Tiền thị mặt đổi sắc: "Nó cũng sai, nó bảo kết bạn với tất cả mà. Chắc con bé sợ đến tai đ.á.n.h đòn nên mới tránh đấy."
"Thế thím định đ.á.n.h Mãn Bảo một trận bây giờ ?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Xéo ," vợ nông dân đẩy chồng một cái, "Mãn Bảo là tiên t.ử chuyển thế, ông mà dám xúi thím đ.á.n.h Mãn Bảo, coi chừng tối về Thiên Tôn lão gia tìm ông tính sổ đấy."
Dương Hòa Thư: "..."
Mãn Bảo: "..."
Bạch Thiện Bảo và Bạch Nhị Lang: "..."
Cho đến nay, ngay cả Mãn Bảo cũng thực sự tin chuyện .
Dương Hòa Thư hỏi thêm gì nữa. Hắn cảm thấy nên ở lâu với nhà họ Chu, kẻo cũng ảnh hưởng. "T.ử bất ngữ quái lực loạn thần", tin Lão T.ử thực sự thành tiên ở trời xuống, còn nhận một t.ử tiên tử. Ờ thì, Phật gia Bồ Tát tiên t.ử trướng, Thái Thượng Lão Quân cũng ?
Dương Hòa Thư lắc đầu xua những suy nghĩ kỳ quái, với Mãn Bảo: "Không tiện dẫn dạo quanh thôn một chút ?"
"Được ạ."
Mãn Bảo giờ, thấy bụng đói nên hào phóng mời: "Chú về nhà cháu ăn trưa ?"
Nàng gọi với ruộng: "Đại tẩu, để phần cơm cho ?"
"Không ," Tiểu Tiền thị đáp, " Tam tẩu và Tứ tẩu đều ở nhà, đói thì về bảo các chị cho chút gì ăn."
Tiền thị cũng xua tay: "Về ."
Mãn Bảo ăn đồ do Tam tẩu và Tứ tẩu nấu, bèn sang Bạch Thiện Bảo.
Bạch Thiện Bảo càng , thấy tay nghề các chị còn thua đầu bếp nhà , bèn : "Vậy về nhà tớ ăn ."
Dương Hòa Thư cũng gật đầu lia lịa. , nhà cháu nghèo thế còn mời mọc gì, chẳng nhà giàu sụ đây ?
Mọi thấy gật đầu liên tục thì đều sang. Dương Hòa Thư ho nhẹ một tiếng: "Sớm danh Bạch lão gia ở quê tiếng là thiện lương, tiện đường ghé thăm một chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-474.html.]
Bạch Nhị Lang đính chính: "Đó là cha cháu, cha ."
Dương Hòa Thư: "... Đến nhà cháu cũng ."
Đoàn về phía Bạch gia.
Khi qua con sông lớn đầu thôn, Dương Hòa Thư dừng bước cảm thán: "Con sông thật, sông thì tưới tiêu tiện hơn nhiều."
" thế ạ, lý chính từng bảo tuy thôn bọn cháu nghèo, nhưng sông, sông là c.h.ế.t đói, hoặc c.h.ế.t đói cũng muộn hơn khác mấy ngày."
Dương Hòa Thư: "... Người ở đây chuyện ai cũng sắc sảo thế ?"
Hắn quanh hỏi: "Không đào mương dẫn nước sang bên ?" Hắn chỉ về phía cánh đồng rộng lớn nhất, phóng mắt chỉ thấy vài ngọn núi lẻ tẻ, còn là ruộng đồng bát ngát.
"Có ạ, hai con mương."
"Mới hai con thôi á?"
Mãn Bảo giải thích: "Hai con là lắm . Năm ngoái tiết kiệm lương thực nên lao dịch, cũng tu sửa thủy lợi trong thôn. Mọi năm huyện nha đều bắt lao dịch, gì thời gian mà sửa thủy lợi trong thôn."
"Thủy lợi thôn các cháu trong phạm vi lao dịch của huyện ?"
Mãn Bảo: "Cha cháu bảo chỗ hẻo lánh, các quan lớn nhớ tới."
"Mới ," Bạch Nhị Lang phản bác, "Cha tớ bảo là vì nhà tớ ở đây, các quan trong huyện cha tớ bỏ tiền bỏ sửa miễn phí, để huyện nha đỡ tốn tiền."
Bạch Thiện Bảo rõ ràng cũng từng Bạch lão gia , gật đầu ủng hộ: "Bác tớ bảo mấy con mương lớn trong thôn đều do bác bỏ tiền sửa. Có khi trong thôn gặp khó khăn hoặc lười biếng, bác còn bỏ tiền mua lương thực cho họ nữa."
Bạch Nhị Lang gật đầu: "Cha tớ xót tiền lắm."
Dương Hòa Thư nên khen Bạch lão gia thiện tâm chê ông keo kiệt, đành chỉ mỉm đáp .
Bạch lão gia đang đ.á.n.h cờ với Trang .
Trang hiện chỉ ba t.ử nên việc dạy học nhàn nhã hơn, cần theo tiến độ cũ. Bài học của Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo thể gộp chung, chỉ khác ở phần thêm, việc khó ông. Bài học của Bạch Nhị Lang càng nhẹ nhàng hơn. Cậu bé học chậm nên dạy từ từ, nhưng lẽ do Trang chiều theo tốc độ của nên học còn hơn hồi ở trường.
Hiện giờ ông chỉ hướng dẫn lũ trẻ chữ buổi sáng và giảng bài buổi chiều tối, thời gian còn tha hồ rảnh rỗi. Thỉnh thoảng ông cũng đồng xem xét nông trang của học trò, nhưng phần lớn thời gian là sách trong tiểu viện hoặc sang đ.á.n.h cờ, uống rượu, trò chuyện với Bạch lão gia.