THÈM MUỐN TỪ LÂU - Chương 2: Không cho phép ai chụp lén
Cập nhật lúc: 2025-07-01 05:30:34
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bộ phim mạng mà Trương Tâm Vũ quay từ rất lâu trước cuối cùng cũng lên sóng, ngay từ khi phát sóng đã "vinh dự" nhận về điểm số cao ngất... 3.6. Cư dân mạng phẫn nộ bình luận không ngừng:
[Diễn tệ thế thì quay làm gì!]
[Đúng là lãng phí tài nguyên!]
Trương Tâm Vũ ôm chiếc gối sandwich to tướng, đau lòng đến mức muốn khóc:
"Thật quá đáng! Bộ phim này là mình quay từ hơn nửa năm trước, lúc đó mới vào nghề, diễn xuất chưa tốt là chuyện bình thường mà! Sao lại mắng người ta nặng lời vậy chứ!"
Cô đang khóc thì điện thoại sáng lên – là Hứa Thiệu Kỳ gọi đến.
Cô vội bắt máy: "Alo?"
"Chị Tâm Vũ, phim mạng của chị được phát sóng rồi!"
"Em biết rồi..." – giọng Trương Tâm Vũ không chút sức sống.
Nghe ra cảm xúc của cô, Hứa Thiệu Kỳ liền cười an ủi:
"Chị đừng để ý mấy lời trên mạng. Trong giới với ngoài giới khác nhau lắm. Phim này quay từ nửa năm trước rồi, diễn xuất có sơ sót là chuyện dễ hiểu. Vài hôm trước em gặp đạo diễn Trương, ông ấy bảo chị tiến bộ rõ rệt. Đợi đến khi bộ phim mới phát sóng, chắc chắn mọi người sẽ công nhận diễn xuất của chị."
"Biết ngay em nói chuyện khéo mà." – Trương Tâm Vũ vừa lau nước mắt vừa cười.
"Em nói thật lòng đấy." – Hứa Thiệu Kỳ đáp.
"Cảm ơn em, chị đỡ buồn hơn rồi." – cô nói.
"Không có gì đâu ạ. À đúng rồi, bạn em mới mở tiệm bánh ngọt, vị ngon lắm. Trước chị bảo thèm ăn chè bưởi xoài, có muốn đi ăn cùng em không?"
"Bảo mật có đảm bảo không?" – Trương Tâm Vũ hơi lo.
Hứa Thiệu Kỳ vỗ n.g.ự.c cam đoan: "Yên tâm! Em dặn bạn kỹ rồi, tuyệt đối không lộ ra ngoài đâu."
Thấy anh ta chắc chắn như vậy, Trương Tâm Vũ cũng gật đầu đồng ý:
"Được, để chị xem có thời gian thì hẹn nhé. Lúc đó chị bảo Kha Kha liên lạc với em."
"Dạ được!"
Trương Tâm Vũ vừa cúp máy, Kha Kha – người đã nghe thấy tất cả lập tức hỏi:
"Chị Tâm Vũ lại muốn ra ngoài à?"
Trương Tâm Vũ cười hí hửng:
"Hứa Thiệu Kỳ nói bạn cô ấy mới mở tiệm bánh ngọt, bảo dẫn chị đi ăn. Chị định đi với cô ấy."
Kha Kha vội ngăn: "Hay chị đừng đi thì hơn?"
"Sao thế?" – Trương Tâm Vũ khó hiểu.
"Chị đang ở giữa làn sóng dư luận, nếu bây giờ mà đi chơi với một nam nghệ sĩ, lỡ bị chụp lại thì lại lên hot search mất."
"Thiệu Kỳ hứa sẽ giữ kín rồi mà."
"Nhưng mà..." – Kha Kha còn định nói tiếp thì bị Trương Tâm Vũ cắt lời:
"Thiệu Kỳ là người tốt, chị tin cậu ấy."
Quất Tử
Kha Kha: "......"
Hứa Thiệu Kỳ là một tiểu ca sĩ mới nổi, chỉ mới mười tám tuổi, từng hot nhờ một show tuyển chọn. Gương mặt sáng sủa, giao tiếp linh hoạt, hiện đang lên như diều gặp gió và có nhiều tài nguyên trong tay.
Nhưng theo Kha Kha quan sát, Trương Tâm Vũ thật thà, tuy hơi vụng về nhưng rất lương thiện, không giống kiểu người đi cùng đường với Hứa Thiệu Kỳ. Gần đây không hiểu vì sao ta lại thân thiết với Tâm Vũ, điều đó khiến cô rất lo.
Đợi Trương Tâm Vũ vừa ra khỏi cửa, Kha Kha liền trốn vào một góc gọi cho Cố Đình Thâm – người đã âm thầm thuê cô làm trợ lý cho Trương Tâm Vũ, thực chất là để theo dõi.
Điện thoại nhanh chóng được kết nối:
"Alo, tổng giám đốc Cố."
"Có chuyện gì?" – Cố Đình Thâm hỏi.
"Không ổn rồi, chị Tâm Vũ bị Hứa Thiệu Kỳ hẹn ra ngoài ăn rồi."
"Cái gì?!" – Cố Đình Thâm giật mình. Anh từng tham dự không ít buổi tiệc trong giới nên biết khá rõ về Hứa Thiệu Kỳ. Gã này miệng lưỡi trơn tru, đẹp trai, rất được các đại gia săn đón. Cố Đình Thâm vốn đã chẳng ưa kiểu người như thế. Hồi trước họ từng gặp nhau tại một buổi tiệc, Hứa Thiệu Kỳ khi ấy cứ nhìn chằm chằm anh, khiến anh rất khó chịu.
"Họ hẹn ở đâu?" – Cố Đình Thâm gấp gáp hỏi.
"Chiều nay, 2 giờ, ở số xx đường Nam Hải." – Kha Kha báo cáo.
"Được, tôi biết rồi." – Cố Đình Thâm dứt lời liền cúp máy. Anh lập tức gọi thư ký vào:
"Hủy hết lịch chiều nay."
Thư ký Amy: "Vâng, tôi biết rồi."
Kha Kha lại bước đến: "Hay để em đi cùng chị nhé?"
Trương Tâm Vũ: "Sao? Em cũng muốn ăn ngọt hả?"
Kha Kha gật đầu: "Đúng rồi! Chị dẫn em theo đi!"
Trương Tâm Vũ mỉm cười: "Được thôi!"
Chiều đó, tới giờ hẹn, Trương Tâm Vũ lái chiếc siêu xe trắng đưa Kha Kha đến địa điểm đã hẹn. Vừa xuống xe, cô đã thấy Hứa Thiệu Kỳ đang cười tươi rói bước tới:
"Chị Tâm Vũ! Chị tới rồi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/them-muon-tu-lau/chuong-2-khong-cho-phep-ai-chup-len.html.]
"Ừm, Kha Kha cũng muốn ăn ngọt nên chị đưa em ấy đi cùng, em không phiền chứ?"
"Không sao cả." – Hứa Thiệu Kỳ vẫn cười, nhưng khi quay đi gương mặt lập tức biến sắc:
Sao mà không phiền cho được...
Anh ta đưa hai người vào một phòng riêng được trang trí theo phong cách rococo, vừa lộng lẫy vừa mộng mơ khiến Trương Tâm Vũ không nhịn được phải trầm trồ:
"Trời ơi, đẹp quá!"
Hứa Thiệu Kỳ ăn mặc thời thượng, trông trẻ trung rạng rỡ. Trương Tâm Vũ cứ nhìn mà không kiềm được lời khen:
"Hứa Thiệu Kỳ, em đúng là đẹp trai thật đó! Mặt em y như mấy người mẫu 3D trên mạng!"
"Đâu có đâu, chị mới là tiên nữ! Mặt nhỏ, da trắng, răng đều môi đỏ, đúng là đẹp như trong tranh luôn!"
Trương Tâm Vũ bật cười: "Cậu đúng là khéo miệng!"
Một lát sau, món chè bưởi xoài cô gọi được bưng lên, Kha Kha gọi món pudding dâu, yên lặng ngồi một bên ăn – đúng phong cách của một trợ lý chuyên nghiệp.
Hứa Thiệu Kỳ thấy cô không quan tâm nên bắt đầu thả lỏng hơn:
"Chị Tâm Vũ, nghe nói phim chị đóng đã đóng máy rồi?"
"Ừ." – Trương Tâm Vũ nhai đồ ăn, trả lời lơ đãng.
"Lần này chị hợp tác với đạo diễn Trương, ông ấy từng làm nhiều phim hot lắm. Em tin phim mới của chị chắc chắn sẽ khiến chị nổi tiếng hơn."
"Nhìn em kìa, mồm mép đúng là hút người!" – Trương Tâm Vũ cười.
"À mà, em nghe nói chị mới ký hợp đồng quảng cáo đồ ăn vặt, vừa ra mắt đã bán cháy hàng mấy chục nghìn gói, ghê thiệt!" – cô chợt nhớ ra.
"Đó đều là nhờ người hâm mộ ủng hộ thôi!" – Hứa Thiệu Kỳ đáp.
"Giờ em vận may tốt quá rồi, chỉ thiếu mỗi tác phẩm tiêu biểu nữa là đứng vững trong giới ngay." – cô nhận xét.
Hứa Thiệu Kỳ khẽ thở dài: "Em chỉ là ca sĩ nhỏ thôi, muốn có tác phẩm ghi dấu thì phải có vai diễn điện ảnh hay truyền hình. Tiếc là em chẳng có tài nguyên gì..."
Trương Tâm Vũ nghe vậy liền nghĩ tới một kịch bản mà cô đang thương lượng – trong đó đang thiếu một nam ba là nghệ sĩ thần tượng. Cô nhìn Hứa Thiệu Kỳ, chợt thấy rất hợp nên mở lời:
"Đúng lúc chị có một dự án đang tìm nam ba, em hợp lắm. Hay để chị giới thiệu em cho đạo diễn nhé?"
Hứa Thiệu Kỳ mừng rỡ như trúng số:
"Thật hả?! Chị Tâm Vũ, nếu chị giúp em thành công, em coi chị là ân nhân tái sinh luôn!"
"Cậu nói quá rồi, chị chỉ giới thiệu thôi, có thành công hay không còn tùy em."
"Em biết mà! Dù sao đi nữa, em nhất định sẽ ghi nhớ ơn này. Sau này có cơ hội, em sẽ báo đáp gấp bội!"
"Chị chờ đó nha!" – Trương Tâm Vũ đùa.
Khi rời khỏi tiệm bánh, Trương Tâm Vũ vẫy tay chào tạm biệt Hứa Thiệu Kỳ. Kha Kha liền kéo cô lại:
"Chị Tâm Vũ, sao chị lại chủ động giới thiệu việc cho Hứa Thiệu Kỳ?"
"Chị thấy cậu ấy còn trẻ, vào giới lại không có chỗ dựa, mình quen người, có thể giúp thì giúp thôi mà."
"Nhưng..." – Kha Kha định nói.
"Giới giải trí này vốn lạnh nhạt, ai cũng mặc kệ nhau thì còn gì thú vị nữa?" – cô nói.
"Chị không sợ tự chuốc phiền phức sao?" – Kha Kha lo.
"Chị chỉ giúp chút thôi, không sao đâu." – cô trấn an.
Nhưng dù Trương Tâm Vũ nói vậy, Kha Kha vẫn cảm thấy bất an. Cô thấy Hứa Thiệu Kỳ không đơn giản, lo chị Tâm Vũ bị hại.
Hai người vừa lên xe, không xa là một chiếc Mercedes G-Class. Từ trong xe, Cố Đình Thâm nhìn họ rời đi an toàn mới nhẹ nhàng thở phào.
Lúc này, hai vệ sĩ áo đen lôi lên xe một tay paparazzi có vẻ ngoài lén lút – tên là Phùng Dược, nổi tiếng trong giới giải trí. Ai bị hắn chụp trúng, hoặc sẽ nổi đình nổi đám, hoặc sẽ bị bôi đen thê thảm.
Cố Đình Thâm ngồi đối diện hắn, hai vệ sĩ kè hai bên, khiến Phùng Dược sợ đến run lẩy bẩy.
"Anh chụp được gì?" – Cố Đình Thâm lạnh lùng hỏi.
"Không... không có gì." – Phùng Dược lắp bắp.
Vệ sĩ lập tức giật lấy máy quay. Phùng Dược giãy giụa cũng vô ích. Cố Đình Thâm mở máy ra, thấy cảnh Trương Tâm Vũ và Hứa Thiệu Kỳ cười nói vui vẻ.
"Góc quay này khá đấy, hai người không liên quan mà quay ra lại như tình nhân." – giọng anh đầy mỉa mai.
"Trả máy cho tôi!" – Phùng Dược gào.
Cố Đình Thâm không nói, rút thẻ nhớ ra rồi bẻ gãy. Phùng Dược c.h.ế.t điếng.
"Yên tâm, tôi không lấy không của ai cả. Lát nữa trợ lý tôi sẽ chuyển tiền cho anh." – anh nói xong liền ra hiệu.
Trợ lý Chu Tần chuyển một khoản tiền khổng lồ cho Phùng Dược khiến hắn sững người.
"Anh là ai? Tại sao lại làm vậy?" – Phùng Dược hỏi.
Cố Đình Thâm chẳng thèm ngẩng đầu: "Từ nay, nếu có tin gì liên quan đến Trương Tâm Vũ – liên lạc với tôi!"
"Hả?" – Phùng Dược còn chưa kịp phản ứng thì đã bị vệ sĩ đẩy ra khỏi xe, Chu Tần nhét cho hắn một danh thiếp:
"Có chuyện thì gọi số này."
Phùng Dược ngơ ngác: "Hả?"
Chu Tần lên xe, chiếc G-Class lập tức phóng đi.
Phùng Dược ôm vết đau, cúi nhìn tấm danh thiếp:
"Tập đoàn Cố thị..."