Sau Khi Xuyên Vào Show Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam - Chương 1: Tôi muốn thử trở thành ngôi sao kia.
Cập nhật lúc: 2025-09-23 02:33:22
Lượt xem: 0
Editor: Umi海
***
"Hồ sơ cho thấy vẫn đang học cấp 3 và cũng công ty quản lý. Vậy vì mà tham gia show tuyển chọn của chúng ?"
Tần Lục mở mắt thì nhận bản đang ánh đèn sân khấu, những ống kính quen lạ nhắm thẳng từ góc độ, còn đàn ông trông giống như đạo diễn vẻ sốt ruột mà mấp máy môi với .
Bốn mặt xa khí chất mạnh mẽ, trang điểm tinh tế. Sau lưng họ là những trai trẻ những chiếc ghế xếp theo dạng kim tự tháp, lúc bọn họ đều đang chăm chú quan sát màn biểu diễn của Tần Lục.
Một vài ký ức rời rạc loé lên trong đầu . Không kịp suy nghĩ nhiều Tần Lục chỉ thể nhanh chóng rút một thông tin quan trọng. Đại khái là đang tham gia một chương trình tuyển chọn.
Hắn rõ đáng lẽ c.h.ế.t . bây giờ ở chỗ một cách bình an vô sự. Nếu rốt cuộc chuyện gì xảy thì xử lý vấn đề mắt cho cái .
Là một hoạt động trong showbiz mấy chục năm, Tần Lục kinh qua vô tình huống bất ngờ. Hắn buộc bản mau chóng bình tĩnh.
Dựa những thông tin mà nắm , Tần Lục ngẩng đầu về phía vị huấn luyện viên mới đặt câu hỏi thở nhẹ , chút ngượng ngùng mà đáp:"Xin cố vấn, căng thẳng."
Cố vấn thanh nhạc Lại Vũ Hàm luôn kiên nhẫn gật đầu tỏ ý hiểu. Mà Thôi Chí Hạo vẫn quan sát Tần Lục từ nãy đến giờ bình luận gì, chỉ nghiêm túc lặp câu hỏi lúc nãy:"Chúng thấy thuộc công ty nào, khi tham gia chương trình cũng chỉ là một học sinh cấp 3 bình thường, thậm chí còn thành tích -"
Lão làng Doãn Tô Lập khí thế mạnh mẽ ít lật hồ sơ , gõ đầu ngón tay xuống bàn hai cái lộ vẻ kinh ngạc hiếm thấy, nhướng mày hỏi:"Kính Hà Lục Cao?"
Tần Lục đáp "Ừm" gì thêm.
Doãn Tô Lập ngẩng đầu một lát, nở nụ đầu tiên từ khi bắt đầu ghi hình tới giờ. Cameraman phản ứng nhanh, ghi phản ứng bất thường .
Vị rapper nghề gần 20 năm nổi tiếng là dễ chọc ánh mắt đánh giá thực tập sinh kiểu bắt bẻ ác ý thường thấy. Gác việc năng lực cá nhân là điều cơ bản nhất, dựa sự ham thích cái lạ để nổi bật hơn cũng thể thông cảm, nhưng ít nhất thể xem cố vấn như mấy đứa ngu mà lừa gạt .
Giống như ban nãy, rõ ràng trình độ của vài thực tập sinh hề cao, nhưng lúc lên bục vô cùng tự tin. Trước khi biểu diễn còn ba hoa chích chòe thổi phồng trình độ của bản , cái mỏ khoác lác mém tí là tiễn vong Doãn Tô Lập tại chỗ.
Hát xong một ca khúc cạn lời còn giả vờ khiêm tốn dùng mấy thuật ngữ vớ vẩn để lừa chuyên môn:"Lúc nãy một hợp âm C mà thấy nó đơn điệu quá nên chỉnh một chút, nhưng rốt cuộc là vẫn thô."
Lúc đó Doãn Tô Lập liền nghĩ thầm, gì mà chỉ " thô" chứ thằng ranh con ơi. Quân đội Mỹ và Nga đang xung đột, giữa mà gào một phát là tiễn cả hai bên về vườn, thế giới hoà bình luôn.
Nobel mà trao giải thì uổng cho chiến công vĩ đại của lắm đấy.
mà chương trình vẫn đang , nên cô vẫn cho những do ekip tuyển chọn chút mặt mũi, cuối cùng chỉ lạnh lùng :"F."
Doãn Tô Lập thầm thở dài. Trong những năm gần đây, các chương trình tuyển chọn tài năng siêu hot, cả nam sinh lẫn nữ sinh đều dựa nó để nổi tiếng. Hoặc là ước mơ trở thành ngôi , hoặc là kiếm tiền nhanh chóng. Thế nhưng nổi tiếng nào đơn giản như họ nghĩ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/sau-khi-xuyen-vao-show-tuyen-chon-nhom-nhac-nam/chuong-1-toi-muon-thu-tro-thanh-ngoi-sao-kia.html.]
Nhiều cho rằng tham gia những chương trình kiểu thì sở hữu mặt tiền là quan trọng nhất, điều thì đúng là công nhận thật. cuối cùng, debut một là dựa nhan sắc và thực lực của , hai là chống lưng.
Sở hữu dấu ấn riêng quan trọng, thể là một kiểu ấn tượng để khán giả ghi nhớ, nhưng chỉ ấn tượng thì mới ích. Được khác yêu thích cũng là một loại kỹ năng. Có vài dùng nước mắt để xem cảm thông bao dung cho khuyết điểm về năng lực của họ, nhưng vài rơi nước mắt khiến khán giả chán ghét họ suốt đời.
Đó là lý do tại trong chương trình tuyển chọn luôn khán giả mắng chửi té tát vì trông quá giả tạo hoặc màu lố lăng. Được khán giả yêu thích là một điều vô cùng bí ẩn, thể cưỡng cầu.
Nếu bạn trở thành ngôi trong một chương trình chỉ thời hạn ba tháng, đến nửa năm lãng quên thì vẫn nên dựa thực lực của bản mà bước tiếp.
Thực lực nhờ bốc phét thì là năng lực thật sự. Thực lực nhờ marketing mà cũng như bong bóng , đ.â.m nhẹ là nổ tung.
Thực lực thì thể tự lực tự cường để cải thiện bản , nhưng những cứ mơ mộng hảo huyền, ba hoa khoác lác còn thì chẳng , dù ở trong showbiz cũng định sẵn là thể quá xa.
Cậu học sinh cấp 3 sáng sủa kiệm lời mặt, bất cứ lời thừa thãi nào mà trông cũng ưa . Tuy trong showbiz thiếu , nhưng Tần Lục mặt vẫn khiến mắt sáng rỡ.
Nam sinh 17 tuổi vốn cao, vẻ mảnh khảnh đặc trưng của tuổi thiếu niên. Khi đôi mắt cong lên, là kiểu mặt tiền trông hiền lành.
Mái tóc đen ngắn sạch sẽ tự nhiên, áo phông trắng đơn giản phối với quần bò, thở học sinh vô cùng nồng nặc. Khiến cảm thấy thật tươi mát, vì lông mi dài mảnh mà lộ vẻ dịu dàng.
Cậu trong trường mà cứ như nam sinh đạp xe lướt qua tựa cơn gió trong vở kịch học đường miên man. Mùi bột giặt thoang thoảng vươn chiếc áo đồng phục cũng thể lưu lâu trong lòng thiếu nữ.
Chỉ cần dựa khuôn mặt và ưu điểm bẩm sinh khó dời của kiểu nam sinh học đường thì thể tiến xa trong chương trình .
Huống chi... Doãn Tô Lập những giải thưởng thi đua đáng kinh ngạc ghi trong hồ sơ, và với câu trả lời đơn giản bình thường của Tần Lục thì trong lòng cô cho điểm cao.
Sau khi thấy những trẻ tuổi chỉ chăm chăm cái lợi mắt, Doãn Tô Lập phá lệ giúp một phen.
Cô cúi đầu thì thầm:"Giải nhất kỳ thi Olympic Toán cấp Quốc gia, giải Nhất cuộc thi Vật lý THPT cấp tỉnh, giải Nhì cấp Quốc gia, hạng Nhì cấp Quốc gia Đội tuyển Robot..."
Trên những hàng ghế đột nhiên vang lên tiếng ồn ào hỗn loạn.
ᴜᴍɪ 海
Một nam sinh buột miệng phun câu cà khịa trong lòng:"Vờ lờ em não to nhất "Thanh Xuân Vô Hạn" mùa đầu tiên!"
Hiện trường đột nhiên yên tĩnh hai giây, đó nhịn nổi phụt thành tiếng, nghẹn nữa mà bật theo.
Ban cố vấn cũng bầu khí trong trường ảnh hưởng, còn nghiêm túc như lúc đầu mà đều khẽ lên.
Khoé mắt của Doãn Tô Lập nhiễm ý , gõ nhẹ chiếc bút bi trong tay lên hồ sơ:"Cậu giành nhiều giải thưởng như , vì khi nãy hỏi ? Cậu thì khán giả cũng tài nào . những thành tích đó lên, nếu xem chắc chắn sẽ ghi nhiều điểm trong lòng họ đấy."
***