớn."

 

Dương Hòa Thư hỏi: "Nhà lão trượng nhiều sách ?"

 

"Nhiều chứ," Lão Chu tự hào chỉ đám con cháu lớn bé đang ruộng, "Đấy, đến đứa cháu nhỏ nhất cũng học."

 

Dương Hòa Thư há hốc mồm, kinh ngạc Mãn Bảo. Gia cảnh thế mà bảo nghèo? Tưởng thấy nghèo bao giờ chắc?

 

Mãn Bảo định thì Dương Hòa Thư nhanh miệng hỏi : "Tiên sinh là ai ? Không trường học xa , học phí một năm bao nhiêu?"

 

"Hả?" Lão Chu phản ứng , mặt như hoa cúc nở, hớn hở : "Không mất tiền, mất tiền, là con gái dạy đấy."

 

Được Lão Chu chỉ điểm, Mãn Bảo ưỡn ngực, kiêu hãnh Dương Hòa Thư.

 

Lão Chu tiếc nuối : "Nhà chỉ đứa con gái là thông minh thôi, nó học nhanh lắm. Mấy ông nó với đám cháu chắt bên chẳng bì , học mãi mới hai chữ. May mà chúng nó học mất tiền, chỉ tốn ít thời gian thôi."

Loading...