Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

RỪNG MAI TRÊN NÚI - 4

Cập nhật lúc: 2025-05-06 03:15:59
Lượt xem: 130

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

11.

"Ngươi cũng biết, từ nhỏ ta đã không có mẹ, cha lại bệnh tật triền miên."

Ta cúi gằm mặt, đưa tay níu lấy tay áo hắn, nước mắt như chuỗi hạt đứt dây rơi xuống.

“Được rồi, ta đâu có ghét bỏ ngươi," Hắn luống cuống lau nước mắt trên mặt ta, "Chẳng phải còn có ta sao? Sau này ngươi cứ lấy tiền từ nơi này của ta."

"Không chỉ là tiền, chỉ cần ngươi muốn, ta sẽ luôn tìm cách cho ngươi."

"Nhưng tiền bạc trong nhà phải giao cho ta quản."

"Xét cho cùng, ngươi trông ngốc nghếch quá, bị bán rồi còn giúp người ta đếm tiền."

Ta quả thực nên cảm ơn ngươi. Trên đời sao lại có người như vậy chứ? Vừa vụng về an ủi ta, vừa sợ ta khóc chưa đủ đau lòng.

Ồn ào một hồi, ta cũng hết muốn khóc. Nước mắt lem luốc trên mặt, cảm giác như bị một lớp vải mỏng căng chặt da mặt, khô khốc vô cùng. Hắn xoa đầu ta, như phát hiện ra châu lục mới, ánh mắt sáng rực lên, lại xoa, lại xoa… cho đến khi tóc ta rối tung lên mới thôi.

Ánh mắt sâu xa nhìn ta, cố gắng chuyển chủ đề trước khi ta phát hiện ra tội ác hắn gây ra trên đầu ta: "Nhưng hôn ước của ngươi…"

Không biết nghĩ đến điều gì, hắn lải nhải một tràng, càng nói càng tức, càng nói càng giận, cuối cùng nghiến răng ken két. Ta đưa tay sờ mái tóc như ổ gà trên đầu, im lặng không nói, chỉ miệt mài chải chuốt. Tóc xoăn tự nhiên vốn đã khó chải, giờ thì rối thành cục rồi.

Ta cứng cổ định mắng vài câu nhưng khi nhìn thấy đôi mắt hắn dần lạnh lẽo, liền thức thời ngậm miệng. Trời ơi, sao lại âm tình bất định thế này?

"Hay là ngươi muốn hưởng thụ niềm vui tam thê tứ thiếp?"

"Vậy ta không ngại, giữ bài vị của ngươi, làm một người góa vợ cô độc cũng được."

12.

Sao ta dám đáp lời chứ! Chỉ biết trơ mắt nhìn hắn, nước mắt lưng tròng chực trào ra.

"Mấy chiêu đó dùng một lần là đủ rồi."

Câu "Từ nhỏ ta đã không có mẹ, cha lại…" cứ nghẹn lại trong cổ họng. Có lẽ vì vừa rồi khóc quá tự nhiên nên bị phát hiện, Thôi Nguỵ quay mặt đi, bàn tay phủ lên mắt ta. Làn môi lạnh lẽo khẽ chạm lên má ta tựa chuồn chuồn lướt nước, thoáng qua rồi biến mất.

Tầm mắt vừa khôi phục, đã thấy người đàn ông vừa rồi còn gần sát ta như sắp dính vào nhau, giờ đã chạy tới góc tường quay lưng về phía ta, tai và cổ đỏ bừng đến mức đáng sợ. Thật là ngây thơ.

“Không, không cần uống thuốc tránh thai.”

Một lúc lâu sau, hắn mới ấp úng lên tiếng. Chủ đề này chuyển đổi thật gượng gạo và đột ngột.

“Hả?”

“Ta ngửi thấy mùi thuốc tránh thai ngươi đang sắc trong bếp, thuốc nào cũng có ba phần độc, dù sao cũng không tốt cho thân thể.”

“Huống, huống hồ ta không giống ngươi, không, sẽ không mang thai.”

Hiểu rồi.

Hắn không được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/rung-mai-tren-nui/4.html.]

Có lẽ ánh mắt ta quá thẳng thắn và lộ liễu khiến hắn vừa quay đầu lại, lập tức như pháo bị châm thêm một mồi lửa, nổ tung. Hai tay hắn kẹp chặt vai ta lắc mạnh, sự phẫn uất trong mắt như sắp tràn ra ngoài.

“Ta muốn lắc cho nước trong đầu ngươi văng ra hết.”

“Ngươi đang nghĩ linh tinh gì vậy? Thân thể ta rất tốt, không có chút bệnh tật nào cả.”

“Không phải, ta là Sơn Thần, thân thể không giống người phàm các ngươi.”

Nhìn hắn cuống đến nỗi nói năng lộn xộn, mặt mũi đỏ bừng, gãi đầu gãi tai, ta nhất thời không nhịn được mà bật cười. Thôi Ngụy dường như không giỏi giải thích với người khác, nửa ngày cũng không nói rõ được, cuối cùng đành buông xuôi.

“Ngươi cứ coi ta là quỷ đi, không có thân xác, chỉ là hư ảo, sẽ không có con nối dõi.”

Hắn nhe răng, rõ ràng là đang cười nhưng lại còn khó coi hơn cả khóc.

Nhìn Thôi Ngụy, ta đột nhiên không còn sợ hãi nữa, dù cho lúc này ta đang ở chung phòng với một con quỷ.

“Vì sao không giấu diếm ta? Dù sao cha ta cũng không làm gì được ngươi.”

Bàn tay đưa ra giữa không trung lại rụt về, hắn dường như muốn tiến lên ôm ta nhưng miệng vẫn cứng rắn.

13.

“Ta đâu phải lừa cưới, sắp thành thân rồi, cũng nên cho nàng biết lai lịch của ta.”

“Nói sớm với nàng, cũng để tránh cho nàng tự mình phát hiện rồi sinh ra chán ghét ta, lại thêm một đôi oan gia oán ngẫu cho thế gian.”

“Nhưng nàng đừng sợ ta, dù có chuyện gì xảy ra, ta cũng sẽ không làm hại nàng.”

Phải nói rằng hắn thật sự là một người rất tốt, không, một con quỷ rất tốt. Tốt như câu văn bia khắc trên tấm bia đá vô danh trong núi kia.

[Quân tử như ngọc, y phục sáng ngời, sinh không gặp thời, số mệnh trớ trêu!]

Lời nói đột ngột dừng lại. Hắn cúi đầu không dám nhìn ta, nhưng lại không ngừng liếc trộm sắc mặt ta.

“Ta không sợ chàng.”

Ta lao vào lòng hắn, hai tay ôm chặt lấy hắn, bên tai là tiếng tim hắn đập thình thịch.

“Tim chàng đập nhanh quá.”

“Rõ ràng là tai nàng có vấn đề.”

Vớ vẩn.

“Ngày mai sẽ mời đạo sĩ đến thu phục chàng.”

Ta và Thôi Ngụy ở chung mười mấy ngày. Hắn thậm chí còn hiểu ta hơn cả bản thân ta, dù ta không nói, hắn cũng biết ta đang nghĩ gì, muốn làm gì. Nhưng ta nhớ rõ, trước đây ta chưa từng gặp hắn.

Thôi được, hắn là Sơn Thần mà!

Thần thánh một chút cũng không sao.

Loading...