Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thiên Kim Thật Trở Về, Thiên Kim Giả “Trà Xanh” Bị Đá Khỏi Nhà - Chương 13: Không Phục Thì Làm Đi

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-06-21 06:57:08
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Con câm miệng!" Giang Thanh Tước cũng bị lời của Giang Thành Lâm làm cho hoảng sợ. "Con sao có thể nói ra lời ác độc như vậy với chính em gái mình!"

Giang Thành Lâm cứng cổ đối mặt với ánh mắt của ba mình: "Cô ta không phải em gái tôi. Tôi nói lại lần cuối, cho dù là trước đây, hiện tại hay sau này, tôi chỉ có một mình Du Nhiên là em gái."

Hắn thật sự không hiểu, quan hệ huyết thống thật sự quan trọng đến vậy sao? Tại sao lại muốn dung túng cái người phụ nữ ác độc này đến nhục nhã em gái hắn.

Giang Du Nhiên trong lòng vô cùng vui vẻ, lại ra vẻ mặt lo lắng kéo kéo vạt áo Giang Thành Lâm, thấp giọng nói: "Anh cả, anh..."

"Du Nhiên, em đừng nói nữa, em chính là quá thiện lương, mới có thể bị người ta lặp đi lặp lại bắt nạt." Giang Thành Lâm đau lòng mở miệng, hai ngày nay, em gái hắn đã chịu bao nhiêu tủi thân.

Giang Thành Lâm từ trước đến nay rất yêu thương Giang Du Nhiên. Kiếp trước, để không làm vấy bẩn tay Giang Du Nhiên, chính Giang Thành Lâm đã tự tay g.i.ế.c Sở Tiêu Tiêu. Hiện giờ nghe Giang Thành Lâm nói những lời ác độc như vậy, Sở Tiêu Tiêu không một chút bất ngờ. Nhưng, đã nói ra những lời ác độc như thế, không đánh cho một trận thì chắc chắn là không được.

Cô nhanh chóng tiến lên, một chân hất Giang Thành Lâm ngã xuống đất. Ngay sau đó khóa chân ngồi trên người hắn, vung nắm đ.ấ.m liên tục giáng xuống người hắn.

Người nhà Giang gia đều bị hành động thình lình xảy ra của Sở Tiêu Tiêu làm cho giật mình.

Giang Du Nhiên không dám tiến lên, nhưng lại thấy mấy anh trai không có ý định tiến lên. Mà vừa nãy anh cả lại vì bảo vệ mình mà bị đánh, mình không đi giúp đỡ, lại sợ đến lúc đó sẽ làm anh cả không vui.

Do dự một hồi, Giang Du Nhiên vẫn cắn răng tiến lên. Nhưng trong lòng lại rất vui, cứ làm loạn đi, càng lớn càng tốt. Mấy anh trai và mẹ đều không thích cô, cô ấy cứ làm loạn thêm vài lần, để ba biết cô ta là người như thế nào.

Đợi đến khi một chút áy náy trong lòng tan biến hết, chính là lúc Sở Tiêu Tiêu cuốn gói cút khỏi Giang gia.

Sở Tiêu Tiêu cũng không khách khí, một tay nắm c.h.ặ.t t.a.y cô ta dùng sức giật, Giang Du Nhiên cả người liền ngã vật xuống trên người Giang Thành Lâm. Cô vung nắm đ.ấ.m liên tục giáng xuống người cả hai.

Tiếng kêu đau đớn không dứt bên tai.

Mấy anh trai nhìn thấy em gái bị đánh, vội vàng tiến lên giúp đỡ. Cố Mạn Nhân và chồng không dám tiến lên, Sở Tiêu Tiêu ra tay tàn nhẫn thật sự đáng sợ! Chỉ có thể đứng từ xa kêu gọi.

Đợi Sở Tiêu Tiêu dừng tay, đỡ bọn họ đứng dậy.

Cố Mạn Nhân mới giận đùng đùng la lên: "Sở Tiêu Tiêu, con sao có thể ra tay với chính anh trai và em gái mình!"

Sở Tiêu Tiêu ra tay rất tàn nhẫn, cả hai đều mặt mũi bầm dập. Nhìn thấy Cố Mạn Nhân đau lòng không thôi.

Giang Thanh Tước cũng vô cùng bất mãn với hành vi của Sở Tiêu Tiêu, một là đau lòng cho con mình, hai là động thủ ngay trước mặt hắn, thật sự là vô pháp vô thiên. Đây là đang khiêu chiến quyền uy của hắn.

Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.

Hắn chỉ cho rằng Sở Tiêu Tiêu là không có giáo dưỡng, dù sao cũng là con nhỏ thôn quê, một lời không hợp là chỉ biết động thủ. Lại không biết, Sở Tiêu Tiêu thật ra là một con rắn độc, ngủ đông ở Giang gia, khiến người Giang gia từng bước từng bước c.h.ế.t oan c.h.ế.t uổng.

Sắc mặt hắn trầm xuống, chất vấn nói: "Sở Tiêu Tiêu, Giang Thành Lâm là anh cả của con, con sao có thể động thủ với chính anh cả mình, con đã là đại..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/thien-kim-that-tro-ve-thien-kim-gia-tra-xanh-bi-da-khoi-nha/chuong-13-khong-phuc-thi-lam-di.html.]

Sở Tiêu Tiêu không kiên nhẫn ngắt lời hắn: "Giang tiên sinh, ông bị điếc sao? Nói ra lời ác độc như vậy, không đánh hắn thì đánh ai? Đánh ông sao? Con hư tại cha, ông muốn thay hắn chịu đòn sao? Ông có thời gian giảng đạo lý lớn với tôi, không bằng tỉnh táo lại một chút, Giang Thành Lâm bọn họ là cái thá gì. Tôi nói lại với ông một lần nữa, tôi tuy đã về Giang gia, nhưng đừng hòng tôi sẽ nhẫn nhục chịu đựng! Tôi trước kia không cha không mẹ tôi còn không cần nhịn, sao? Giờ tìm được cha mẹ lại phải nhịn? Vậy tôi cần cha mẹ làm gì? Thà làm cô nhi!"

Giang Thanh Tước bị nói đến sắc mặt đỏ bừng, chỉ lo đau lòng cho con trai mình, một chút cũng không bận tâm đến tình cảnh của Sở Tiêu Tiêu. Hắn định mở miệng giải thích một chút, Sở Tiêu Tiêu đã quay người lên lầu.

Mệt mỏi một ngày, không muốn tiếp tục dây dưa với bọn họ. Báo thù, tương lai còn dài.

Trở lại phòng, quần áo mua hôm nay đã được gửi về. Tâm trạng vô cùng sung sướng. Những bộ quần áo này, bản thân cô đều tự có thể mua nổi, nhưng chỉ cần nghĩ đến vẻ mặt đau đớn vô cùng của Cố Mạn Nhân và bọn họ, cô liền cảm thấy thỏa mãn.

Tắm rửa xong, nhìn thấy tin nhắn Phó Diệc Thần gửi tới. Khóe miệng cô theo bản năng cong lên.

Cùng lúc đó.

Tại phòng Giang Du Nhiên.

Trừ Giang Thành Trạch vì lý do công việc đã rời đi, bốn anh trai còn lại đều ở đó. Năm người giận dữ bất bình lên án công khai Sở Tiêu Tiêu. Mức độ ác độc của lời nói, cứ như thể đối thủ là kẻ thù g.i.ế.c cha vậy.

Giang Thành Lâm ánh mắt u ám, chịu đựng cơn đau mở miệng: "Ngày mai cô ta phải đi học, ở trong nhà có ba ba che chở cô ta, vậy chúng ta sẽ ra tay ở trường học, muốn cô ta thân bại danh liệt. Muốn cô ta tự mình bỏ học, từ đâu đến thì cút về đó."

Nói đến đi học, Giang Du Nhiên sắp khóc đến nơi, nức nở nói: "Mấy cái ảnh trên trang web trường, em... em... em thật sự không muốn đi học, mất mặt quá."

Ảnh trên các nền tảng lớn đều đã bị xóa. Duy nhất trang web trường, mặc kệ hậu trường thao tác thế nào, những bức ảnh đó vẫn không thể xóa bỏ, chễm chệ treo ở vị trí dễ thấy nhất trên trang chủ. Họ cũng thử muốn đóng cửa trang web trực tiếp, nhưng lại phát hiện chức năng này cũng không thể thao tác được.

Giang Thành Lâm nhìn về phía Giang Thành Vinh, dò hỏi: "Thành Vinh, kỹ thuật máy tính của cậu tốt như vậy, cậu cũng không có cách nào sao?"

Sắc mặt Giang Thành Vinh vô cùng khó coi, trong mắt đều là vẻ uể oải. Kỹ thuật máy tính vẫn luôn là niềm tự hào của hắn, hơn nữa cũng từng đại diện trường tham gia nhiều cuộc thi máy tính, đều đạt được thành tích rất tốt. Thậm chí vì kỹ thuật máy tính, hắn còn được đặc cách tuyển thẳng vào trường ở đế đô.

Trước đây các vấn đề về máy tính của trường đều do hắn toàn quyền phụ trách. Từ chiều đến giờ, hiệu trưởng đã liên hệ với hắn rất nhiều lần. Đều là giục hắn nhanh chóng giải quyết chuyện trang web trường.

Hắn lần đầu tiên cảm thấy sâu sắc sự bất lực, hắn thậm chí không có một chút manh mối nào. Hắn uể oải mở miệng: "Núi cao còn có núi cao hơn, lần này tôi đã gặp phải đối thủ rồi."

Giang Du Nhiên cảm thấy năm anh trai này chẳng có tí tác dụng quỷ nào. Trước mặt Sở Tiêu Tiêu không giúp được mình, giờ ngay cả chuyện trang web trường cũng không làm tốt. Trong lòng vô cùng khó chịu, nhưng cô không dám biểu hiện ra ngoài, đây là chỗ dựa cuối cùng của cô.

Giang Du Nhiên tiến lên hai bước, vịn lấy cánh tay Giang Thành Vinh: "Anh Năm, em nhớ anh trước đây không phải đã nói, anh và thần tượng Hắc Đào A của anh có theo dõi nhau sao? Hay là anh đi thỉnh giáo vị thần tượng này của anh, anh ấy lợi hại như vậy, chuyện trang web trường anh ấy nhất định có cách. Chúng ta có thể trả tiền cho anh ấy."

Giang Thành Vinh có chút khó xử. Trên mạng ngầm, Hắc Đào A có theo dõi hắn, nhưng hắn gửi tin nhắn cho người ta thì chưa bao giờ được hồi đáp. Hơn nữa, Hắc Đào A chính là Vua mạng ngầm, từ khi hắn lên bảng xếp hạng thứ nhất, liền không còn ai có thể vượt qua. Một vị vương giả như vậy, cho dù có nhận nhiệm vụ, cũng không phải cái giá mà loại người như họ có thể trả nổi.

Thế nhưng nhìn vẻ mặt mong chờ của em gái mình. Giang Thành Vinh thật sự không nói nổi lời từ chối.

Hắn gật đầu: "Vậy anh thử xem, nhưng mà, đừng ôm quá nhiều hy vọng, Hắc Đào A chưa bao giờ trả lời tin nhắn của anh."

Loading...