Với hy vọng mong manh 0.1%, Biên Nhĩ vẫn nhắn tin cho cậu ấy mỗi ngày như điểm danh.
Tối hôm đó, Biên Nhĩ và Tống Vĩnh Chiêu tập thể dục xong về ký túc xá. Tống Vĩnh Chiêu chợt nhớ ra một chuyện, quan tâm đến tiến độ tình yêu của bạn cùng phòng: "Hôm nay Giang Viễn đã trả lời cậu chưa?"
Vừa nhắc đến chuyện này, sắc mặt hồng hào, tràn đầy năng lượng của Biên Nhĩ sau khi tập luyện bỗng chốc ủ rũ đi không ít. Cậu thở dài, uể oải nói: "Chưa."
Tống Vĩnh Chiêu rót một cốc nước, nheo mắt: "Bốn năm ngày nay không thèm trả lời cậu một chữ nào á?"
Biên Nhĩ cúi đầu gật.
Tống Vĩnh Chiêu đặt mạnh cốc nước xuống bàn: “keng" một tiếng: "Đưa tớ xem lịch sử trò chuyện."
Biên Nhĩ ngoan ngoãn đưa điện thoại cho Tống Vĩnh Chiêu.
Tống Vĩnh Chiêu xem xong đoạn chat toàn là Biên Nhĩ độc thoại, một cỗ tức giận không tên bốc lên. Giang Viễn kia trông cũng được, dáng người cũng được, nhưng chỉ ở mức tạm được thôi, bằng cái gì mà kiêu ngạo như vậy - có tư cách gì mà kiêu thế?
"Biên Biên, tìm tấm ảnh chụp eo thon cậu mới chụp hôm nay ra, gửi cho cậu ta." Tống Vĩnh Chiêu trả điện thoại cho Biên Nhĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.net.vn/toi-that-su-khong-co-y-dinh-quyen-ru-nam-than-hoc-duong/14.html.]
Biên Nhĩ trợn tròn mắt, tay cầm điện thoại vô thức siết chặt: "Làm vậy không ổn lắm đâu."
Tống Vĩnh Chiêu循循善 dụ: "Nếu một người cậu không thích mà gửi cho cậu ảnh khoe tám múi, cậu có muốn liếc thêm vài cái không?"
Biên Nhĩ cũng là người trần mắt thịt, có thất tình lục dục, là một người đồng tính, đương nhiên thích ngắm nhìn thân thể đẹp đẽ của người cùng giới. Chưa chắc đã có ý đồ gì, giống như nhìn thấy một bông hoa đẹp ven đường, chỉ đơn thuần là thưởng thức.
"Dù cậu có nhắn tin chào buổi sáng, chúc ngủ ngon, hay chia sẻ mấy thứ hài hước, video thú cưng thì cậu ta cũng chẳng quan tâm. Mình cũng không biết cậu ta thích gì, vậy thì cứ dùng dục vọng nguyên thủy nhất của con người, dùng sắc đẹp câu dẫn trước đã."
Biên Nhĩ thấy Tống Vĩnh Chiêu nói rất có lý, cậu mở khung chat, tìm tấm ảnh eo thon trắng nõn chuẩn A4 vừa chụp ở phòng gym gửi cho m.
Trước khi gửi, cậu kiểm tra lại. Biên Nhĩ có thói quen tập thể dục nhưng không thường xuyên. Cậu thích ngắm nhìn mấy anh chàng đẹp trai tám múi, thân hình cao ráo, nhưng bản thân lại không thích kiểu người quá đô con. Hơn nữa, lượng cơ bắp của cậu ít, khung xương nhỏ nhắn cân đối, bụng không có cơ bắp nhưng khi hơi gồng lên sẽ hiện ra hai đường cơ bụng số 11 rất đẹp.
Đó là ảnh chụp sau khi tập gym xong, vòng eo thon gọn với hai đường cơ bụng số 11 hơi ửng hồng, trên đó còn đọng vài giọt mồ hôi long lanh.
Quần là quần dài thể thao màu đen, áo thun ngắn tay màu xanh đen bị kéo lên trên rốn khoảng 5cm. Biên Nhĩ cắt bỏ phần ảnh phía trên ngực, chắc chắn tấm ảnh này không để lộ giới tính thật của mình rồi mới nhắm mắt, nhấn gửi.
Nhưng một phút trôi qua, hai phút trôi qua, Tống Vĩnh Chiêu tắm xong đi ra khỏi phòng tắm, m vẫn chưa trả lời.
"Chết tiệt, cậu ta không chặn cậu đấy chứ? Cậu biết lúc nãy cậu vén áo lên chụp ảnh, có bao nhiêu thằng con trai đang ngắm nhìn cơ bụng số 11 và vòng eo trắng nõn của cậu không? Cậu ta có còn là đàn ông không vậy? Cái eo nhỏ quyến rũ của một OMEGA đỉnh cao như thế mà cậu ta cũng nhịn được, không thèm để ý đến cậu."