Có phải nói thẳng quá không, nghe cứ như cậu rất dâm đãng vậy. Nhưng mà, ham muốn là dục vọng bản năng nhất của động vật, dùng cơ thể khơi gợi ham muốn của cậu ta cũng có thể là một khởi đầu tốt đẹp.
Biên Nhĩ nghĩ thì thông suốt, nhưng ngoài đời đây là lần đầu tiên làm chuyện mất mặt thế này, hai má nóng bừng, đỏ ửng.
m: 【Cậu gặp tôi mấy lần rồi?】
Là Cua Nhỏ đây: 【Hai ba lần gì đó.】
m: 【Cậu hiểu tôi à?】
Là Cua Nhỏ đây: 【Chẳng phải bây giờ tớ đang tìm hiểu cậu sao?】
m: 【Có lẽ cậu rất hài lòng với vẻ bề ngoài của tôi, nhưng cậu không biết một vẻ ngoài mà cậu cho là tạm được này sẽ che giấu một tâm hồn xấu xa đến mức nào.】
m: 【Tốt nhất cậu đừng tùy tiện gửi mấy thứ này cho đàn ông.】
Là Cua Nhỏ đây: 【Không tùy tiện, chẳng phải cậu là người tớ thích sao?】
Là Cua Nhỏ đây: 【Cậu thích không?】
Tin nhắn gửi đi mười mấy phút rồi mà vẫn chưa thấy m trả lời.
Là Cua Nhỏ đây: 【m, cậu đang bận à?】
Là Cua Nhỏ đây: 【m, cậu bận xong rồi thì trả lời tớ được không?】
Lúc đi ngủ, đã hơn hai tiếng kể từ khi m gửi tin nhắn.
Biên Nhĩ thở dài, gửi tin nhắn, 【Tớ có thể đợi cậu nói chúc ngủ ngon với tớ không?】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.net.vn/toi-that-su-khong-co-y-dinh-quyen-ru-nam-than-hoc-duong/17.html.]
Ôm điện thoại mong chờ hai mươi mấy phút, đối phương vẫn im thin thít như đã chết.
Là Cua Nhỏ đây: 【Vậy tớ chúc cậu ngủ ngon nhé, ngủ ngon, m.】
Không nằm ngoài dự đoán, sáng hôm sau cũng không thấy tin nhắn của m. Hôm nay Biên Nhĩ học cả ngày, tranh thủ giờ giải lao, cậu lại lấy điện thoại ra xem, m vẫn im hơi lặng tiếng như không dùng điện thoại vậy.
Tối nay lại gửi cho cậu ta mấy tấm ảnh mang tính chất câu dẫn xem sao. Biên Nhĩ cầm bút, đầu bút vô thức vẽ vời trên sách giáo khoa, nghĩ ngợi.
Nhưng đã gửi hai lần rồi, Biên Nhĩ vẫn tự tin về vóc dáng của mình, nhưng mỗi lần chỉ nói được vài câu, cậu ta lại biến mất không dấu vết, như thể không hứng thú lắm. Không đúng, nói không hứng thú cũng không phải, dù sao cậu gửi mấy câu chuyện cười, video thú cưng, thậm chí cả kiến thức thiên văn địa lý, m cũng chẳng thèm để ý.
Vậy nên, chắc vẫn có chút hứng thú đấy chứ.
Đến tối, Biên Nhĩ vẫn chưa nghĩ ra có nên gửi thêm ảnh nữa hay không. Cậu đăng nhập vào tài khoản game, dạo này game cậu hay chơi có sự kiện, đăng nhập tham gia một trận đấu là có thể tích điểm, liên tục ba ngày đăng nhập và hoàn thành hai trận đấu là có thể nhận skin.
Nhưng skin được tặng có hai loại, một tài khoản chỉ được chọn nhận một skin.
Skin của tướng còn lại tuy Biên Nhĩ không hay chơi, nhưng làm rất đẹp. Tài khoản chính đã chọn skin hỗ trợ, Biên Nhĩ làm xong nhiệm vụ, đăng nhập vào tài khoản phụ, định nhận skin còn lại bằng tài khoản phụ.
Tài khoản phụ dùng tài khoản WeChat phụ của cậu để đăng nhập. Biên Nhĩ chọn xong skin, vừa mở trận đấu, đang chuẩn bị bắt đầu thì thấy m ở góc trên bên phải đang chuẩn bị vào game.
Vừa nhìn thấy đối phương online, Biên Nhĩ nhanh tay hơn não, gửi lời mời lập đội cho đối phương.
Hai giây sau, giao diện chuyển đổi, Biên Nhĩ thấy avatar game của m trong phòng, avatar game của cậu ta khác với WeChat, là một bức ảnh chụp cảnh đêm, hơi mờ, bóng trăng loang lổ, mang vẻ tùy tiện và phóng khoáng như kiểu cầm điện thoại lên chụp đại bầu trời vậy.
Phiên bản game hiện tại có thể chọn hai vị trí, Biên Nhĩ thấy cậu ta chọn đi rừng là vị trí ưu tiên, đường giữa là vị trí thứ hai, cậu liền chọn hỗ trợ là vị trí ưu tiên, đường giữa là vị trí thứ hai.